Gần nửa ngày sau, dị động từ Thủy Tinh cung mới bình ổn xuống. Một bóng người từ trong Thủy Tinh cung lóe ra, đương nhiên là Dương Khai.
Cảm nhận được từng đôi mắt mong đợi nhìn mình, Dương Khai gật gật đầu: "Không phụ nhờ vả!"
Côn Ngao cười lớn một tiếng: "Vậy là tốt rồi, bây giờ Thủy Tinh cung cũng đã được luyện hóa, chúng ta thu hồi thánh vật thôi." Lại không yên tâm căn dặn Dương Khai một tiếng: "Tiểu tử, chút nữa phải xuất lực!"
"Biết rồi!" Dương Khai lên tiếng.
Các Thánh Linh đã sớm chờ một ngày này, lúc này tất nhiên là không kịp chờ đợi đến trước thánh vật nhà mình, thôi động lực lượng.
Thánh Linh chi lực tràn ngập hư không, 16 kiện thánh vật sớm đã
chặt chẽ tương liên kia bị các tộc Thánh Linh tế lên, thiên địa dị động, tiếng răng rắc răng rắc không ngừng truyền ra.
Một lát sau, 16 kiện thánh vật hóa thành mười sáu đạo quang mang, bị các Thánh Linh thu hồi.
Trong tay Dương Khai là một cung vũ, toàn thân như thủy tinh, chính là Long tộc Thủy Tinh cung.
Mà sau khi cácthánh vật bị lấy đi, tổ linh lực giữa thiên địa cũng không có đầu nguồn dẫn dắt, xiềng xích xuyên qua Cự Thần Linh chầm chậm vỡ vụn, một lần nữa hóa thành nồng đậm tổ linh lực, tràn ngập giữa thiên địa.
Động tĩnh xiềng xích vỡ vụn thanh thế cuồn cuộn.
Tất cả Thánh Linh đều đề phòng nhìn Cự Thần Linh kia.
Tuy nói trước đó bọn người Thanh Loan cùng Côn Ngao có xâm nhập thể nội Cự Thần Linh điều tra tình huống, xác định tên này đã chết, nhưng việc quan hệ Cự Thần Linh, ai biết hắn có năng lực kỳ lạ gì, có thể khởi tử hồi sinh hay không.
Cũng may cho dù xiềng xích đã vỡ vụn, thánh vật được thu hồi, Cự Thần Linh kia cũng vẫn không có động tĩnh, xem ra qua nhiều năm như vậy, tổ linh lực ăn mòn, ngay cả Cự Thần Linh đều không thể tiếp nhận.
Giữa thiên địa như có chút biến hóa không bình thường, không nói rõ được cũng không tả rõ được, nhưng tất cả các Thánh Linh sinh tồn trong tổ địa đều tinh tường cảm giác được, tổ địa bị một phân thành hai, ngay hôm nay, lại lần nữa dung hợp làm một thể.
"Côn Ngao, nơi đây cần liệt vào cấm địa thì tốt hơn, ngươi cảm thấy thế nào?" Thanh Loan nhìn chằm chằm Cự Thần Linh kia một lát, quay đầu qua Côn Ngao nói.
Côn Ngao trầm ngâm một lát, gật đầu đồng ý: "Đúng là nên như thế."
Chuyện Phượng tộc cùng Côn tộc đều đồng ý, Thánh Linh khác tự nhiên cũng sẽ không phản đối. Thanh Loan dẫn đầu, đông đảo Thánh Linh lần nữa liên thủ, hợp lực lấy tinh huyết bố trí xuống dày đặc cấm chế quanh Cự Thần Linh, một mặt là biến nơi đây thành cấm địa, không cho phép bất luận Thánh Linh nào khác tùy ý tới gần, một phương diện khác cũng là phòng bị Cự Thần Linh này có biến hóa gì ngoài dự kiến.
Một phen bận rộn, đã là sau mười ngày.
Chuyến đi này, tất cả các tộc Thánh Linh đều thu hoạch không nhỏ, người được thánh vật kia tự nhiên không cần phải nói, người không có thánh vật kia cũng có thể hưởng thụ hoàn cảnh tu luyện hậu đãi.
Các tộc Thánh Linh, đã không còn phải vì vấn đề sinh tồn mà lo
lắng.
Dương Khai theo bọn người Thanh Loan trở về Tứ Phượng các, sau khi trưng cầu ý kiến của Thanh Loan, Thủy Tinh cung được an trí trong một chỗ sơn cốc phong cảnh không tầm thường.
Thủy Tinh cung mặc dù là một kiện hành cung bí bảo cực kỳ không tầm thường, nhưng càng quan trọng hơn vì nó là thánh vật của Long tộc.
Long tộc Tinh Giới là phải đến tổ địa tu hành, lưu Thủy Tinh cung tại nơi này có lợi cho bọn hắn.
Nếu không có cân nhắc này, Dương Khai chắc chắn là muốn mang Thủy Tinh cung đi.
Trong đại điện, Dương Khai cùng bọn người Thanh Loan ngồi đối diện, thuật lại chuyện mình thấy được trong mộng khi còn tu hành.
Hắn nghĩ, việc này cần nói một tiếng với Phượng tộc, bởi có vài bí mật thời đại Thượng Cổ, có lẽ Phượng tộc biết chút ít gì đó.
Chỉ tiếc, bọn người Thanh Loan nghe xong cũng nhớ không nổi ra tin tức gì hữu dụng, mà tin tức Dương Khai tiết lộ ra khiến các nàng rung động.
"Như lời ngươi nói, năm đó Cự Thần Linh kia đúng là từng đại chiến một trận cùng các Thánh Linh trong tổ địa, cuối cùng là Long
Hoàng cùng Phượng Hậu hi sinh chính mình, thiêu đốt tinh huyết, lấy thánh vật các tộc dẫn động tổ địa chi lực, phong trấn Cự Thần Linh kia."
"Ta nhìn thấy chính là như vậy!" Dương Khai gật gật đầu, "Tổ địa bị cắt đứt, một phân thành hai, Long Hoàng Phượng Hậu bản nguyên bị cuốn vào hư không loạn lưu, đến tận nhiều năm trước, vãn bối cơ duyên xảo hợp mới đạt được Long Hoàng bản nguyên chi lực."
Thanh Loan thổn thức một tiếng: " Long Hoàng mỗi một thời đại đều là người mạnh nhất Long tộc, chẳng trách bản nguyên chi lực của ngươi là Thánh Long bản nguyên, cũng chỉ có Thánh Long, mới có tư cách đảm nhiệm Long Hoàng."
Uyên Sồ nói: "Long Hoàng bản nguyên ở đây, Phượng Hậu bản nguyên đâu? Ngươi co ́biết không? Cả hai cùng một chỗ bị cuốn vào hư không loạn lưu, nói không chừng sẽ xuất hiện tại cùng một nơi."
Dương Khai nói: "Nếu như không tính sai, Phượng Hậu bản nguyên hẳn là được sư tỷ ta đoạt được."
"Thật cùng một chỗ?" Bọn người Thanh Loan kích động. Nhạc Trạc hỏi: "Sư tỷ ngươi bây giờ đang ở đâu?"
"Hư Không vực, trong Hư Không Địa." Dương Khai nói: "Lần này ta chuẩn bị trở về chính là để đưa nàng cùng các Thánh Linh khác tới
tổ địa, đến lúc đó còn xin chư vị tiền bối chiếu cố thêm."
Thanh Loan cười nói: "Trước đó ngươi từng nói qua việc này, tất nhiên là không có vấn đề, ngươi đưa bọn hắn tới là được."
Nói xong, nàng quay đầu nhìn về Thiên Nga: "Tứ muội, ngươi đi theo Dương Khai. một chuyến"
"Được." Thiên Nga gật đầu.
Dương Khai vội nói: "Không dám làm phiền tiền bối, vị trí tổ địa ta đã biết, chỉ cần tiền bối nói cho ta biết làm thế nào để ra vào Thần Thông Hải là được."
Thanh Loan nói: "Phượng Hậu quy vị, đối với Phượng tộc ta cũng là một việc đại sự, không thể qua loa, để Thiên Nga đi theo ngươi đi."
Nàng nói như vậy, Dương Khai cũng không phản bác gì nữa, mà lại, có cường giả như Thiên Nga đi theo, Dương Khai cầu còn không được, chuyện hắn đạt được Thiên Địa Tuyền chắc hẳn đã truyền khắp Phá Toái Thiên, bây giờ quay lại Phá Toái Thiên, không chừng sẽ gặp phải phiền toái gì.
"Khi nào thì đi?" Thanh Loan hỏi.
"Ta muốn chào từ biệt với Diệt Mông tiền bối trước." Thanh Loan gật gật đầu.
Hôm sau, nơi Diệt Mông ở, Dương Khai đến, Diệt Mông hiển nhiên sớm có phát giác, cửa điện mở rộng.
Không thấy Đại tướng quân, Diệt Mông nói đang cố gắng tu hành. Dương Khai thì nghĩ lấy tính cách cảu Đại tướng quân, hẳn là bị mẹ hắn cấm đoán.
Cũng không nói toạc ra, lúc gần đi lưu mấy khối Tổ Linh Tinh, để Diệt Mông chuyển giao cho Đại tướng quân. Đại tướng quân đang lúc tuổi nhỏ, Tổ Linh Tinh có thể tiết kiệm cho hắn rất nhiều năm khổ tu.
Dương Khai cũng không còn nhiều Tổ Linh Tinh, trước đó vì tấn thăng Cự Long mà tiêu hao tám thành, bây giờ trên tay chỉ còn hơn 200 khối mà thôi.
Cho Phượng tộc một nửa, rất nhiều Thánh Linh Hư Không Địa sẽ tới, còn cần Phượng tộc chăm sóc.
Một nửa còn lại Dương Khai lưu tại trong Thủy Tinh cung, đến lúc đó bọn người Tô Nhan có cần, có thể tự lấy mà dùng.
Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, Dương Khai cùng Thiên Nga chuẩn bị rời tổ địa.
Một bóng người xa xa bay tới, rơi vào trước mặt Thiên Nga, là Côn Dục, ôm quyền khom người: "Côn Dục bái kiến tiền bối."
Thiên Nga nói: "Làm phiền ngươi."
Côn Dục nhàn nhạt gật đầu, nhìn cũng không nhìn Dương Khai, trực tiếp phóng lên tận trời.
Thiên Nga nháy mắt ra dấu với Dương Khai, hai người theo thật sát.
Thiên Nga từ khi ra đời đến nay luôn sống ở nơi này, chưa bao giờ rời tổ địa, chỉ biết là ngoài tổ địa có Thần Thông Hải vây quanh, hung hiểm đến cực điểm, cho dù là Thánh Linh rơi vào trong đó, cũng chưa chắc dễ chịu.
Thánh Linh Tổ địa cũng chỉ có Côn tộc mới biết một con đường an toàn ra vào.
Phượng tộc ra mặt, Côn tộc tự nhiên không có gì nói, lần này phái Côn Dục tới, đưa Thiên Nga cùng Dương Khai rời đi. Dù sao coi như Côn tộc không để ý tới việc này, lấy thực lực của Thiên Nga cũng có cơ hội cưỡng ép xông qua Thần Thông Hải.
Thịnh Dương Thần Quân chính là một đường giết đến như vậy, mặc dù gặp không ít nguy hiểm, may mà không có lo lắng tính mạng.
Đi sau lưng Côn Dục, hai người rất nhanh rời khỏi tổ địa, vọt vào trong Thần Thông Hải, từng đạo thần thông bí thuật bị kích phát, uy năng lại đều không quá cường đại, vô luận là Côn Dục dẫn đường, hay là Thiên Nga cùng Dương Khai tại hậu phương, hóa giải đều dễ
như trở bàn tay.
"Làm khó Côn tộc các ngươi có thể tìm được con đường như vậy." Thiên Nga cảm khái một tiếng.
Côn Dục tính cách tương đối lãnh đạm, đoạn đường này phần lớn thời gian đều trầm mặc ít nói, Thiên Nga làm tiền bối mở miệng, hắn tự nhiên không thể không để ý tới, hắn nói: "Vì tìm được con đường này, vài ngàn năm trước Côn tộc ta phải trả giá không nhỏ, tuần tự có hai vị tiền bối vẫn lạc trong Thần Thông Hải, luận thực lực, đều là có thể so với Nhân tộc bát phẩm Khai Thiên."
Thiên Nga gật đầu nói: "Việc này ta từng có nghe nói qua."
Dương Khai bỗng nhiên mở miệng nói: "Tiền bối, ngươi có cảm thấy Thần Thông Hải giống như là một tầng lồng giam to lớn hay không."
Thiên Nga ngơ ngác, Dương Khai không nói nàng còn không để ý tới, nghe Dương Khai nói kiểu này, thật sự là có khả năng.
Trước đó Dương Khai đã có cảm giác như vậy, sau khi gặp được Cự Thần Linh bị phong trấn lại càng có chỗ khẳng định.
"Những thần thông bí thuật này, không biết là bao nhiêu vạn năm trước để lại, cho dù đã trải qua tuế nguyệt ăn mòn vẫn có uy năng cường đại như thế, khó có thể tưởng tượng tại thời điểm đỉnh phong bọn chúng hẳn là cực kì lợi hại a. Có lẽ lúc kia, cho dù là cửu phẩm
Khai Thiên xâm nhập nơi đây, cũng chưa chắc dễ dàng."
Thiên Nga trầm ngâm nói: "Ý của ngươi là, Thần Thông Hải là một tầng phòng hộ phòng bị Cự Thần Linh kia thoát khốn?"
Dương Khai gật gật đầu: "Cũng chỉ có loại khả năng này."
Thiên Nga ánh mắt lấp lóe: "Nếu thật như lời ngươi nói, vậy trận đại chiến thời đại Thượng Cổ kia, hẳn là có không ít Nhân tộc tham dự, bởi Thần Thông Hải cũng không phải là xuất từ Thánh Linh chi thủ, ngươi có từng thấy Nhân tộc trong trận chiến kia hay không?"
Dương Khai lắc đầu: "Chưa từng thấy, cũng có thể hiểu, lực lượng tổ địa vô cùng có hại đối với sinh linh không phải Thánh Linh, Cự Thần Linh làm loạn trong tổ địa, cũng chỉ có các Thánh Linh mới có thể chống lại, may mà trận chiến kia, Thánh Linh thắng, mặc dù cái giá phải bỏ ra không nhỏ. Mà vì lý do an toàn, đại năng Nhân tộc thời kỳ Thượng Cổ đã phải bày ra Thần Thông Hải."