Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4307: Ngươi Còn Chưa Có Chết



Vô luận là Tô Nhan, Hạ Ngưng Thường, Tuyết Nguyệt hay là Cơ Dao, tư chất đều không tầm thường, nếu không ban đầu ở Tinh Giới cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy tu luyện đến Đế Tôn cảnh, nhất là Tô Nhan, có Băng Phượng bản nguyên, bản thân là Băng Tinh Ngọc Thể ,trong chúng nữ tư chất nàng là tốt nhất. 

Thời gian các nàng tu hành không tính quá lâu, nhưng khi đó khi tại Tinh Giới, căn bản không thiếu tài nguyên, nên từng người căn cơ kiên cố không gì sánh được. 

Tại Tinh Giới chịu Thiên Địa Chi Bình hạn chế, không cách nào được thiên địa ý chí tán thành, ngưng tụ đạo ấn, nhưng ra khỏi Tinh Giới, ngoài càn khôn này lại khác, ngưng tụ đạo ấn không cần tốn nhiều sức. 

Bởi vì căn cơ vững chắc, nên đạo ấn cũng kiên ổn đến cực điểm. Chúc Cửu  m nói không sai, chúng nữ cô đọng ngũ phẩm tài nguyên 

cũng không thành vấn đề, về phần Ngọc Như Mộng, nàng chính là Ma tộc Ma Thánh, đã sớm có đạo ấn, như các Đại Đế đã bắt đầu cô đọng lục phẩm tài nguyên. 

Nếu cùng là đệ tử Hư Không Địa, có thể cô đọng ngũ phẩm, Dương Khai tất nhiên rất vui mừng, nhưng mấy người các nàng dù sao cũng là nữ nhân của mình, Dương Khai đương nhiên muốn các nàng càng tốt hơn. 

Ngay sau đó lấy ra Đạo Nhất Thần Thủy, cho chúng nữ phân. 

Thứ này là Chúc Cửu  m cho hắn, Chúc Cửu  m sinh sống tại Thái Khư cảnh nhiều năm như vậy, đồ tốt trong tay không ít, mà lại thân là Thánh Linh, Đạo Nhất Thần Thủy đối với nàng hoàn toàn vô dụng, cho nên sảng khoái đưa cho Dương Khai. 

Lúc trước Dương Khai dùng, còn thừa lại gần một nửa, bây giờ mặc dù mỗi người chỉ có thể phân ba bốn giọt, nhưng cu ̃ng đầy đủ để đạo ấn các nàng kiên cố hơn ổn. 

Muốn làm chuyện tốt thì phải có công cụ tốt, Dương Khai từ khi rời Tinh Giới, đoạn đường nay đã khắc sâu lĩnh hội đạo ấn đối với võ giả có ý nghĩa trọng yếu cơ não, có thể nói, thành tựu cao thấp ngày sau của một võ giả, thậm chí tấn thăng Khai Thiên thành công hay không, đều cùng một nhịp thở với đạo ấn.

Đạo ấn càng kiên ổn, phẩm giai tài nguyên có thể cô đọng càng cao, tỷ lệ thất bại khi tấn thăng lại càng nhỏ. 

Dương Khai cùng Ngọc Như Mộng hộ pháp, chúng nữ phục dụng Đạo Nhất Thần Thủy, bế quan luyện hóa. 

"Phu quân muốn cho mấy người các nàng cô đọng lục phẩm tài nguyên?" Ngọc Như Mộng đoán ra dự định của Dương Khai, lặng lẽ truyền âm hỏi, giờ quần áo của nàng có chút không ngay ngắn, tóc tai rối bời, gương mặt còn có dư vị ửng hồng, nhìn mê người vl. 

Dương Khai nắm tay của nàng nhẹ nhàng mà thưởng thức, nhẹ giọng trả lời: "Tấn thăng Khai Thiên không phải điểm cuối cùng của Võ Đạo, Khai Thiên cũng có phẩm giai cao thấp, giữa nhất phẩm cùng nhất phẩm cũng có chênh lệch to lớn, có thể có khởi điểm cao hơn, cu ̃ng sẽ giảm bớt giúp các nàng nhiều năm khổ tu, càng có tương lai rộng lớn hơn, tự nhiên là có thể cao bao nhiêu, lấy bấy nhiêu." 

"Phu quân nói đúng lém!" Ngọc Như Mộng nhẹ nhàng gật đầu, nghiêng người, ngã lê ̣ch vào trong ngực Dương Khai, tay nhẹ nhàng vuốt chút râu cằm Dương Khai, có chút đau lòng nói: "Những năm này phu quân ở bên ngoài bốn chỗ bôn ba, vất vả." 

Mặc dù nàng là lần đầu nghe nói Đạo Nhất Thần Thủy, trước kia chưa bao giờ thấy qua, nhưng có thể giúp đỡ võ giả kiên ổn đạo ấn

há có thể kém, đây tuyệt đối là bảo bối bất luận võ giả nào đều tha thiết ước mơ. 

Bảo vật như vậy, ai không muốn? Dương Khai lại có thể có được, trong đó đến cùng đã trải qua gian khổ dốc sức thế nào mới có thể tới tay? 

Dương Khai cúi đầu, ngón tay xẹt qua đôi môi đỏ hồng như như bảo thạch kia, cười xấu xa nói: "Vậy Như Mộng muốn bồi thường ta thế nào?" 

Ngọc Như Mộng xấu hổ giận hắn: "Các nàng đều đang luyện hóa Đạo Nhất Thần Thủy, phu quân bớt tác quái, quấy rầy các nàng sẽ không tốt." Dừng nói: "Khó được trở về một chuyến, chờ các nàng tốt, ngươi đi gặp A La đi." 

Dương Khai gật gật đầu: "A La gần nhất thế nào?" 

Lần này hắn trở về, mấy phu nhân mình đều tại, duy chỉ có không thấy bóng dáng Phiến Khinh La, không có cách, lúc trước đưa các nàng từ Tinh Giới tới, Chúc Cửu  m lập tức cảm nhận được khí tức đồng nguyên từ Phiến Khinh La, trực tiếp đem Phiến Khinh La đi, Dương Khai cũng không tốt ngăn cản, dù sao đây đối với Phiến Khinh La là chuyện tốt, có Chúc Cửu  m dốc lòng dạy bảo, Dương Khai tin tưởng thành tựu ngày sau của nàng sẽ không nhỏ.

Ngọc Như Mộng nói: "Ta cũng không rõ, A La luôn đi theo Chúc Cửu  m tiền bối, những ngày này chưa bao giờ xuất đầu lộ diện, ngược lại là nghe Tô Nhan nói, lần trước các nàng đi gặp A La, khí sắc còn rất tốt." 

Dương Khai gật đầu nói: "Ta dành thời gian đi gặp Chúc Cửu  m." 

Luyện hóa Đạo Nhất Thần Thủy không tốn bao nhiêu thời gian, trước sau chỉ hai ba ngày, chúng nữ tuần tự mở mắt, Dương Khai thay các nàng kiểm tra đạo ấn, phát hiện đạo ấn các nàng quả nhiên vững chắc lên không ít, đủ để chèo chống lục phẩm tài nguyên luyện hóa, yên lòng. 

Nếu trong tay hắn không có Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, thật đúng là không nhất định có lá gan để mấy vị phu nhâ đi luyện hóa lục phẩm tài nguyên, đạo ấn mạnh luyện hóa là một chuyện, có dám luyện hóa hay không lại là một chuyện khác, bởi khi tấn thăng Khai Thiên, phong hiểm từ lục phẩm cùng ngũ phẩm cũng là hoàn toàn khác biệt. 

Dương Khai có Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, đợi một ngày nào đó bọn người Tô Nhan tấn thăng, đan này có thể trên trình độ lớn nhất hộ tống. 

Để bọn hắn đi tìm Biện Vũ Tình đòi lục phẩm tài nguyên, Dương

Khai thì đến chỗ Chúc Cửu  m. 

Hắn là muốn thăm Phiến Khinh La, thứ hai, hắn cũng muốn biết tu vi Chúc Cửu  m đã khôi phục bao nhiêu. Nàng là Thánh Linh sinh trưởng trong Thái Khư cảnh, thoát khỏi Thái Khư cảnh đến ngoại giới này, phải thích ứng pháp tắc ngoài càn khôn này mới có thể tái hiện đỉnh phong. 

Tính toán thời gian, từ Thái Khư cảnh đi ra cũng qua mấy năm tháng, theo đạo lý tới nói, Chúc Cửu  m hẳn là hoàn toàn khôi phục mới phải. 

Chúc Cửu  m ở trên một tòa linh phong, toàn bộ linh phong có một dãy cung điện, nơi đây không có bất kỳ ngoại nhân nào, chỉ có nàng cùng Phiến Khinh La. 

Dương Khai rất nhanh đến trước điện, sửa sang lại quần áo, hắng giọng, ôm quyền nói: "Tiền bối, tiểu tử Dương Khai mạo muội tới chơi." 

Thanh âm quanh quẩn trong quần phong, vừa đi vừa về khuấy động. 

Giọng Chúc Cửu  m lập tức vang lên bên tai Dương Khai: "Tiểu tử ngươi còn chưa chết a?" 

Dương Khai im lặng nói: "Tiền bối nói cl gì vậy? Ngươi tốt xấu cũng là người hộ đạo của ta, cớ gì ngóng trông ta chết?"

Chúc Cửu  m hừ lạnh nói: "Ta là người hộ đạo của ngươi không sai, cũng chỉ sẽ ở trên một mẫu ba phần đất này hộ ngươi an nguy, chính ngươi thích đi bên ngoài nhảy nhót, nếu chọc tên nào đui mù giết ngươi, ta có liên can gì?" 

Nàng còn ước gì Dương Khai chết yểu ở bên ngoài, nếu thật như vậy, vậy nàng cũng không cần ở bên canh chừng Dương Khai, đến lúc đó nàng có thể mang theo Phiến Khinh La, thích đi đâu đi. 

Dương Khai khí khổ, nếu không phải cố kỵ thực lực người ta cường đại, sớm đã xông đi vào hung hăng giáo huấn nàng, lập tức nói tránh đi: "Còn xin tiền bối hiện thân gặp mặt." 

Chúc Cửu  m nói: "Có việc thì nói, có rắm thì phóng, bản cung đang bận, không muốn gặp ngươi." 

Dương Khai rất muốn hỏi hỏi nàng đang bận cái gì, nhưng nghĩ tới Phiến Khinh La đang ở chỗ nàng, đoán chừng xem như đang bận cũng có quan hệ Phiến Khinh La. Đè xuống phiền muộn trong lòng, Dương Khai nói: "Tiền bối rời Thái Khư cảnh cu ̃ng có mấy năm, tiểu tử muốn hỏi tiền bối khôi phục thực lực thế nào rồi? Có cần ta giúp gì?" 

Chúc Cửu  m cười nhạo nói: "Ngươi có thể giúp ta cái gì? Không có gì cần ngươi giúp, không có chuyện gì thì lui ra, chớ có quấy rầy bản cung."

Dương Khai nhe răng trợn mắt, thật muốn cắn nữ nhân này một miếng, trầm trầm nói: "Tiền bối không hiện thân cũng không sao, ta muốn gặp A La." 

"A La cũng bận, không rảnh, mau cút mau cút!" 

Dương Khai lập tức không giả bộ nữa, trợn mắt nói: "Tiền bối, nơi này dù gì cũng là Hư Không Địa ta, không nói ta chính là chủ nhân nơi đây, A La càng là phu nhân ta, ta muốn gặp mặt nàng, ngươi cớ gì không đồng ý?" 

"Ngươi cắn ta sao?" Chúc Cửu  m cười lạnh nói. 

Ta còn thực sự muốn phịch chết ngươi! Dương Khai ác từ trong lòng lên, giận nhanh chân phóng ra, vừa rồi khách khí như vậy là cho nàng mặt mũi, thật coi mình muốn nhìn sắc mặt nàng hành sự? Ngươi không đồng ý, còn có thể cản ta mạnh mẽ xông tới sao? 

Một bước phóng ra, bỗng nhiên cách không truyền đến một cỗ lực đạo đánh trên người hắn, Dương Khai vừa đặt được một chân đã nhanh như chớp lăn xuống dưới nnúi. 

Chờ một lần nữa bò dậy, người đã tới bên chân núi. 

Ngước đầu nhìn lên đỉnh núi kia, Dương Khai cắn nát răng, Chúc Cửu  m này, đơn giản khinh người quá đáng! 

"Tiểu tử có rảnh đừng đến phiền ta, không bằng nghiên cứu ngươi

Hư Không Địa này, nơi đây. . . Không đơn giản!" Tiếng Chúc Cửu  m bên tai. 

Không đơn giản? Dương Khai ngơ ngác, cái gì không đơn giản? Vội vàng cao giọng hỏi vài câu, lại nào có Chúc Cửu  m đáp lại? Nữ nhân này hoặc là không nghe thấy, hoặc là mắt điếc tai ngơ. 

Chính lúc đang phẫn uất, bên cạnh ầm ầm một trận, đại địa chấn động, tựa như sấm rền lăn qua, Dương Khai ngạc nhiên quay đầu nhìn xuống dưới, thấy hai thân ảnh to lớn từ trong núi phi tốc đánh tới, đến gần, một cái giác hút nhúc nhích, dịch nhờn cộp cộp nhỏ xuống, ăn mòn mặt đất, một cái đầu to lớn thăm dò qua, trong mắt đều là vẻ nịnh nọt. 

"Là các ngươi a. . ." Dương Khai tức giận một tiếng, hai quái vật khổng lồ này là Xích Giao cùng Địa Long hắn mang ra từ trong Thái Khư cảnh. 

Sớm tại Thái Khư cảnh, Dương Khai thỉnh thoảng lại cho bọn chúng ăn Long Huyết Đan, nên mỗi lần phát giác được khí tức Dương Khai, bọn chúng đều sẽ ba ba chạy tới đòi đồ ăn. 

Dương Khai mặc dù luyện chế ra không ít Long Huyết Đan, phẩm chất đều cực kỳ không tầm thường, nhưng qua nhiều năm như thế mình cũng phục dụng, nên trên tay cũng không còn lại bao nhiêu. 

Nhưng hai tên này trông mong nhìn lấy, Dương Khai cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, lấy ra mười Long Huyết Đan: "Đây là cuối cùng, về sau các ngươi còn muốn cũng không có." 

Cũng không biết bọn chúng đến cùng nghe hiểu không, dù sao từng cái hưng phấn mà đem Long Huyết Đan nuốt vào, thân mật ở bên người Dương Khai quay vòng lên. 

Bọn chúng xuất hiện trong này cũng không kỳ quái, Chúc Cửu  m ở bên này, đều là đến từ Thái Khư cảnh, kiểu gì cũng sẽ thân thiết, mà lại Chúc Cửu  m thỉnh thoảng cũng sẽ điểm hóa bọn chúng. 

Bọn chúng ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon, tự nhiên là lưu ở nơi đây. 

Dương Khai quan sát, phát hiện so với thời điểm bắt đầu, vô luận là Xích Giao hay là Địa Long, thân hình đều khổng lồ hơn không chỉ một lần, mà lại khí tức Long tộc trên thân cũng nồng nặc hơn rất nhiều.