Thì ra là thế! Hắn lại luôn không để mắt đến chỗ dựa lớn nhất, căn cơ lớn nhất!
"Thiên Đạo có linh!" Dương Khai cúi đầu xuống, thanh âm trầm thấp, "Ngươi muốn Tinh Giới, đã từng hỏi qua Thiên Đạo Tinh Giới chưa?"
Ngồi ngay ngắn trong đại điện Thiên Kiếm cung, Tả Quyền Huy cười nhạo nói: "Đợi bổn quân chiếm nơi đó, bổn quân chính là Thiên Đạo!"
Dương Khai chậm rãi lắc đầu: "Vậy phải để ngươi thất vọng!"
Tả Quyền Huy sầm mặt lại, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác không ổn, cảm giác này tới một cách khó hiểu, giống như có chuyện gì cực kì không tốt sắp phát sinh.
Dương Khai một tay cầm thương, tay kia bỗng bắt pháp quyết, miệng trầm thấp một tiếng, giống như nỉ non trong mộng: "Thiên địa cho ta mượn lực!"
Ông. . .
Hư không dường như cũng run nhè nhẹ, hết thảy đều ngưng lại.
Chớp mắt sau, trong Tinh Giới, Thế Giới Thụ đã cao tới ngàn trượng điên cuồng chập chờn, tán cây to lớn rầm rầm rung động, một đạo lục quang thẳng từ trong Tinh Giới đánh ra, oanh vào người Dương Khai.
Cả người Dương Khai bất động, nhưng một thân khí tức vốn đã bởi vì tiêu hao quá lớn mà trở nên suy yếu không gì sánh được lại đang bắt đầu lấy tốc độ kinh khủng mà cấp tốc kéo lên, kéo lên, lại kéo lên! Tiểu Càn Khôn khuấy động cũng bình phục lại, còn có một sự yên tĩnh chưa bao giờ có, nội tình Tiểu Càn Khôn cũng đang nhanh chóng tăng cường.
Uy áp kinh khủng quét sạch tứ phương, hư không chấn động không ngớt.
Trong Thiên Kiếm cung, đông đảo Khai Thiên ánh mắt đờ đẫn, trong hư không, hơn ngàn Khai Thiên Hư Không Địa cũng đầy mặt ngạc nhiên.
Giây lát, một thân khí tức của Dương Khai đã trèo đến tối đỉnh phong, so với đỉnh phong vốn có còn cường thịnh hơn, trước nay chưa từng có, mặc dù còn chưa tới thất phẩm chi cảnh, nhưng cũng
chênh lệch không xa.
Tả Quyền Huy run run mắt, khó tin nhìn qua.
"Mượn lực
Thiên địa, thì ra là thế!" Chiến Vô Ngân lộ ra vẻ chợt hiểu, mấy vị Đại Đế cũng đều phản ứng lại.
Dương Khai đây là mượn lực lượng Tinh Giới! Bất luận một vị Đại Đế nào được Thiên Đạo Càn Khôn thế giới thừa nhận, đều có thể mượn nhờ lực lượng Càn Khôn thế giới đó, chỉ là lần này Dương Khai mượn lực có phần vượt quá tưởng tượng!
Bình thường tới nói, giữa Đế Tôn cảnh cùng Khai Thiên cảnh có chênh lệch thiên soa địa viễn, bất kỳ một Khai Thiên cảnh nào, cho dù là hạ phẩm Khai Thiên, cũng có thể nhẹ nhõm đánh giết Đế Tôn cảnh.
Nhưng tại một số thời điểm, một ít trường hợp đặc biệt, Đế Tôn cảnh lại có thể phát huy ra lực lượng hạ phẩm Khai Thiên!
Y hệt năm đó đông đảo Đại Đế kịch chiến Đại Ma Thần!
Lúc ấy Đại Ma Thần tuyệt đối có nội tình Khai Thiên cảnh, nhưng mà cuối cùng vẫn bị các Đại Đế liên thủ chém giết, nguyên nhân căn bản chính là các Đại Đế mượn thiên địa chi lực Tinh Giới, phát huy ra thực lực có thê ̉đủ để chém giết Đại Ma Thần.
Năm đó Tinh Giới phá thành mảnh nhỏ, sinh linh đồ thán, vẫn để các Đại Đế có lực lượn kịch chiếng cùng Đại Ma Thần, bây giờ Tinh Giới được Thế Giới Thụ trả lại, nội tình cường đại chưa từng có, Dương Khai mượn thiên địa chi lực, sao có thể như lúc trước có thể sánh được.
Hắn, giờ phút này, tương đương với có cả thiên địa vĩ lực một Tinh Giới sau lưng liên tục không ngừng ủng hộ cung cấp.
Tả Quyền Huy thân là thất phẩm Khai Thiên, lịch duyệt phong phú, cũng không phải là không biết những thứ này, chỉ là dưới tình huống bình thường, mặc dù lục phẩm Khai Thiên như Dương Khai mượn lực lượng Càn Khôn thế giới, lại có được bao nhiêu trợ giúp?
Có chút ít còn hơn không mà thôi!
Nhưng mà Tinh Giới lại hoàn toàn khác biệt Càn Khôn thế giới bình thường, bản thân nó được Thế Giới Thụ trả lại, nội tình nồng đậm đến cực điểm, trận này cứ liên miên kịch chiến, Khai Thiên cảnh song phương chiến tử tiêu tán ra thiên địa vĩ lực bị Thế Giới Thụ thôn phệ, nội tình Tinh Giới lại được càng nhiều tăng cường.
Thiên Đạo có linh, Dương Khai ra sức chặn đánh cường địch tại ngoài Tinh Giới, tử chiến không lùi, hộ Tinh Giới an nguy, Thiên Đạo Tinh Giới tự nhiên có chỗ phát giác, cảm ứng một mực quanh quẩn
trong lòng Dương Khai, chính là dấu hiệu Thiên Đạo Tinh Giới báo trước.
Dương Khai minh bạch đã chậm, nhưng tóm lại coi như kịp thời.
"Tả Quyền Huy, gây hại nơi đây, là sai lầm lớn nhất của ngươi!" Toàn thân Dương Khai thiên địa vĩ lực khuấy động, chỉ cảm thấy tràn trề lực lượng phun trào trong huyết nhục, mượn Tinh Giới chi lực, giờ phút này hắn chẳng những khôi phục như lúc ban đầu, thực lực còn chỉ cách thất phẩm một đoạn nhỏ.
"Ngươi vẫn chỉ là lục phẩm, sao dám nói lớn không biết thẹn như vậy? Đợi ngươi tấn thăng thất phẩm lại đến làm càn trước mặt bổn quân không muộn!" Tả Quyền Huy tức giận vạn phần, dứt lời, Thiên Kiếm cung lần nữa tề xạ kiếm mang, càng tự tay đánh ra một đạo thần thông.
Dương Khai nhấc thương ngăn lại, tuy bị bức lui vạn dặm, nhưng không còn chật vật như trước đó.
Khoảng cách thực lực gữa hắn cùng Tả Quyền Huy đã được rút ngắn trên phạm vi lớn.
Một màn này bị tất cả mọi người để trong mắt, Hư Không Địa lập tức sĩ khí đại chấn, đồng loạt ra tay ngăn lại công kích từ Thiên Kiếm cung.
Chư vị Đại Đế nhìn nhau, không giao lưu,lại đều nhìn ra tâm tư của nhau.
"Dương tiểu tử, nơi này giao cho ngươi!" Thiết Huyết Đại Đế truyền âm một câu.
Dương Khai ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, thấy Thiết Huyết Đại Đế biến mất, lại nhìn những người khác, Hồng Trần, Thú Võ, U Hồn, Hoa Ảnh, Băng Vũ cũng đột ngột biến mất, mỗi người tại trước khi đi nhìn qua hắn đều lộ ra vẻ tha thiết chờ mong.
Dương Khai hiểu rõ, lập tức gầm nhẹ một tiếng: "Chư vị yên tâm, nhất định trảm lão cẩu này bên ngoài cửa nhà!"
Trong Tinh Giới, phía trên Thế Giới Thụ, lần lượt từng bóng người đột ngột xuất hiện, chính là chư vị Đại Đế vừa biến mất.
Bọn hắn không tu hành qua Không Gian Pháp Tắc, dưới tình huống bình thường căn bản là không thể trong nháy mắt xê dịch mấy chục vạn dặm, nhưng Tinh Giới là cố thổ của bọn hắn, Dương Khai đã có thể được Tinh Giới tiếp ứng, từ vực môn chạy về, bọn hắn tất nhiên
cũng có thể như vậy, đột phá mấy chục vạn dặm cách trở cũng không phải là việc khó gì.
Mọi người đều là lão hữu sống chung được vài vạn năm, liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu lẫn nhau, tất cả đều mỉm cười, ngồi xếp bằng,
rộng mở Tiểu Càn Khôn, điên cuồng rót thiên địa vĩ lực vào trong Tinh Giới.
Sáu vị lục phẩm Khai Thiên giúp đỡ, toàn bộ Tinh Giới cũng hơi run rẩy lên, phảng phất là hoan nghênh bọn hắn trở về.
Trong hư không, khí tức Dương Khai vốn đã từ từ ổn định, lúc này lại bỗng nhiên vọt lên một đoạn, đó là các Đại Đế ủng hộ cùng bỏ ra, vì hy vọng sinh tồn của vô số sinh linh Tinh Giới.
Vậy mà mặc dù như thế, hắn cũng vẫn không thể đột phá qua lục phẩm, rõ ràng chỉ kém một chút nữa, nhưng thủy chung không thể vượt qua.
Lục phẩm là trung phẩm, thất phẩm là thượng phẩm, chênh lệch thật là to lớn.
Chỉ thiếu. . .
Đang lúc Dương Khai cho rằng đây đã là cực hạn, bỗng lại có một cỗ lực lượng tiếp viện lao đến, cỗ lực lượng này tới thật vừa đúng lúc, một cước đá văng gông cùm xiềng xích yếu kém kia ra.
Oanh. . .
Vô hình khí lãng lấy Dương Khai làm trung tâm mà nổ tung, thượng phẩm Khai Thiên chi uy tràn ngập hư không!
Trên Thế Giới Thụ, hai bóng người nhẹ nhàng rơi xuống, một người xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán: "Cuối cùng tới không quá muộn!"
Người còn lại nói: "Đáng tiếc, vốn cho rằng sau khi tấn thăng lục phẩm liền có thể thống khoái chém giết một trận, tiếc là không có cơ hội này!"
Thiết Huyết Đại Đế mở mắt nhìn lại, khẽ cười nói: "Hai người các ngươi cũng không thạo đấu chiến chi pháp, hay là đừng đi làm loạn thêm."
Diệu Đan cùng Thiên Xu liếc nhau, không thể không thừa nhận: "Nói cũng đúng!"
Hai người bọn họ một mực bế quan tu hành tại Hư Không Địa, trùng kích lục phẩm Khai Thiên, trước đó thật vất vả tấn thăng thành công, đang chuẩn bị tiến về vực môn trợ giúp, Hắc Hà lại mang theo Lam Huân chạy tới Hư Không Địa.
Hai người biết được tình hình vội vàng chạy đến Tinh Giới, lại vẫn chậm hơn Thiên Kiếm minh một bước.
Đến khi hai người trở lại chỗ đại vực Tinh Giới, Thiên Kiếm minh cùng Hư Không Địa đã tranh đấu thật lâu, một đường truy kích, vừa mới đến biên giới chiến trường, thấy được tình cảnh Dương Khai mượn thiên địa chi lực, chư vị lão hữu trở về Tinh Giới.
Mắt thấy Dương Khai vẫn chỉ là lục phẩm, khoảng cách đột phá thất phẩm chỉ còn một tia nhỏ, hai người không chút do dự mà trở về Tinh Giới.
"Cũng không biết Dương tiểu tử liệu có lên được thất phẩm không." Diệu Đan Đại Đế ngước đầu nhìn lên hư không, nỉ non một tiếng.
"Lão cẩu, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi!" Trong hư không, Dương Khai hăng hái, thiên địa vĩ lực quanh quẩn quanh thân, đâm ra một thương, hóa thành đầy trời thương ảnh đâm xuống Thiên Kiếm cung.
Lưng mang chư vị Đại Đế tha thiết chờ mong, mang hy vọng sinh tồn của vô số sinh linh Tinh Giới, trận chiến này sao có thể thua, sao lại thua?
Trên Thiên Kiếm cung quang mang cuồng thiểm, đại trận phá toái, kết giới sụp đổ, càng có từng đạo khí tức càn khôn sụp đổ truyền ra.
Tả Quyền Huy mặc dù liều mạng chữa trị đại trận, nhưng sao có thể kịp?
Chỗ dựa lớn nhất của hắn là phẩm giai cao hơn Dương Khai nhất phẩm, bây giờ ngay cả chỗ ỷ vào này cũng không có, cục diện lập tức ác liệt tột đỉnh.
Công kích phô thiên cái địa từ bốn phương tám hướng đánh tới
Thiên Kiếm cung, dày đặc như cuồng phong bạo vũ.
Đám người Thiên Kiếm minh ra sức ngăn cản, nhưng vẫn khó mà chu toàn.
Mười mấy hơi sau, Thiên Kiếm cung bỗng nhiên tách ra tia sáng chói mắt, khí tức kinh khủng dần truyền ra.
"Tất cả tránh ra!" Dương Khai phát giác không ổn, quát chói tai một tiếng, thôi động Không Gian Pháp Tắc, bọc lấy đám người bên cạnh cấp tốc lui lại.
Chẳng những bọn hắn đang lui lại, trong Thiên Kiếm cung, càng có vô số thân ảnh vội vã thoát ra, liều mạng chạy trốn.
Trong chốc lát, năng lượng kinh khủng bạo phát ra, giống như một vầng đại nhật nổ tung trên bầu trời, võ giả chạy chậm trên Thiên Kiếm minh ngay cả lên tiếng đều không kêu nổi một tiếng, bị tia sáng chói mắt kia bao phủ, trong nháy mắt đã không còn khí tức.
Dư ba chấn động từng tầng từng tầng đánh thẳng tới, đám người chỉ cảm thấy bản thân như thể đặt mình vào đại dương mênh mông dậy
sóng, đúng là chân đứng vững, thần
thông cùng pháp bảo phòng hộ càng đãng xuất từng tầng từng tầng gợn sóng.
Dương Khai vận dụng hết thị lực, nhìn chằm chặp phía trước.
Thiên Kiếm cung nổ tung! Dài đến hơn một tháng chặn đánh, vượt qua ức vạn dặm xa, rốt cục gặm xuống được khối xương cứng này.
Võ giả Hư Không Địa rút lui kịp thời, ngoại trừ số ít hạ phẩm Khai Thiên chịu vết thương nhẹ ra, cũng không có người bỏ mình.
Ngược lại là Khai Thiên cảnh Thiên Kiếm minh tử thương thảm trọng.
Thiên Kiếm cung hao phí vô số tài nguyên chế tạo thành, bị đánh nổ, uy thế nó tạo thành đâu khác một vị thất phẩm Khai Thiên toàn lực xuất thủ công kích.
Hết thảy đều kết thúc, Thiên Kiếm minh chỉ còn lại có rải rác ba bốn trăm vị Khai Thiên cảnh, từng tên sắc mặt xám ngoét.