Dương Khai vừa rồi thu xếp tốt, trong Tiểu Càn Khôn lại có một trận khuấy động, Thiên Địa Tuyền quả nhiên lần nữa có chỗ dị động, thiên địa vĩ lực điên cuồng rót vào trong đó.
Cái này khiến hắn có khổ khó nói, thật không biết cuộc sống như vậy lúc na ̀o mới có thể kết thúc, chỉ có thể nín thở ngưng thần, nuốt Khai Thiên Đan bổ sung tiêu hao.
Một lát sau, Tiểu Càn Khôn bình tĩnh trở lại, lại nghỉ ngơi một trận, Dương Khai đứng dậy.
Nơi đây mặc dù tạm thời trông có vẻ an toàn, nhưng tuyệt đối không thể ở lâu, Thiên Địa Tuyền đối với mấy vị kia thượng phẩm Khai Thiên có lực hấp dẫn quá lớn, bọn hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ, sớm muộn có thê ̉tìm đến nơi này.
Mà hắn trong lúc vô tình đạt được Thiên Địa Tuyền, cũng coi là thu hoạch to lớn, đã có tâm dẹp đường hồi phủ.
Phân biệt phương, Dương Khai đang muốn lách mình rời đi, bỗng nhiên cứng đờ người, quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, một thân ảnh thon thả như quỷ mị đứng ở nơi đó, song đồng lẳng lặng mà nhìn chằm chằm vào mình, bốn mắt nhìn nhau, thiếu nữ hì hì cười một tiếng, thiên chân vô tà.
Dương Khai rét run!
Hắn vừa rồi cố nhiên bởi vì Tiểu Càn Khôn dị động mà sơ sót đề phòng, nhưng trên thực tế cũng chưa từng lơ là giám sát, vậy mà lại không phát giác được thiếu nữ này tới lúc nào.
Thiếu nữ ở đây, lão ẩu tóc trắng xoá kia cùng nam tử trung niên đâu?
Dương Khai như lâm đại địch, quay đầu chung quanh, yên lặng vận sức.
Nếu là ba vị thượng phẩm cùng mai phục hắn, vậy cho dù hắn tinh thông Không Gian Pháp Tắc cỡ nào, hôm nay chỉ sợ cũng tai kiếp khó thoát.
Hắn có hơi không hiểu cho lắm, mình rõ ràng đã thoát khỏi ba người kia, vì sao vẫn bị người ta lặng yên không một tiếng động đuổi đến nơi này!
Thanh âm thanh thúy vang lên: "Đừng khẩn trương như vậy, ba
người chúng ta đã mỗi người đi một ngả, có điều xem ta vận khí của ta tương đối tốt, để cho ta tìm được ngươi đầu tiên."
Dương Khai lập tức lộ ra nét mặt tươi cười: "Chỉ một mình ngươi a, nói sớm đi, làm ta sợ muốn chết."
Thiếu nữ nghiêng đầu nhìn hắn: "Ngươi thật là thú zị, một mình ta chẳng lẽ còn chưa đủ sao?"
Dương Khai từ chối cho ý kiến, một bộ thành thật với nhau: "Cô nương, chúng ta không oán không cừu, cũng vốn không quen biết, thả ta một con đường sống được hong?"
Thiếu nữ thống khoái gật đầu: "Có thể a, ta cũng không có ý định lấy mạng ngươi, ngươi trả lại thứ kia cho ta trước, ta lập tức sẽ đi."
"Cô nương thật sự là người thống khoái!" Dương Khai dựng thẳng lên một cái ngón tay cái, một chữ hạ cuối cùng xuống, Dương Khai đã lách mình vọt tới trước mặt nàng, gần như mặt dán mặt, một cây Thương Long Thương tích súc thiên địa vĩ lực đến cực điểm, đâm tới nàngggggg.
Nếu trước sinh tử chi chiến cùng Tả Quyền Huy mà gặp phải thiếu nữ này, Dương Khai có thể còn có kiêng kỵ, nhưng giờ đã qua tầng tầng ma luyện, Dương Khai đã có kinh nghiệm đối chiến thất phẩm Khai Thiên.
Thực lực không bằng người, vậy cũng chỉ có thể chiếm tiên cơ trước.
Thiếu nữ hiện ra thần sắc ngạc nhiên, dường như không nghĩ tới Dương Khai gan to bằng trời như vậy, biết rõ nàng là một vị thượng phẩm Khai Thiên, thế mà cũng dám chủ động xuất thủ.
Nàng như động lại như không động, Thương Long Thương đâm thẳng tới lại quỷ dị trượt sát qua thân thể của nàng, đâm vào trong hư không, nàng nâng lên một chưởng vỗ xuống Dương Khai.
Dương Khai tại đâm ra một thương, trên mặt cũng hiện ra thần sắc kinh ngạc. Chỉ vì hắn chợt phát hiện mình thôi động thiên địa vĩ lực lại yếu hơn ngày thường rất nhiều, dẫn đến uy lực một thương này chỉ có sáu thành uy năng so với thời điểm bình thường.
Phát hiện này dọa hắn kêu to một tiếng, con kinh dị hơn cả thời điểm chợt nhìn thấy thiếu nữ này truy kích đến.
Thiên địa vĩ lực chợt tối nghĩa, mang ý nghĩa hắn không thể phát huy toàn bộ lực lượng, hắn thậm chí không nghĩ ro ̃đây rốt cuộc là vì cái gì.
Không kịp suy nghĩ sâu xa, thiên thiên ngọc chưởng kia đã hung hăng đập vào ngực.
Một kích này nén giận mà ra, cho dù chưa dùng tới toàn lực, cũng có tám thành lực. Lục phẩm bình thường trúng một chưởng như thế,
tất nhiên là Tiểu Càn Khôn chấn động, yếu quá thậm chí bạo thể mà chết.
Dương Khai lại không có lo lắng tính mạng, vừa phát giác không ổn, thuận thế phun ra một ngụm kim huyết vào mặt thiếu nữ, đồng thời nhanh chóng thối lui, Không Gian Pháp Tắc tràn ngập xung quanh.
Trước mặt thiếu nữ như có một vách tường vô hình ngăn lại huyết vụ, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên nhìn Dương Khai vẫn còn sinh long hoạt hổ, giống như đang thán phục Dương Khai thể phách tráng kiện, ngạnh sinh ăn của mình một kích lại không có gì đáng ngại, hai tay bấm niệm pháp quyết, khẽ kêu: "Lên!"
Kim quang bỗng từ bốn phương tám hướng nổi lên, trong chớp mắt bao phủ toàn bộ Linh Châu phá toái kín không kẽ hở, ngăn cách thiên địa, Dương Khai muốn bỏ chạy, lại chợt như bị bàn tay vô hình túm lại.
Thương Long Thương trên tay, khóe miệng tràn ra máu tươi, Dương Khai nhìn qua thiếu nữ đang từng bước đi tới mình, miệng đầy đắng chát.
Lần này thật là lật thuyền trong mương! Thực lực không hiểu bị áp chế, bây giờ ngay cả thuấn di đều không thể thi triển, tại một nơi giống như lồng giam này, đối mặt một vị thượng phẩm Khai Thiên, quả thực là trời cao không đường chạy.
"Đã biết ngươi tinh thông Không Gian Pháp Tắc, ta sao có thể không có điểm phòng bị?" Thiếu nữ khẽ cười duyên, cười mà như không cười.
Dương Khai cắm Thương Long Thương xuống, bày ra tư thế người thức thời: "Thắng làm vua thua làm giặc, muốn làm sao, cô nương nói đi, nếu có thể tiếp nhận ta tuyệt không từ chối, chỉ hy vọng cô nương có thể mọi thư ́lưu một đường, ngày sau cũng dễ gặp nhau."
Hắn một bộ nhận mệnh như vậy, ngược lại làm cho thiếu nữ bỗng ngừng chân không tiến, nhíu chặt mày, không hiểu ngửi được một hơi thở cực kỳ nguy hiểm.
Nhẹ nhàng cười lạnh nói: "Lúc đâm ta một thương kia, tại sao không nói mọi thứ lưu một đường, ngày sau rất muốn gặp?"
Dương Khai quay đầu, có vẻ như ngượng ngùng: "Cô nương bỗng nhiên hiện thân, ta bị hù, cô nương người như hoa như ngọc như vậy, ta tuyệt đối không lỡ xuống tay."
Giọng nàng bỗng nhiên tràn đầy nộ khí: "Ngươi luyện hóa vật kia rồi?"
Dương Khai giả vờ ngây ngốc: "Cái gì?"
Thiếu nữ cắn răng: "Nếu không phải ngươi luyện hóa vật kia, vừa rồi thôi động thiên địa vĩ lực tại sao bỗng trở nên tối nghĩa mất linh?
Thiên Địa Tuyền trấn áp Tiểu Càn Khôn, mặc dù có thể để Tiểu Càn Khôn kiên ổn, không sợ ngoại lực ăn mòn, nhưng trước khi chưa triệt để luyện hóa, bị nó trấn áp, thiên địa vĩ lực vận chuyển tuyệt sẽ không như thời điểm bình thường!"
Dương Khai sửng sốt, muốn chửi mẹ!
Vừa rồi phát giác không ổn đã ẩn ẩn có suy đoán, cảm thấy có phải do Thiên Địa Tuyền hay không, bây giờ nghe thiếu nữ giải thích mới phát hiện thật đúng là như vậy.
Cả đoạn đường này trốn chạy, thúc giục là Không Gian Pháp Tắc, ngẫu nhiên mới thôi động thiên địa vĩ lực, cũng sẽ không quá mạnh, nên đúng là không phát giác gì cả, nếu không phải vừa rồi một thương đánh lén nàng, chỉ sợ đến bây giờ cũng còn không rõ ràng.
Lần này thật đúng là mua dây buộc mình!.
Chỉ là hắn không hiểu nhiều về Thiên Địa Tuyền, lúc ấy thu nhập Tiểu Càn Khôn cũng là tiện tay, ai ngờ Thiên Địa Tuyền thế mà chủ động dung nhập.
Yên lặng thúc giục một chút lực lượng, Dương Khai phát hiện quả nhiên như lời thiếu nữ kia nói, Thiên Địa Tuyền trấn áp Tiểu Càn Khôn, thiên địa vĩ lực vẫn còn quay vòng mất linh.
Thu Thương Long Thương, vẻ lúng túng trên mặt vẫn không mất đi lễ phép mà tươi cười: "Cô nương, cái này, cũng không phải ta muốn vậy, ngươi muốn vật kia, ta có thể cho ngươi, còn xin cô nương cho ta một chút thời gian, vật kia bây giờ cắm rễ trong Tiểu Càn Khôn ta, muốn lấy ra, chỉ sợ cũng không quá dễ dàng."
Thiếu nữ lạnh lùng nhìn chăm chú hắn, không che giấu sát cơ của mình chút nào, ánh mắt biến hóa, giống như đang cân nhắc, bỗng mở miệng hỏi: "Ngươi tấn thăng Khai Thiên là mấy phẩm?"
Dương Khai không biết vì sao nàng đột nhiên hỏi cái này, nhưng cũng mừng rỡ vì kéo dài được thời gian, trung thực đáp: "Ngũ phẩm!"
Thiếu nữ giống như là nghe được tin tức tốt vậy, thở ra một hơi: "Ngũ phẩm, vậy chính là có cơ hội tấn thăng thất phẩm."
Dương Khai cúi đầu khom lưng: "Đúng đúng đúng, cô nương mắt sáng như đuốc."
Nàng lại nhàn nhạt nhìn Dương Khai: "Vận khí ngươi còn tốt, ta còn trẻ, nếu đổi lại là hai tên kia tới đây, nói không chừng ngươi đã chết!"
Dương Khai vội vàng ôm quyền: "Đa tạ ân đức cô nương không giết, nếu có cơ hội, tại hạ nhất định hàm cỏ kết vòng mà báo!"
Thiếu nữ cười nhạo: "Giả trân, cẩn thận ta cắt đầu lưỡi ngươi." Dương Khai lập tức đưa tay che miệng.
Thiếu nữ hừ lạnh: "Muốn sống thì ngoan ngoãn đừng động, nếu không ta không để ý đánh cược một lần!" Tay bấm pháp quyết, khe ̃ kêu: "Buộc!"
Bao lấy toàn bộ Linh Châu phá toái, tơ bạc đầy trời phong thiên tỏa địa, tụ lại Dương Khai.
Dương Khai bản năng muốn phản kháng, nhưng cảm giác được sát cơ như lúc nào cũng có thể phát kia, đành không dám mạo hiểm, mặc cho tơ bạc kia nhập thể, chớp mắt sau, Dương Khai đau đớn kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy như có thứ gì dung nhập bên trong máu thịt mình, mặc dù không có cảm giác không khoẻ, nhưng cũng biết rõ, trước khi hóa giải tơ bạc kia, mình là mơ tưởng trốn chạy bằng Không Gian Pháp Tắc, chỉ cần mình có ý nghĩ này, thiếu nữ kia chỉ cần tùy tiện khống chế tơ bạc quỷ dị kia liền có thể khiến hắn nhẹ nhõm lưu lại.
Loại cảm giác sinh tử bị người khống chế này, thật sự là hỏng bét cực độ, Dương Khai dám khẳng định, nếu vừa rồi mình dám phản kháng, nàng tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình, lấy trạng thái hiện tại, thực sự không có tư cách khiêu chiến cùng một thất phẩm Khai Thiên.
Bây giờ ủy khúc cầu toàn, có lẽ còn có một chút hi vọng sống.
Từ khi tu hành Không Gian Pháp Tắc đến nay, bao nhiêu năm không có từng chật vật như vậy, mặc dù cũng nhiều lần bị cường giả truy sát, chật vật bỏ chạy, lại hiếm có xuất hiện tình huống cực đoan như này.
Nhưng tục ngữ nói, đi lâu ven bờ sông nào có đạo lý không ướt giày? Bây giờ chẳng những giày ướt, cả người đều rơi trong sông biến thành gà rơi xuống nước.
Đọc bản dịch Vũ Luyện Điên Phong miễn phí nhanh nhất tại TruyenMoiz.com.