"Vậy ngươi cần phải trừng lớn mắt chó của mình ra mà nhìn cho rõ ràng!" Nói xong, Dương Khai dùng trường thương trong tay chỉ về phía Tả Quyền Huy, lạnh lùng nói ra một chữ: "Giết!"
Nghe thấy tiếng của hắn nhưng đám người bên cạnh hắn lại không nhúc nhích tí nào. Nguyệt Hà lo lắng ,hướng về phía hắn hô: "Thiếu gia!"
Sau khi nghe xong những lời mà Tả Quyền Huy vừa nói ban nãy ,bọn họ sao có thể không biết cách mà Dương Khai có thể đưa đang bị phân tán mọi người tập trung ở chỗ này?
Dương Khai đã mạo hiểm đem tiểu thế giới của mình triệu hồi ra, chồng lên tiểu thế giới của Tả Quyền Huy. Việc làm như vậy là rất nguy hiểm,bất chấp hậu quả. Giống như lời Tả Quyền Huy vừa nói, bây giờ tiểu thế giới của Dương Khai và tiểu thế giới của hắn chính là có có vinh cùng vinh,có nhục cùng nhục.Bọn hắn một khi ra tay phá hư tiểu thế giới của Tả Quyền Huy thì tiểu thế giới của Dương Khai cũng chịu liên luỵ theo.
Trừ phi ,bọn họ có thể tìm đến nơi mà tiểu thế giới của hai người không chồng lên nhau thì mới có cơ hội đả thương một mình Tả Quyền Huy. Nhưng mà việc đã đến nước này, Tả Quyền Huy sao lại cho phép đám người làm như thế? Dương Khai nguyện ý cùng hắn buộc chung một sợi thừng, hắn vui vẻ vô cùng.
Trước thế cục này, không ai dám tùy tiện ra tay!
"Ra tay!" Dương Khai uy nghiêm quát chói tai, "Cơ hội này chính cơ hội trời cho, lúc này
"Ra tay!" Dương Khai uy nghiêm quát chói tai, "Cơ hội này chính cơ hội trời cho, lúc này không ra tay thì về sau sẽ không còn cơ hội thế này nữa đâu!"
Nguyệt Hà đôi mắt phiếm hồng, cắn răng, khẽ nói: "Thiếu gia, ngươi phải cố chịu đựng!"
Vừa dứt lời,Nguyệt Hà liền dẫn đầu hướng Tả Quyền Huy đánh tới,bọn người sau lưng hắn cũng làm theo!
Đọc truyện dịch sớm nhất tại Truyenmoiz.com
Tả Quyền Huy ngạc nhiên đến cực điểm,mắng: "Dương Khai, ngươi điên rồi!"
Không chờ hắn nói tiếp thì đã bị liên tiếp cuồng bạo thần thông đánh cho phải chật vật chạy trốn, đối với quyết tâm của Dương Khai ,hắn cảm thấy hoảng sợ vô cùng.
“Rầm rầm rầm “tiếng bạo liệt vang lên, chồng lên nhau hai tòa tiểu thế giới đều diễn ra cảnh tượng trời long,đất lở.
Dương Khai phun máu phè phè, hắn chỉ cảm thấy thần hồn chấn động không yên.Việc làm trước mắt này chính là đả thương địch thủ 1000, tự mình bị thương 800 .Bây giờ thì phải xem hắn cùng Tả Quyền Huy đến cùng là ai gục ngã trước ai?
Đột ngột, Dương Khai quay đầu lại ,tức giận mắng: "Ô Quảng , * mẹ ngươi!"
Ô Quảng không đi công kích Tả Quyền Huy mà lại ngồi khoanh chân bên cạnh Dương Khai, điên cuồng vận chuyển Phệ Thiên Chiến Pháp, thôn phệ lấy lực lượng giữa thiên địa!
Dương Khai tư ́c giận đến miệng muốn phun máu tươi bởi vì việc Ô Quảng thôn phệ như vậy, chẳng những làm Tả Quyền Huy bị thương mà còn làm cho Dương Khai đi theo gặp nạn.Đã vậy, cái tên này còn làm như thế trắng trợn, ngồi ngay bên cạnh Dương Khai,giống như hắn đang bảo vệ Dương Khai vậy.
Dương Khai hận không thể lấy ra Thương Long Thương, một thương đâm chết hắn!
Hơn nữa,Ô Quảng cò vô liêm sỉ, ngẩng đầu chân thành nói: "Trong lúc chiến đấu kịch liệt, chớ có phân tâm!"
Dương Khai đè xuống huyết khí hỗn loạn trong lòng, vội vàng lấy ra một viên hạ phẩm Thế Giới Quả, nhét vào trong miệng ăn cho đỡ tức.Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác,
Thế Giới Quả, nhét vào trong miệng ăn cho đỡ tức.Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, không muốn để ý tới tên này, nhắm mắt làm ngơ.
Không đợi dược hiệu của viên kia Thế Giới Quả kia tan ra, Dương Khai lại ăn tiếp một viên.
Có hai viên Thế Giới Quả đặt cơ sở, Dương Khai cuối cùng có một ít nắm chắc kéo chết Tả Quyền Huy ,hắn ngẩng đầu nhìn về phía chiến trường.Nơi đó, Tả Quyền Huy đang vướng trái vướng phải, chật vật không chịu nổi.
Hắn không phải là không muốn tiến lên trợ trận, chỉ là bây giờ tiểu thế giới của hai người bọn họ chồng lên nhau, hắn cần toàn lực điều động lực lượng của tiểu thế giới, quấy nhiễu Tả Quyền Huy điều động thiên địa vĩ lực .
Nếu không có hắn ở đây áp chế, Tả Quyền Huy làm sao có thể chật vật như vậy? Lão cẩu này một bên vừa muốn cùng hơn mười lục phẩm Khai Thiên chiến đấu, còn vừa phải thừa nhận ảnh hưởng do tự thân tiểu thế giới rung chuyển , càng phải ngăn cản Dương Khai quấy nhiễu,một phân thành ba, sao có thể không chật vật cho được?
Theo thời gian trôi qua, Dương Khai cảm nhận rõ ràng nội tình của tự thân tiểu thế giới đang nhanh chóng trôi đi! Cũng may có hai viên hạ phẩm Thế Giới Quả đặt cơ sở, trôi đi nội tình có thể chậm chạp bổ sung, nhưng cũng y nguyên là nhập không đủ xuất.
Tình huống của Tả Quyền Huy bên kia càng là không tốt, giờ phút này trên người hắn, một mảnh máu tươi chảy đầm đìa, tóc tai bù xù,hiển nhiên là sắp không chịu nổi,từng đạo thần thông mà hắn thi triển ra đã hoàn toàn không còn uy phong của thất phẩm Khai Thiên.
—
Bỗng nhiên, lông mày Dương Khai nhíu lại, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, hắn cảm giác được diện tích tiểu thế giới của Tả Quyền Huy đang giảm bớt.Nguyên bản Tả Quyền Huy là thất phẩm Khai Thiên cho nên tiểu thế giới của hắn so với của Dương Khai lớn hơn rất nhiều, bây giờ ,nó thế mà dần dần trở nên so với của Dương Khai còn nhỏ hơn.
Kể từ đó, hắn càng dễ dàng áp chế Tả Quyền Huy .
Kể từ đó, hắn càng dễ dàng áp chế Tả Quyền Huy .
Quả nhiên, khi diện tích tiểu thế giới của hai người đột phá điểm giới hạn ,biểu hiện của Tả Quyền Huy càng ngày càng không tốt.
Lão cẩu này cũng biết chính mình dữ nhiều lành ít,nên ra tay càng lăng lệ,hắn dự định kéo vài người chôn cùng!
Dương Khai sao có thể để hắn vừa lòng đẹp ý? Tâm niệm vừa động, diễn hóa thần thông, phối hợp với đám người điên cuồng công kích.
Sau một lát, thân hình Tả Quyền Huy đột nhiên đình trệ, hơi thở của hắn tụt xuống một mảng lớn, thân hình hắn lảo đảo, miệng phun máu tươi.
Cùng lúc đó, mười mấy đạo thần thông đánh vào trên người hắn, đem hắn đánh bay lên trời rồi lại rơi ầm ầm xuống đất khiến hắn không dậy nổi,mồm to thở hổn hển.
Lúc này, đám người Dương Khai cũng không dám phớt lờ cảnh giác, nhao nhao đem hắn vây quanh, ngưng thần mà đợi.
Dương Khai đá cho cái tên Ô quảng đang ngồi bên cạnh mình một chân khiến hắn lăn trên mặt đất: Đừng ăn nữa! Ngươi ăn khó coi chết đi được!"
Giận mắng một tiếng để giải sự tức giận trong lòng, Dương Khai che miệng ho nhẹ, trong lòng bàn tay dính một mảnh máu tươi màu vàng.
Ô Quảng chiếm được chỗ tốt rất lớn cho nên cũng lười cùng Dương Khai so đo, hắn đứng dậy phủi mông một cái, trên mặt biểu lộ chưa thỏa mãn.
Dương Khai nhấc lên Thương Long Thương, từng bước một đi về phía trước, trong miệng nói thật nhỏ: "Tả Quyền Huy, ngươi còn có lời gì muốn nói?"
Nghe vậy,Tả Quyền Huy vẫn nằm thở dốc,hai mắt vô thần nhìn lên không trung.
Dương Khai dừng lại bên cạnh hắn,đứng vững,nhìn hắn nói: "Đừng có lại ôm lấy ảo tưởng ,bây giờ,tu vi của ngươi đã tụt xuống lục phẩm, ngay cả tự thân tiểu thế giới đều khó duy trì, đời này không còn hi vọng tiến giai, không bằng ngươi hãy ngoan ngoãn đi chết, được chứ?"
chết, được chứ?"
Đám người nghe vậy, phát hiện nguyên bản hơi thở của Tả Quyền Huy đâu đâu cũng có kia đang tại nhạt đi,cảnh sắc chung quanh cu ̃ng vặn vẹo biến đổi, hiển nhiên là tu vi Tả Quyền Huy tụt xuống đến lục phẩm, không thể để cho tự thân tiểu thế giới từ hư hóa thật.
Mọi người đều thở dài một hơi!
Bọn hắn rất kiêng kị Thất Phẩm Khai Thiên,Tả Quyền Huy dù sao cũng là cao thủ lâu năm, ai biết hắn còn ẩn giấu thủ đoạn gì chưa dùng ra? Vạn nhất thật bị hắn kéo chôn cùng vậy thì coi như được không bù mất.
Chẳng qua hiện nay,tu vi của hắn đã rơi xuống đến lục phẩm, lực uy hiếp giảm đi, giống như hổ bị nhổ răng.
Bỗng nhiên, Tả
Quyền Huy giật giật, chậm chạp ngồi thẳng nửa người trên, hai chân chồng lên nhau, nhàn nhạt nhìn qua Dương Khai nói: "3000 thế giới ,xuất hiện một cái yêu nghiệt như ngươi, ngày sau sợ là sẽ rất đặc sắc."
"Quá khen quá khen!" Dương Khai sắc mặt bình tĩnh.
"Đáng tiếc ,lão phu không thấy được lúc đó." Tả Quyền Huy ung dung thở dài, "Sau khi ta chết, đệ tử của ta chỉ sợ cũng khó thoát diệt vong!"
Dương Khai vuốt cằm: "Yên tâm, ta sẽ để cho nàng mau chóng cùng ngươi đoàn viên, ân, nói không chừng nàng giờ phút này đã trên Hoàng Tuyền Lộ chờ ngươi."
Tả Quyền Huy gật đầu: "Cho phép ngươi làm vậy,thắng làm vua thua làm giặc, nếu như ngươi bại, hạ tràng không thể so với bổn quân tốt đi nơi nào."
Dương Khai vỗ tay nói: "Tâm tính của ngươi thật là rộng rãi!"
Tả Quyền Huy hướng hắn mỉm cười: "Hy vọng ,ngươi cũng có một ngày như vậy."
Nói xong, hắn vừa một tay bấm niệm pháp quyết,vừa nhìn qua Dương Khai nói: "Có biết vì sao Thượng Phẩm Khai Thiên không muốn tuỳ tiện đem tự thân tiểu thế giới triệu
vì sao Thượng Phẩm Khai Thiên không muốn tuỳ tiện đem tự thân tiểu thế giới triệu hồi giết địch, mặc dù đây là đòn sát thủ mà mỗi vị thượng phẩm Khai Thiên đều có thể thi triển?."
Dương Khai nhíu mày nói: "Mong rằng chỉ giáo!"
Tả Quyền Huy nói: "Bởi vì làm như vậy, cho dù giết chết cường địch, cũng lưu lại hậu họa vô tận, giống như dạng này!"
Dứt lời , thân hình Tả Quyền Huy lập tức chấn động, Dương Khai rõ ràng cảm giác được hơi thở do tiểu thế giới sụp đổ truyền đến, thế giới vĩ lực bốn phía tiêu tán!
Vây xem mọi người đều động dung, cử động lần này không thể nghi ngờ là làm tiểu thế giới tự hành vỡ vụn . Tiểu thế giới là căn cơ của Khai Thiên cảnh , một khi tiểu thế giới vỡ vụn, Khai Thiên cảnh cũng cách cái chết không xa.
Tả Quyền Huy tụt xuống lục phẩm, mặc dù hắn còn có thực lực tái chiến, nhưng cũng là tự rước lấy nhục mà thôi. Cùng mất với chết trong tay đối thủ, còn không bằng tự tử kết thúc!
Nói vậy nhưng không phải ai cũng có dũng khí làm như vậy.
Khi tiểu thế giới vỡ vụn xong,Tả Quyền Huy cười ha ha: "Bổn quân lấy tự thân tính mạng dạy cho ngươi một bài học, ngươi hãy cố mà nhớ kĩ!"
Trong lúc đang cười, Tả Quyền Huy gục đầu, sinh cơ đoạn tuyệt!
Nội môn trưởng lão của Thiên Hạc phúc địa cuối cùng cũng chết!
Sắc mặt Dương Khai đại biến,hắn giơ chân mắng: "Lão cẩu,ngươi chết cũng chết không sạch sẽ!"
Quanh thân hắn chấn động, thiên địa vĩ lực rung chuyển, hắn muốn phong ấn nơi này! Lấy vị trí của đám người làm trung tâm, phạm vi vạn dặm quanh đó bị phong tỏa chặt chẽ, đến cả hơi thở cũng không lộ ra được.
Dương Khai cũng rốt cuộc hiểu rõ Tả Quyền Huy nói tới hậu hoạn vô tận rốt cuộc là ý gì.
Lão cẩu này vỡ vụn tự thân tiểu thế giới khiến thế giới vĩ lực của hắn tràn vào tiểu thế giới của Dương Khai. Những lực lượng này đối với Dương Khai mà nói chẳng những không có chỗ tốt gì, ngược lại còn là một loại tạp chất, cùng tự thân không hợp nhau dẫn tới lực lượng của hắn không còn tinh khiết.
Nếu không phải Dương Khai phản ứng nhanh, phong tỏa phạm vi vạn dặm qunh đây thì những lực lượng này sẽ tỏa khắp tiểu thế giới.Khi đó, muốn loại bỏ loại lực lượng này sẽ vô cùng khó khăn, không phải dựa bế quan tu hành là có thể làm được.
Nói như vậy thì mặc dù thượng phẩm Khai Thiên có thể triệu hồi ra tiểu thế giới để chiến đấu,nhưng xác thực là loại thủ đoạn không thể tuỳ tiện vận dụng.
Khi đó,mặc dù đối thủ bị giết chết hay tự sát thì sau khi họ chết ,thế giới vĩ lực của họ tản ra sẽ trở thành một loại ô nhiễm.
Vừa rồi, Tả Quyền Huy dạy cho Dương Khai một bài học vô cùng quý giá ,Dương Khai phải trả giá rất lớn mới học được!
Dương Khai quay đầu hướng Ô Quảng nhìn lại, Ô Quảng tức giận nói: "Làm gì!"
Hắn còn nhớ việc Dương Khai đá hắn một chân,hắn còn đang mang thù.Cho tới bây giờ Phệ Thiên Đại Đế đều không phải là người có lòng dạ rộng lớn nếu không năm đó hắn cũng sẽ không tạo thành nhiều như vậy giết chóc!
Dương Khai xùy cười một tiếng:”Coi như ngươi không ra tay ta cũng có biện pháp giải quyết, cùng lắm thì đem phạm vi vạn dặm này vứt bỏ ra ngoài, dù sao cũng chỉ tổn thương một chút nội tình, trận chiến này tổn thất nội tình còn thiếu sao?"
Ô Quảng giả bộ như lúc này mới hiểu, ồ một tiếng: "Ngươi nói cái này a, ta giúp ngươi là được!"
Hắn thôi động Phệ Thiên Chiến Pháp , thế giới vĩ lực trong phạm vi vạn dặm điên cuồng hướng trong cơ thể hắn tràn vào.
Một đám lục phẩm Khai Thiên ở một bên nhìn, trong lòng lo lắng.
Trước đó ,mặc dù bọn họ gặp Ô Quảng thi triển qua Phệ Thiên Chiến Pháp, nhưng lúc đó tất cả mọi người đang cùng Tả Quyền Huy chiến đấu kich liệt nên cũng không có quá dụng tâm lưu ý, giờ phút này quan sát đi qua, tất cả đều kinh dị.