Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4579: Tạo áp lực



Thiên Kiếm cung, trong đại điện, Tả Quyền Huy sắc mặt âm lãnh, uy áp thất phẩm Khai Thiên tràn ngập, để tất cả mọi người khó mà thở nổi, người mở miệng kia ý thức được mình nói sai, không khỏi run sợ trong lòng. 

"Minh chủ, thiếp thân xin chiến, còn xin minh chủ thành toàn!" Ngay lúc cái mặt mo cảu Tả Quyền Huy đã sắp không nhịn được nữa, Loan Bạch Phượng đứng lên, nhẹ nhàng thi lễ. 

Tả Quyền Huy ấm áp nhìn thoáng qua nàng, gật đầu nói: "Loan ngục trưởng có lòng, có điều đối phương xuất động ba vị lục phẩm, một mình Loan ngục trưởng sợ là quả bất địch chúng." Tu vi của hắn mặc dù cao hơn Loan Bạch Phượng, nhưng Loan Bạch Phượng là chủ động đến đây đầu nhập vào, mà lại bây giờ còn chủ động xin đi giết giặc, bảo toàn mặt mũi cho hắn, nên Tả Quyền Huy rất khách khí với Loan Bạch Phượng. 

Quay đầu nhìn về một bên khác: "Hoàng Tuyền, Kim Cương, Thương Viêm!" 

Bị hắn chỉ mặt gọi tên, ba người Hoàng Tuyền Thiên Quân cho dù không tình nguyện cũng chỉ có thể kiên trì đứng lên, ôm quyền nói: "Có thuộc hạ!" 

"Ba người kia giao cho các ngươi!" Tả Quyền Huy nhàn nhạt nhìn bọn hắn. 

Ba người nào dám phản bác, đã đầu nhập người ta thì phải có dáng vẻ của chó săn, bộ dáng kính cẩn nghe theo nói: "Đại nhân yên tâm, chúng ta sẽ khiến bọn hắn có đến mà không có về!" 

Xoay người, điểm đủ nhân mã, trùng trùng điệp điệp phi ra ngoài. Một lát sau, trong hư không đại chiến bộc phát. 

Ba vị lục phẩm Khai Thiên đến từ Tội tinh cùng Huyền Dương sơn tam đại sơn chủ cũng không phải là lần thứ nhất giao thủ, lúc Thiên Kiếm minh giết tới Phi Yên vực, ba người bọn họ chính là đánh trận đầu, tam đại sơn chủ trấn thủ ở chỗ này quả bất địch chúng, bất đắc dĩ tránh lui vfo sâu trong hư không, đến khi Dương Khai mang theo đạ đội đuổi tới mới dám một lần nữa lộ diện. 

lúc này song phương giao thủ, cũng coi là hiểu rõ, cũng là kỳ phùng địch thủ.

Nhất thời trong hư không to to nhỏ nhỏ vòng chiến đánh túi bụi, thần thông bí bảo nở rộ, thiên địa vĩ lực hỗn loạn, náo nhiệt đến cực điểm. 

Nhưng mặc kệ là Thiên Kiếm minh hay là Hư Không Địa đều biết đó cũng không phải thời điểm quyết chiến, cho nên song phương xuất thủ đều không dám dùng toàn lực, tràng diện nhìn rất náo nhiệt, nhưng người tham chiến đều chú ý cẩn thận, đánh tận nửa canh giờ, ngoại trừ số ít người thụ thương ra, không một người chiến tử, không thể không nói, đó là kỳ tích không lớn không nhỏ, cũng là song phương cùng tự ăn ý. 

Dương Khai tọa trấn trong Linh Châu phá toái kia, nhìn về chiến trường phương xa, không nóng không vội. 

Trong Thiên Kiếm cung, Tả Quyền Huy lại sắc mặt tái nhợt, nếu chiến trường hiện tại không lấy được ưu thế thì sao có thể ép Dương Khai xuất thủ? Nếu Dương Khai không xuất thủ, hắn nào có cơ hội lên giết! 

Chính như kế hoạch của Dương Khai muốn tạo cho Loan Bạch Phượng cơ hội tham chiến, dễ mật báo cho mình, kế hoạch trong lòng Tả Quyền Huy rất đơn giản — chỉ cần có thể bức Dương Khai lộ diện đã đạt được một nửa, một khi Dương Khai lộ diện, hắn có thể xuất thủ. Mặc dù có Thánh Linh Thiên Nguyệt Ma Chu kia âm thầm

thủ hộ cũng chưa chắc không có cơ hội giết! 

Lần trước bị Dương Khai gây thương tích, là hắn chủ quan, lần này hắn sẽ không dám phớt lờ. 

Mà chỉ cần có thể giết Dương Khai, vậy đại thù đã được báo! Những người khác sống hay chết, hắn không cần để ý tới, cũng không thèm để ý. 

Mắt thấy chiến sự kia cháy bỏng, hai bên ngàng ngửa nhau, Tả Quyền Huy tất nhiên là không vui, mở miệng nói: "Hoàng Mậu, Lương Sách, Thất Huyền, Đan Dương!" 

Bốn người phía dưới cùng nhau đứng dậy, lĩnh mệnh. 

Bốn người này đều là lục phẩm Khai Thiên Thiên Kiếm minh, Dương Khai đã từng hỏi Loan Bạch Phượng, Thiên Kiếm minh thực lực như thế nào, Loan Bạch Phượng trả lời là lục phẩm Thiên Kiếm minh bày ở ngoài sáng có bốn tên, bị Dương Khai chém hai tên, cũng chỉ còn 

lại có hai tên, giấu ở chỗ tối nàng cũng không biết. 

Hoàng Mậu cùng Lương Sách chính là hai tên bày ở ngoài sáng, mà Thất Huyền Thiên Quân cùng Đan Dương Thiên Quân thì là người ở chỗ tối, đều là cường giả thế hệ trước của Thiên Kiếm minh, quanh 

năm bế quan không ra, nếu không phải Tả Quyền Huy nhập chủ Thiên Kiếm minh, bọn hắn cũng sẽ không xuất hiện ở đây.

Mà nói đi cũng phải nói lại, giữa Thiên Kiếm minh cùng Dương Khai xác thực có cừu hận không thể hóa giải, bọn hắn muốn mượn sức Tả Quyền Huy báo thù rửa hận vì hai vị minh chủ trước, đối với việc hắn sai khiến thật cũng không quá nhiều bài xích chi tâm. 

"Bốn người các ngươi lĩnh thêm một ít nhân thủ, trợ trận cho ba người Hoàng Tuyền, phải tất yếu lấy được ưu thế." 

"Tuân lệnh!" Bốn người vội vàng đáp. 

Tả Quyền Huy lại nhìn phía nữ tử lục phẩm trong nhất mạch của mình: "Tử Yên, ngươi cũng đi, hành sự tùy theo hoàn cảnh!" 

"Sư tôn yên tâm, đệ tử hiểu!" Tử Yên cắn răng, xoay người, cừu hận lửa giận trong mắt như muốn đốt nứt hư không! 

Bây giờ dưới trướng Tả Quyền Huy lục phẩm đông đảo, nhưng chân chính tâm phúc cũng chỉ có một người, đó chính là Tử Yên, dù sao cũng là đệ tử hắn bồi dưỡng ra được, trình độ trung tâm là không phải hoài nghi, cũng chỉ có Tử Yên mới hiểu được Tả Quyền Huy đến cùng đang tính toán cái gì. 

"Tả sư thúc là muốn tốc chiến tốc thắng sao?" Tiếng một người bỗng vang lên, chiến đấu vừa mới bắt đầu, lục phẩm dưới tay Tả Quyền Huy gần như tất cả đều được điều động ra ngoài, ý đồ đã rất rõ ràng, người thông minh tự nhiên có thê ̉ suy đoán ra một hai.

Tả Quyền Huy trầm giọng đáp: "Sư chất nói không sai, bổn quân xác thực có quyết định này." Đối với những người khác, Tả Quyền Huy không coi ra gì, tùy ý hiệu lệnh, còn đối với người này, Tả Quyền Huy lại lễ ngộ có thừa, không khác, người này lai lịch không nhỏ, mà lại là giống như Loan Bạch Phượng, chủ động tới đầu quân, tất nhiên được Tả Quyền Huy nhìn với con mắt khác. 

Người mở miệng kia suy nghĩ chút mới nói: "Bây giờ trong thông tin đã biết, Hư Không Địa ngoại trừ Dương Khai, tổng cộng có tám vị lục phẩm Khai Thiên, mà chúng ta có ba người Hoàng Tuyền, bốn người Thiên Kiếm minh lại thêm lệnh đồ cũng là tám người, lần này chính là kỳ phùng địch thủ, tương ngộ lương tài, có náo nhiệt có thể xem." 

Người này khi nói còn khẽ mỉm cười, trong mắt càng lộ ra vẻ mong đợi. 

Tả Quyền Huy nghiêm mặt nói: "Cho nên sau đó khả năng câ ̀n sư chất cùng Loan ngục trưởng đồng loạt ra tay tạo áp lực, kể từ đó, Dương Khai mới có thể lộ diện." 

Người kia gật đầu nói: "Cái này tất nhiên là không có vấn đề." Quay đầu nhìn lại Loan Bạch Phượng, ánh mắt không chút kiêng kỵ đảo qua trên ngực cao ngất của nàng, mỉm cười nói: "Loan ngục trưởng, hợp tác vui vẻ!"

Loan Bạch Phượng che miệng yêu kiều cười: "Thiếp thân chỉ là một nữ tử, thân kiều thể yếu, tràng diện lớn như vậy còn chưa bao giờ thấy qua, trong lòng hoảng cực kì, đợi lát nữa còn phải làm phiền sư đệ chiếu cố nhiều hơn đây." 

Người kia ha ha cười nói: "Dễ nói dễ nói!" 

Loan Bạch Phượng cũng cười, trong đôi mắt lại hiện lên một tia lo nghĩ không dễ dàng phát giác. Nàng cũng không nghĩ tới, mình thế mà bị Tả Quyền Huy xem như quân cờ sau cùng, cứ như vậy nàng lại không thể sớm thông báo tin tức cho Dương Khai, mà một khi để kế sách của Tả Quyền Huy đạt được, Dương Khai thật là có khả năng lâm vào trong nguy hiểm cực lớn. 

Bây giờ nàng cùng Dương Khai là châu chấu trên một sợi thừng, nếu Dương Khai xảy ra điều gì ngoài ý muốn, nàng cu ̃ng đừng hòng sống một mình. 

Quay đầu nhìn ra ngoài, chiến trường kia càng hừng hực khí thế, lo nghĩ trong mắt Loan Bạch Phượng càng sâu! 

Thiên Kiếm minh tám vị lục phẩm đều xuất hiện, Hư Không Địa cũng chỉ có thể sẽ có chỗ ứng đối, cũng may Dương Khai sớm có an bài, sau Huyền Dương sơn tam đại sơn chủ, Hôi Cốt, vợ chồng Hoa Dũng, Nguyệt Hà Mặc Mi liên tiếp xuất thủ, nghênh kích địch đến,

đâu vào đấy. 

Chiến trường lục phẩm Khai Thiên thế lực ngang nhau, bởi nhân số bằng nhau, ai cũng chiếm không được lợi, cố nhiên đánh đủ hung, nhưng vô luận là địch nhân hay phe mình đều không có gì lo lắng tính mạng. 

Ngược lại là chiến trường phía dưới lục phẩm rất nhanh có phân chia mạnh yếu. 

Thiên Kiếm minh mặc dù cũng là thế lực nhị đẳng đỉnh tiêm, số lượng Khai Thiên cảnh không ít, nhưng so với Hư Không Địa bây giờ còn hơi có không bằng. 

Võ giả Định Phong thành lắng đọng tích lũy vô số năm qua, cuối cùng nở hoa kết trái tại Hư Không Địa, còn có số lớn Khai Thiên cảnh Dương Khai mang ra từ trong Vô Ảnh Động Thiên, bây giờ số lượng Khai Thiên cảnh phía dưới lục phẩm đã có gần 1500 người! 

Đây là một số lượng cực kỳ khổng lồ, dưới động thiên phúc địa, hiếm có thế lực nào có được nhiều Khai Thiên cảnh như thế. 

Thiên Kiếm minh tất nhiên là tuyệt đối không bằng. 

Hư Không Địa thậm chí không cần xuất động toàn bộ nhân thủ, chỉ phái ra một nửa đã đủ để hình thành cục diện nghiền ép, dưới tình huống lục phẩm Khai Thiên không nhúng tay, nhân số trở thành

mấu chốt thắng bại, huống chi, Hư Không Địa số lượng ngũ phẩm Khai Thiên cũng không ít. 

Dương Khai đảo mắt qua chiến trường, tinh tường nhìn thấy Khai Thiên cảnh Thiên Kiếm minh bị ép không thể thở nổi, liên tục bại lui, thỉnh thoảng lại có Tiểu Càn Khôn sụp đổ, thiên địa vĩ lực bộc phát, đó là do Khai Thiên cảnh bị giết. 

Nhìn thêm một hồi, Dương Khai chợt sợ hãi cả kinh, ánh mắt dừng lại trên một bóng người đỏ rực, khóe mắt nhảy lên kịch liệt. 

Thân ảnh hỏa hồng kia, đương nhiên đó là mới thuế biến không bao lâu, Chúc Tình! 

Nàng mặc dù thuế biến một lần, long mạch chi lực có tăng lên cực lớn, nhưng tổng thể cũng là chỉ có tiêu chuẩn Khai Thiên tam tứ phẩm, trong chiến trường như này, thời khắc đều có phong hiểm vẫn lạc. 

Ai nàng mang lên? Dương Khai gân xanh trên trán nhảy loạn. 

Nhưng mà nghĩ lại, hẳn là không người sẽ làm như vậy, có thể là chính nàng vụng trộm ra trận. 

Lô Tuyết luôn đứng bên người Dương Khai hiển nhiên cũng nhìn thấy, xoay người thấp giọng hỏi: "Đại nhân, cần mang phu nhân về không? Trên chiến trường, đao kiếm không có mắt."

Năm đó Lô Tuyết phục dụng một viên trung phẩm Thế Giới Quả, có thể từ tứ phẩm Khai Thiên tấn thăng ngũ phẩm, mà lại là nhóm người sớm nhất đi theo Dương Khai, có thể tính là tâm phúc, bây giờ lưu bên người Dương Khai, làm quan truyền lệnh. 

Dương Khai suy nghĩ một chút, chậm rãi lắc đầu: "Không cần!" 

Chúc Tình đã nguyện ra trận, vậy cho phép nàng, đương nhiên, chân chính để Dương Khai yên tâm là, hắn tinh tường nhìn thấy ba người lão Bạch cùng đầu bếp phòng thu chi một mực du tẩu bên cạnh Chúc Tình, cũng không quá phận can thiệp nàng tranh đấu, cũng sẽ không để địch nhân quá cường đại tới gần. 

Có ba người bọn họ chiếu khán, Chúc Tình sẽ không có gì nguy hiểm tính mạng, mà một trận tranh đấu như vậy, đối với sự trưởng thành cảu nàng cũng sẽ có tác dụng không nhỏ. 

Dời ánh mắt, tiếp tục chú ý chiến trường, nhíu mày. 

Hắn không thấy Loan Bạch Phượng, nói cách khác, Thiên Kiếm minh thế mà còn có lục phẩm không xuất thủ! 

Chỉ là hắn cũng không biết Tả Quyền Huy đến cùng còn ẩn tàng bao nhiêu lực lượng, nhưng bất kể như thế nào, phòng bị vẫn không thể thiếu. 

Quay đầu, Dương Khai nói: "Chư vị hãy chuẩn bị sẵn sàng, tiếp sau đây khả năng cần các ngươi xuất thủ!" 

Hắn vốn định che giấu bọn người Thiết Huyết, cho Tả Quyền Huy một niềm vui lớn bất ngờ, nhưng bây giờ xem ra lại không giấu được quá lâu, một khi Loan Bạch Phượng được phái ra, phía bên mình thế tất phải có người đi ứng đối.