Đường xá từ Phá Toái Thiên trở về Hư Không Địa khá xa xôi, lữ trình dài dằng dặc,vả lại bởi vì đây lần đầu tiên Thiên Nga là rời đi tổ địa, trước đây nàng cũng chưa từng lưu lại lạc ấn ở Càn Khôn điện trong các đại vực, không có cách nào mượn nhờ Càn Khôn điện làm trung chuyển, cho nên hai người đều cần dựa vào tự thân nhảy vọt qua mỗi một tòa đại vực.
Kể từ đó, thời gian tốn hao so với lúc Dương Khai tới còn dài hơn một chút.
Dương Khai cũng không trực tiếp trở về Hư Không Địa, mà là trước hết đi Đại Diễn vực một chuyến.
Hắn còn nhớ rõ chính mình ủy thác Ma Phiền đại sư luyện chế một kiện bí bảo hành cung.
Đã qua nhiều năm như vậy, bí bảo hành cung kia hẳn là đã được luyện chế hoàn thành a? Tư ̀lúc chứng kiến sự thần diệu của Thiên Kiếm cung trong tay đám người Thiên Kiếm minh, Dương Khai đối với bí bảo hành cung cực kỳ đỏ mắt.
Mặc dù Thủy Tinh cung của Long tộc cũng có thể nói là một kiện bí bảo hành cung, mà lại còn là bí bảo hành cung cực kỳ sang trọng, nhưng dù sao nó cũng quan hệ đến việc tu hành cùng truyền thừa của Long tộc, không thể tuỳ tiện vận dụng, trước đây ,lúc Dương Khai rời đi tổ địa, Thủy Tinh cung đã bị hắn để tại trong Tứ Phượng các.
Đến Đại Diễn vực, Dương Khai xe nhẹ đường quen tìm được cánh cửa của Đại Diễn phúc địa, ôm quyền quát to: "Đại sư, vãn bối đúng hẹn mà đến, xin mời đại sư hiện thân gặp mặt."
Sau khi hắn nói xong, môn hộ mở ra.
Dương Khai cùng Thiên Nga lách mình mà vào.
Một bóng người đã nghênh đón phía trước, rõ ràng là một người thiếu nữ thanh xuân tịnh lệ.
"Sầm sư muội!" Dương Khai gật đầu ra hiệu, nhận ra người này là
Sầm Sầm- di dân của Đại Diễn phúc địa, có tu vi tứ phẩm Khai Thiên. Lần trước, hắn ở chỗ này quen biết mấy vị Khai Thiên cảnh của Đại Diễn phúc địa, Sầm Sầm chính là một vị trong đó, còn có một vị lục phẩm Khai Thiên tên là Nạp Lan Lục Thủy, nhưng giờ phút này hắn không thấy bóng dáng của nàng, cũng không biết nàng đang ở chỗ nào.
"Dương sư huynh!" Sầm Sầm đáp lễ lại, có chút tò mò nhìn về Thiên Nga ở sau lưng Dương Khai.
"Đại sư có ở đây không?" Dương Khai hỏi.
Sầm Sầm gật gật đầu: "Ở, lão tổ tông vẫn luôn chờ ngươi đấy, thứ ngươi nhờ đã luyện chế xong. Chỉ là. . ."
"Chỉ là cái gì?" Dương Khai máy động trong lòng, thầm nghĩ sẽ không phải là bí bảo hành cung của mình đã xảy ra vấn đề gì chứ a?
Sầm Sầm nhỏ giọng nói: "Gần nhất, tâm tình của lão tổ tông không tốt lắm."
Dương Khai bật cười nói: "Là do nguyên nhân gì?"
"Tới một số người đáng ghét." Sầm Sầm quyệt miệng nói: "Chờ lúc gặp lão tổ tông, ngươi sẽ biết."
Nói xong, nàng dẫn đầu đi về phía trước.
Dương Khai rất kinh ngạc,rất hiếm có người biết được di chỉ của Đại Diễn phúc địa, hắn cũng là bởi vì bà chu ̉mới biết được, tại sao có thể có người chạy đến nơi đây? Mà lại lấy tu vi cùng địa vị của Ma Phiền đại sư, lại có người nào có thể làm cho tâm tình của hắn không tốt?
Bọn hắn đi theo Sầm Sầm, rất nhanh liền đến nơi thanh tu của Ma Phiền đại sư.
Còn chưa tới gần, Thiên Nga đã ghé vào bên tai Dương Khai thấp giọng nói: "Cẩn thận chút, bên trong có mấy người có thực lực không thấp."
Dương Khai nhíu mày, Thiên Nga thế nhưng là tương đương với bát phẩm Khai Thiên, cho dù tại trong bát phẩm nàng cũng là người nổi bật, người có thể làm cho nàng nói thành thực lực không thấp, tất nhiên không phải a miêu a cẩu nào, đây tuyệt đối là thất phẩm thậm chí trên cả thất phẩm.
Mà thượng phẩm Khai Thiên cũng chỉ có người trong động thiên phúc địa.
Phía trước ,Sầm Sầm ngừng chân, xoay người nói: "Lão tổ tông đang ở bên trong, sư huynh ,chính ngươi đi vào đi."
"Đa tạ Sầm sư muội."
Sầm Sầm đảo quanh tròng mắt nói: "Nếu ngươi thật sự muốn cám ơn ta, thì hãy cùng lão tổ tông van nài, để lúc về Tinh Giới ngươi có thể mang theo ta, ta đã không gặp Nạp Lan sư tỷ thật nhiều năm,ta rất nhớ nàng."
"Ta sẽ nỗ lực hết sức." Dương Khai mỉm cười.
Sầm Sầm nắm chặt nắm đấm cho hắn động viên: "Nhờ vào ngươi!"
Đợi Sầm Sầm rời đi, Dương Khai mới cùng Thiên Nga cất bước đi vào đại điện, trong chớp mắt ,mấy ánh mắt hướng bên này trông lại.
Dương Khai giương mắt nhìn lên, lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhìn qua một lão giả trong đám người, bật cười nói: "Ngu trường lão?"
Lão giả này rõ ràng là Ngu Trường Đạo của Tiêu Dao phúc địa, cũng là trưởng lão Thái Thượng khách khanh của Lăng Tiêu cung trên danh nghĩa. Lúc trước Ngu Trường Đạo nhìn trúng một đứa bé có Đạo Thể trời sinh ở Tinh Giới, muốn thu làm đệ tử thân truyền, tiếc rằng mẹ đứa bé lại kiên trì giữ nguyện vọng của người chồng đã khuất, muốn đứa bé kia bái nhập vào môn hạ Lăng Tiêu cung.
Vô luận Ngu Trường Đạo thuyết phục như thế nào, nàng đều không hé miệng.
Cuối cùng vẫn là Dương Khai ra một ý nghĩ xấu, để Ngu Trường Đạo gia nhập Lăng Tiêu cung, trở thành Thái Thượng khách khanh của
Lăng Tiêu cung, kể từ đó, cho dù đứa bé kia bái Ngu Trường Đạo làm sư phụ, cũng vẫn là đệ tử Lăng Tiêu cung, Ngu Trường Đạo mới đạt được mong muốn, mà từ đây Lăng Tiêu cung cũng có thêm một vị thất phẩm Khai Thiên làm Thái Thượng khách khanh!
Có thể nói là tất cả mọi người đều vui vẻ!
Từ lúc Dương Khai rời đi Tinh Giới đến nay, hắn đầu tiên là đi tu sửa Càn Khôn điện ở các nơi, lại đi Hắc Ngục dịch chuyển quáng tinh, lại đi Phá Toái Thiên tu hành cương phong thần thông, rồi được đến Thiên Địa Tuyền dẫn đến bị đuổi giết, vào tổ địa giải phong ấn Phong Ma Địa, tiến hóa long mạch thành Cự Long.
Trong chớp mắt chính là thời gian mấy chục năm!
Dương Khai làm sao cũng không nghĩ tới, thế mà lại ở chỗ này đụng phải Ngu Trường Đạo.
Không chỉ như thế,hắn nhìn mấy người khác cũng thấy vô cùng quen mắt, rõ ràng là các trưởng lão ngoại vụ của các đại động thiên phúc địa ,bọn hắn hẳn là đang canh giữ tại Tinh Giới mới đúng.
Ngoại trừ Ngu Trường Đạo của Tiêu Dao phúc địa, còn có Hồng Tượng Linh của Thanh Hư Thiên, lúc trước lão già này thế nhưng là cật lực làm mối cho Dương Khai, Dương Khai đối với hắn có ấn tượng rất sâu.
Còn có Đoàn Thụy Sơn của Vô Tưởng Thiên, Lô Chính Dương của Thanh Minh phúc địa.
Trọn vẹn bốn vị thất phẩm Khai Thiên, ở bên ngoài mỗi một người hầu như đều đại biểu cho động thiên phúc địa phía sau mình.
Dương Khai cũng không lạ lẫm bốn người này, bởi vì bọn hắn đều từng đi qua Tinh Giới, cùng Dương Khai gặp mặt qua.
Ma Phiền đại sư không thấy tăm hơi.
"Tông chủ!" Ngu Trường Đạo đứng dậy, mặc dù hắn có tu vi cao hơn Dương Khai, nhưng hắn đã đeo tên tuổi Thái Thượng khách khanh của Lăng Tiêu cung, thì cũng được tính là người của Lăng Tiêu cung, thái độ đối với Dương Khai tự nhiên là khách khí một chút.
Hồng Tượng Linh thì cười ha ha một tiếng: "Dương tiểu tử!"
"Hồng tiền bối!" Dương Khai ôm quyền hành lễ, hiếu kỳ nói: " Tại sao mấy vị lại ở chỗ này?"
Hồng Tượng Linh cười hắc hắc một tiếng: "Chúng ta làm sao không thể ở chỗ này? Ngược lại là ngươi, làm sao cũng chạy tới đây?"
Dương Khai nói: "Trước đây ta từng nhờ đại sư luyện chế một kiện bí bảo, bây giờ đúng hẹn mà đến!"
Hồng Tượng Linh gật đầu, nói: "Thế Giới Thụ thật khó lường a, để
tên vắt cổ chày ra nước này cũng mở miệng, ta cũng đã hiểu vì sao vài thập niên trước hắn lại mang theo một đám đồ tử đồ tôn chạy đến Tinh Giới rồi, nguyên lai các ngươi sớm đã có giao dịch."
"Ngươi nói ai vắt cổ chày ra nước hả?" Một thanh âm bất mãn truyền đến, Ma Phiền đại sư đi ra từ chỗ sau điện, trừng mắt Hồng Tượng Linh.
Người sau nhẹ nhàng vỗ miệng, không cần mặt mũi nói: "Ta nói chính ta!"
"Hừ!" Ma Phiền đại sư hừ lạnh một tiếng, rồi mới quay đầu nhìn về phía Dương Khai, nhưng lại không phải nhìn hắn, mà là nhìn Thiên Nga sau lưng Dương Khai, nghiêm túc nói: "Vị này là. . ."
Mấy người Ngu Trường Đạo, Hồng Tượng Linh cũng đã sớm tò mò về thân phận của Thiên Nga, bọn hắn có tu vi thất phẩm Khai Thiên, đối mặt với cô gái này lại ẩn ẩn có chút áp lực, thậm chí nàng đều chưa từng thi triển qua nửa điểm lực lượng, tự nhiên là để bọn hắn để ý, chẳng qua Dương Khai không chủ động giới thiệu, bọn hắn cũng không tiện hỏi nhiều.
Bọn hắn không hỏi, nhưng Ma Phiền đại sư thân là chủ nhân lại không thể không hỏi, nếu không phải phát hiện được hơi thở đặc biệt của cô gái này, Ma Phiền đại sư cũng sẽ không lộ diện như thế.
Dương Khai vội vàng giới thiệu: "Vị này là Thiên Nga tiền bối." Hắn đem thân phận của Thiên Nga giới thiệu cho đám người.
Thiên Nga mỉm cười gật đầu.
Ngu Trường Đạo vẩy mi một cái: "Nghe nói phượng sinh năm người, đỏ là phượng, xanh là loan, vàng là Uyên Sồ, tím là Nhạc Trạc, trắng là Thiên Nga, ta xem hơi thở của tôn giá giống như có chút. . . Không giống bình thường."
Hắn cũng là thấy Thiên Nga mặc một bộ quần áo tuyết trắng, mới có liên tưởng này.
Thiên Nga khẽ cười nói: "Ta chính là Thiên Nga trắng." Vẻ mặt của đám người đều biến đổi.
Ngu Trường Đạo nghiêm nghị nói: "Thất kính thất kính!" Hồng Tượng Linh lại nghiêm túc nói: " Vì sao Phượng tộc lại trở về ?" Thiên Nga không hiểu nhìn qua hắn: "Cái gì?"
Hồng Tượng Linh cau mày nói: "Tôn giá không phải trở về từ chỗ kia sao?"
"Chỗ nào?" Thiên Nga hỏi, "Ta đến từ Thánh Linh tổ địa ở Phá Toái Thiên."
Trong đại điện, mấy vị thượng phẩm Khai Thiên đều nhìn nhau một
chút, Hồng Tượng Linh nói: "Là ta tính sai, tôn giá chớ trách."
Thiên Nga lộ vẻ cổ quái nhìn hắn một chút, giống như có điều suy nghĩ.
Dương Khai cũng lộ vẻ không hiểu, vừa rồi lúc Thiên Nga nói ra thân phận của mình, mấy vị này rõ ràng đều lộ ra vẻ mặt trời sập, đợi Thiên Nga nói mình tới từ tổ địa ở Phá Toái Thiên, bọn hắn lại như thả được gánh nặng.
Chỗ kia trong miệng Hồng Tượng Linh, lại là chỗ nào? Cùng Phượng tộc có quan hệ gì?
Hắn còn đang suy nghĩ, Ma Phiền đại sư đã ném một vật về phía hắn.
Dương Khai theo bản năng bắt được, tập trung nhìn lại, thì thấy đây là một tòa cung điện bị rút nhỏ vô số lần, lập tức hai mắt tỏa sáng, vui mừng nói: "Đại sư, đây là. . ."
"Tử Tiêu cung!" Ma Phiền đại sư thuận miệng trả lời: "Cũng coi là không phụ nhờ vả, ta hao phí không ít vật tư mới chế tạo được thứ này, chẳng qua đó đều là do Lăng Tiêu cung cung cấp, số lượng cụ thể thì ngươi chỉ cần hỏi đại tổng quản của ngươi là có thể biết được, Tử Tiêu Thần Lôi mà ngươi để lại khi đó cu ̃ng bị ta dung nhập vào trong đó, công hiệu cụ thể thì đợi sau khi luyện hóa ngươi lại từ từ tìm tòi đi."
Dương Khai yêu thích không buông tay ,thưởng thức lấy, trong miệng lại cuống quít nói: "Đa tạ đại sư."
Hắn không thể tuỳ tiện vận dụng Thủy Tinh cung, Tử Tiêu cung có thể nói là kiện bí bảo hành cung thứ nhất của hắn, hắn cũng không quan tâm hao phí bao nhiêu vật tư, bây giờ hắn có được hai đại Tinh Thị, một tòa đại vực mới, một chỗ tài sản ở Hắc Vực, sao có thể sẽ quan tâm?
Huống chi, ở Phá Toái Thiên, bọn người Thịnh Dương Thần Quân cùng Hạ Lâm Lang còn đang khai phát năm tòa Càn Khôn Động Thiên cùng Càn Khôn phúc địa.
Đợi khai phát xong thì đó chính là một món thu nhập mới.
Bây giờ Hư Không Địa lại không phải phát sầu vì vật tư mà, vật tư được phân phối tuyệt đối đầy đủ đến cực điểm.
" Tay nghề của đại sư quả nhiên là không tầm thường." Đoàn Thụy Sơn của Vô Tưởng Thiên khen một tiếng.
Vô Tưởng Thiên là một trong 36 Động Thiên, tự nhiên là có thợ khéo của mình, luyện chế bí bảo hành cung cũng không nói chơi, nhưng tuyệt đối không có cách nào làm được như Ma Phiền đại sư, đem một kiện bí bảo hành cung luyện chế linh lung khéo léo như vậy.
Đây chính là chênh lệch, mà lại còn là chênh lệch tuyệt đối khó mà với tới.
Dương Khai còn đang mừng rỡ thưởng thức tòa bí bảo hành cung bị Ma Phiền đại sư mệnh danh là Tử Tiêu cung, thì nghe Ma Phiền đại sư cất cao giọng nói: "Không dối gạt chư vị, bây giờ ta đã là trưởng lão Thái Thượng khách khanh của Lăng Tiêu cung, ta không tiện làm chủ việc mà các ngươi nhờ ta, hay là các ngươi tìm tông chủ thương nghị đi."
Vẻ mặt mừng rỡ của Dương Khai hóa thành ngạc nhiên, theo bản năng có một loại cảm giác bị hố, rất không tốt đẹp.