Hắc Ngục tự nhiên không phải lương thiện chi địa, Loan Bạch
Phượng cũng không phải đại thiện nhân vui tốt bố thí, nàng nguyện ý tiếp nhận những Khai Thiên cảnh phạm sai lầm, hoàn toàn là bởi vì trong Hắc Ngục thừa thãi tu hành tài nguyên, mà tài nguyên kia phải Khai Thiên cảnh mới có tư cách thu thập.
Mỗi lần Loan Bạch Phượng sẽ ngỏ ý với các thế lực, bỏ ra tiền tài, mua những Khai Thiên cảnh phạm sai lầm, mang đến Hắc Ngục thu thập tài nguyên. Mà những thế lực kia đã có thể xử lý sạch Khai Thiên cảnh nhà mình phạm sai lầm, lại có thể thuận tay kiếm một món tiền, tự nhiên là tất cả đều vui vẻ.
Nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng, Khai Thiên cảnh tiến vào Hắc Ngục, trên cơ bản không có người có thể còn sống trở về, nơi đó hoàn cảnh ác liệt cùng hung hiểm khắp mọi nơi, tùy thời đều có thể thôn phệ võ giả, cho dù may mắn sinh tồn trong đó không chết, tu vi
cũng sẽ bị không ngừng thôn phệ, cuối cùng Tiểu Càn Khôn chôn vùi vô hình, sống không bằng chết.
Bởi vì hoàn cảnh đặc thù của Hắc Ngục, nên hấp dẫn rất nhiều võ giả cùng đường mạt lộ tiến về đầu nhập, Loan Bạch Phượng ai đến cũng không cự tuyệt, dù sao đối với nàng, chỉ cần chưởng khống lấy Hắc Ngục, không ai có thể ngỗ nghịch nàng.
Mỗi một năm, trong Hắc Ngục người tử thương vô số, mà xem như chủ nhân Hắc Ngục, Loan Bạch Phượng sao có thể là một nữ tử đơn thuần ngây thơ?
Phóng nhãn toàn bộ 3000 thế giới, mênh mông càn khôn, tâm ngoan thủ lạt xuất kỳ hữu giả, bây giờ không có mấy.
Khổng Phong cùng Loan Bạch Phượng chính là quen biết cũ, lần này đối phó Hư Không Địa, mời nàng tới. Từ sau khi Huyết Yêu Động Thiên kết thúc, Khổng Phong liên tục tìm hiểu hư thực Hư Không Địa, theo hắn biết, tiền thân Hư Không Địa là Thất Xảo Địa, mà Thất Xảo Địa cũng là thế lực nhị đẳng bình thường, cũng không tính là gì, toàn bộ Khai Thiên cảnh Hư Không Địa càng là có thể đếm được trên đầu ngón tay, một nhà thế lực như vậy ở trước mặt Thiên Kiếm minh, căn bản không chịu nổi một kích.
Nếu như có thể nói, Khổng Phong càng nguyện một mình làm việc,
nuốt Hư Không Địa, trong Hư Không Địa này nếu có chỗ tốt gì, vậy hắn có thể độc chiếm, không cần chia với người khác.
Nhưng Cửu Trọng Thiên đại trận thực sự để hắn vô cùng kiêng kỵ, chính là thế lực nhị đẳng đỉnh tiêm như Thiên Kiếm minh cũng không có trận pháp thủ hộ như vậy, Hư Không Địa lại có, thực sự để cho người ta khó có thể lý giải được.
Hắn cũng tìm người tìm hiểu qua, biết được đại trận này chính là một người gọi là Vô Lượng đại sư bố trí, hắn vốn định tìm Vô Lượng đại sư, nghe ngóng Cửu Trọng Thiên đại trận, chỉ tiếc Vô Lượng đại sư chính là một người cô đơn, không thuộc về bất kỳ gì tông môn thế lực nào, tìm mấy tháng lại cũng không biết Vô Lượng đại sư người ở chỗ nào.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể đến mời Loan Bạch Phượng trợ quyền.
Loan Bạch Phượng lục phẩm Khai Thiên, không kém hơn hắn chút nào, lại thêm trước đây hai người quen biết, có điều kiện hợp tác. Đương nhiên, chủ yếu nhất là tạo nghệ trên Trận Đạo của Loan Bạch Phượng cực kỳ ghê gớm, trong Hắc Ngục kia có vô số cấm chế tự nhiên, người quanh năm sinh hoạt trong đó sao có thể không hiểu chút trận pháp?
Loan Bạch Phượng chẳng những hiểu Trận Đạo, mà lại là rất tinh thông, trên trận đạo, trong những nhân vật Khổng Phong quen biết, nàng tuyệt đối có thể xếp ba vị trí đầu.
Có nàng trợ trận, khám phá hư thực Cửu Trọng Thiên đại trận, cầm xuống Hư Không Địa nhất định ở trong tầm tay, mà trước đó, vẫn là cần phải có người đi tìm kiếm Cửu Trọng Thiên đại trận, mới tốt thuận tiện Loan Bạch Phượng làm ra ứng đối.
Đại trận như thế, nhất định là phải cầm nhân mạng đi lấp, Khổng Phong không nỡ hi sinh người Thiên Kiếm minh, tự nhiên là chỉ có thể để người khác đi, nên mới có cục diện như hôm nay.
Bách gia tề tụ Hư Không Địa, có thể nói hoàn toàn là Khổng Phong dốc hết sức chủ đạo, đương nhiên, sau lưng của hắn cũng không thiếu được rất nhiều thế lực ủng hộ, ngầm đồng ý.
Nghe nói Loan Bạch Phượng phàn nàn, Khổng Phong mỉm cười: "Người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, lúc đối địch, há có thể thương hoa tiếc ngọc, nếu không, làm sao có thể bức tiểu tử kia hiện thân?"
Trong lòng oán thầm, Loan Bạch Phượng ngươi tâm ngoan thủ lạt ta cũng không phải chưa thấy qua, lúc này tới nói những này cũng không ngại mất mặt sao?
Loan Bạch Phượng vẻ mặt khâm phục nói: "Khổng minh chủ quả nhiên là người làm đại sự, thiếp thân bội phục vl." Lại che miệng cười khẽ: "Chỉ là, Dương Khai thật sẽ hiện thân?"
Khổng Phong ngoài cười nhưng trong không cười một tiếng: "Hư Không Địa sáng tạo không lâu, Dương Khai hoàng mao tiểu nhi, chỉ là Đế Tôn, cũng không biết từ chỗ nào thu nạp mấy Khai Thiên, bây giờ hơn phân nửa nhân mã dưới tay hắn đều về tay ta, nếu hắn không muốn ly tâm thất đức, chắc chắn hiện thân."
Trong thông tin hắn dò thăm được, Hư Không Địa cũng không có bao nhiêu Khai Thiên cảnh, hắn thoáng một cái đã giam giữ hơn 30 vị, Hư Không Địa có thể nói là nguyên khí đại thương, Dương Khai vô luận như thế nào đều sẽ hiện thân ra.
Loan Bạch Phượng khẽ gật đầu: "Như thế tốt lắm, nếu hắn hiện thân thì còn dễ, Khổng minh chủ, sau khi chuyện thành công chớ có quên thiếp thân." Lúc này, liếc mắt nhìn vị trí bọn người Lô Tuyết, lưỡi liếm môi một cái, tựa như thấy được rất nhiều mỹ vị ngon miệng.
"Yên tâm, chuyện ngươi ta ước định, Khổng mỗ tất nhiên là sẽ không đổi ý." Khổng Phong nhàn nhạt một tiếng, hắn cùng Loan Bạch Phượng là quen biết cũ không sai, nhưng mời người ta đến trợ quyền, nhất định phải hứa lấy chỗ tốt cho người ta, nếu không sao
có thể mời động người khác, mà điều kiện hắn mở ra, chính là tất cả tù binh Khai Thiên cảnh có thể bắt được trong trận chiến này!
Hai nhà thế lực là địch tác chiến, một phương chiến bại tự nhiên thường có tù binh, tỉ như lúc trước Dương Khai công chiếm Hư Không Địa bắt được Trần Thiên Phì, nếu không phải Trần Thiên Phì hiến Trung Nghĩa Phổ, Dương Khai khả năng thật sẽ không lưu mạng hắn, dù sao mọi người đã có huyết hải thâm cừu, Dương Khai căn bản không có cách nào cam đoan lòng trung thành của hắn, sao dám lại lưu hắn?
Dưới tình huống bình thường, vận mệnh tù binh là cực kỳ thê thảm, phần lớn đều sẽ bị mang về trụ sở người chiến thắng giết chết, bởi vì sau khi Khai Thiên cảnh chết, Tiểu Càn Khôn sụp đổ, thiên địa vĩ lực tiêu tán có thể lớn mạnh nội tình trụ sở nhà mình.
Trừ phi tù binh có giá trị sống sót mới có thể bị miễn trừ cái chết!
Đối với thế lực nhà khác, giá trị lớn nhất ủa tù binh chính là mang về trụ sở giết chết, thu thập thiên địa vĩ lực, nhưng đối với Loan Bạch Phượng thì khác, Hắc Ngục của nàng cần nhất chính là Khai Thiên cảnh quáng nô, số lượng càng nhiều càng tốt, nên sau khi Khổng Phong tìm tới, hai người trao đổi nửa ngày mới quyết định hợp tác chi tiết.
Trước mắt trên thuyền này cũng đã có hơn 30 vị Khai Thiên cảnh bị bắt làm tù binh, vô luận như thế nào, hơn 30 người đều sẽ rơi vào tay Loan Bạch Phượng, đối với nàng, chuyến này có thể nói là thu hoạch to lớn, chớ đừng nói chi là, trong Hư Không Địa kia khả năng còn có càng nhiều Khai Thiên cảnh đợi nàng bắt được.
Hơn 30 người này, nàng vừa ý nhất chính là Lô Tuyết, trong Hắc Ngục không ít quáng nô, nhưng ngũ phẩm Khai Thiên như Lô Tuyết thì lác đác không có mấy, ngũ phẩm Khai Thiên có thể phát huy ra giá trị thực sự quá lớn.
Đối với sự sảng khoái của Khổng Phong, Loan Bạch Phượng rất hài lòng, nàng lại không biết Khổng Phong cũng có tính toán của chính mình.
Loan Bạch Phượng không biết trong tay Dương Khai có một viên thất phẩm nội đan Yêu thú, Khổng Phong biết, Huyết Yêu Động Thiên sụp đổ đến nay chỉ mới một năm, Dương Khai làm sao cũng không có khả năng luyện hóa nội đan này, nếu có thể đánh hạ Hư Không Địa, nội đan này có thể rơi vào trong tay hắn.
Thất phẩm tài nguyên, giá trị to lớn, bây giờ Khổng Phong đã là lục phẩm, sớm muộn cũng có một ngày tấn thăng thất phẩm, đến lúc đó, hắn cần thất phẩm tài nguyên này đến đề thăng lực lượng bản thân, tất nhiên là cần sớm làm chuẩn bị, miễn cho đến lúc đó muốn
tìm cũng không tìm nổi.
Mà hấp dẫn hắn cũng không chỉ là thất phẩm nội đan này, dụ hoặc lớn nhất là được bộ ngũ phẩm tài nguyên.
Hư Không Tinh Thị xuất ra rất nhiều phần ngũ phẩm tài nguyên đổi lấy tài nguyên phẩm giai khác, điểm này cũng không phải bí mật gì, Khổng Phong tự nhiên biết rõ.
Thiên Kiếm minh thậm chí còn lặng lẽ từ Hư Không Tinh Thị đổi một phần trở về.
Khổng Phong cẩn thận nghiên cứu, hãi nhiên phát hiện những ngũ phẩm tài nguyên này đúng là có cùng nguồn gốc! Hắn mơ hồ phát giác được Hư Không Địa hẳn là có một bí mâ ̣t lớn, không biết có đường tắt nào đó có thể cuồn cuộn không ngừng mà có được loại ngũ phẩm tài nguyên này, nếu không không có đạo lý có thể bán tháo ra nhiều như vậy.
Nếu Thiên Kiếm minh có thể nắm giữ con đường này, sau hôm đó, Thiên Kiếm minh chắc chắn thêm ra rất nhiều ngũ phẩm Khai Thiên!
Con đường như vậy, thực sự có thể nói là gốc rễ lập tông, Khổng Phong nào khôcó thể ng đỏ mắt? Đối với cá nhân hắn, giá trị thất phẩm nội đan kia lớn hơn, nhưng đối với toàn bộ Thiên Kiếm minh,
con đường không ngừng thu hoạch ngũ phẩm tài nguyên, lại là có giá trị nhất.
Nếu Thiên Kiếm minh có thể bạo tăng thực lực, vậy Khổng Phong hắn cũng có thể nước lên thì thuyền lên, đến lúc đó Thiên Kiếm minh chưa hẳn không thể tấn thăng làm phúc địa động thiên!
Hai người đơn giản đối thoại vài câu, đại trận bao trùm Hư Không Địa bỗng nhiên vặn vẹo, ngay sau đó ba thân ảnh xuất hiện.
Khổng Phong nhíu mày, ánh mắt dừng lại trên người Dương Khai, mỉm cười.
Như hắn sở liệu, bọn người Lô Tuyết bị dẫn tới, Dương Khai không còn có thể ngoảnh mặt làm ngơ, cũng không thể không hiện thân
Mà Loan Bạch Phượng thì ánh mắt sáng rực nhìn Nguyệt Hà, nhãn lực nàng không tầm thường, tự nhiên phát giác được Nguyệt Hà cường đại, chỉ là cách quá xa, nàng cũng không biết Nguyệt Hà đến cùng là tiêu chuẩn gì, lại liếm môi nói: "Khổng minh chủ, nữ tử kia mấy phẩm?"
Khổng Phong nói: "Loan sư muội muốn nữ tử kia? Sợ là có chút khó, nàng cũng là lục phẩm Khai Thiên!"
"Nàng cũng là lục phẩm?" Loan Bạch Phượng rõ ràng lấy làm kinh hãi, chỉ là mới sáng tạo không lâu, Hư Không Địa có thể có hơn 30 vị
Khai Thiên, càng có Lô Tuyết một ngũ phẩm Khai Thiên, đã vượt quá dự liệu của nàng, làm sao cu ̃ng không nghĩ tới thế mà còn có một vị lục phẩm!
Chủ nhân Hư Không Địa là mao đầu tiểu tử Đế Tôn cảnh, lấy đâu mị lực lớn như vậy để nhiều Khai Thiên cảnh hiệu trung với hắn?
Vừa nghĩ đến đây, Loan Bạch Phượng liếc mắt nhìn Dương Khai, thấy thanh niên này mặc dù khí vũ hiên ngang, khí thế bất phàm, nhưng cũng không có chỗ nào quá đặc biệt, chênh lệch giữa Đế Tôn cảnh cùng Khai Thiên cảnh quá lớn, thân là Khai Thiên, lại dựa vào cái gì nghe hắn hiệu lệnh?
Khẽ lắc đầu, không rõ ràng, hì hì cười nói: "Khổng minh chủ, người ta rất thích nữ tử này đây, đến lúc đó có thể cần ngươi hỗ trợ nhiều hơn."
Khổng Phong chần chờ chút mới nói: "Nếu có cơ hội, Khổng mỗ tự nhiên hết sức."