Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4789: Hứa Ý



Ai cũng không biết Thái Thượng xuất hiện như thế nào, ngay cả mấy vị Đế Tôn cảnh đến từ bảy của tám nhà thế lực lớn đang ngồi trên khán đài đều không có phát giác, mãi đến lúc Quản Thiên Hành phụ trách quản lý đại hội thu đồ đệ bỗng nhiên quay đầu trông thấy. 

Trong nháy mắt đó, Quản Thiên Hành hầu như cho rằng mình bị hoa mắt. 

Sau khi vội vàng hướng Thái Thượng hành lễ , Quản Thiên Hành lập tức chạy đến đây báo tin tức. 

Lúc đuổi tới khán đài, Thượng Quan Tích quả nhiên là nhìn thấy Thái Thượng đang ngồi ngay ngắn ở chỗ chủ vị trung tâm, với vẻ mặt nhạt nhẽo, nhìn không ra hỉ nộ. 

Trong nháy mắt này ,tảng đá treo ở trong lòng hắn nhiều năm rốt cục cũng rơi xuống. 

Thái Thượng không có vứt bỏ Thất Tinh phường, hắn lại trở về! 

Mặc dù không thấy hai vị đệ tử của Thái Thượng, nhưng Thái Thượng vốn là nhân vật Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi, hắn cũng không có tư cách hỏi nhiều. 

Càng làm cho Thượng Quan Tích cảm thấy mừng rỡ là, phản ứng của rất nhiều Đế Tôn cảnh trên khán đài kia. 

Trước đó cũng không biết tại sao, tin tức Thái Thượng mất tích tiết lộ ngoài, rất nhiều tông môn trên đại lục Không Gian thăm dò nhiều lần, việc làm ăn ở rất nhiều nơi của Thất Tinh phường đều bị chèn ép. 

Lần đại hội thu đồ đệ này, càng là có hơn mười vị Đế Tôn cảnh của các nhà khác tới xem lễ. 

Một lần đại thu đồ đệ hội nho nhỏ, có gì đáng xem, tất cả mọi người đều biết, việc này vẫn chỉ là một lần dò xét! Trước đó ,lúc Thượng Quan Tích tiếp đãi những cường giả này, bọn hắn đều nói muốn đến thăm Thái Thượng trưởng lão, nhưng đều bị Thượng Quan Tích từ chối nhã nhặn. 

Có lẽ việc này càng là để bọn hắn xác định Dương Khai mất tích, cho nên mấy ngày gần đây, những vị Đế Tôn cảnh đến đây xem lễ đều không thế nào trung thực, tha ́i độ đối với hắn cũng là hơi có vẻ ở

trên cao nhìn xuống. 

Mà giờ khắc này, mười vị Đế Tôn cảnh vốn nên cao cao tại thượng kia, lại đều như chim cút trong trời đông giá rét giống như, ngồi nghiêm chỉnh, run lẩy bẩy, càng là có người tái nhợt cả mặt, khí tức phù phiếm, giống như bị thương. 

Nguyên bản bọn hắn ngồi ở chỗ này chờ đợi đại hội thu đồ đệ bắt đầu, riêng phần mình nói chuyện phiếm, bầu không khí rất hòa hợp, mãi đến lúc Quản Thiên Hành vội vã đến đây hướng người nào đó hành lễ, đông đảo Đế Tôn cảnh mới kinh sợ phát giác, trên khán đài này chẳng biết lúc nào lại có thêm một người, hơn nữa người kia còn ngồi tại chủ vị thuộc về Thất Tinh phường. 

Việc này thế nhưng là khiến bọn hắn giật mình kêu lên! 

Trong đám người bọn hắn có Đế Tôn nhất trọng, có Đế Tôn nhị trọng, cũng có đế tôn tam trọng, nhưng lại đều không phát hiện được người này, đây là ban ngày thấy ma sao? 

Trong đó có một vị cường giả Đế Tôn tam trọng xuất thân từ Linh Hải điện vốn định lấy thần niệm điều tra nội tình của người kia, bỗng nhiên nhận phản phệ trong nháy mắt, may mắn thanh niên thần bí kia không muốn giết người, nếu không thì e là vị cường giả Linh Hải điện kia đã mất mạng.

Đế Tôn tầng ba đã đứng tại đỉnh kim tự tháp của đại lục Không Gian, chỉ là dò xét một lần mà lại có kết cục như vậy, vậy thì thanh niên thần bí kia có tu vi cao thâm bực nào? 

Nghe nói phía trên Đế Tôn còn có cảnh giới Võ Đạo cao hơn, chẳng lẽ người này đã có tu vi trên Đế Tôn? 

Mà nhìn thái độ cung kính của Quản Thiên Hành đối với thanh niên kia, thì người này vô cùng có khả năng chính là vị Thái Thượng trưởng lão đã mất tích nhiều năm của Thất Tinh Phường. 

Sau khi Thượng Quan Tích dẫn một đám cao tầng Thất Tinh phường chạy đến hướng Dương Khai hành lễ, đông đảo Đế Tôn cảnh rốt cục cũng xác định được thân phận của Dương Khai. 

Quả nhiên chính là vị Thái Thượng thần bí cường đại kia! 

Tất cả mọi người đều cảm thấy không hiểu, không phải nói vị Thái Thượng này đã biến mất rất nhiều năm, bây giờ linh phong mà hắn ở càng là không có một ai, toàn bộ đại lục Không Gian đều không có manh mối của hắn, tại sao hắn lại bỗng nhiên hiện thân ở thời điểm này? 

Không ai dám hỏi, tất cả mọi người đứng dậy hành lễ. Dương Khai nhàn nhạt gật đầu: "Đều ngồi đi, người tới là khách!" Giờ phút này Thượng Quan Tích đã quét qua vẻ lo lắng trước đó, lộ

vẻ hồng quang đầy mặt, xin chỉ thị: "Thái Thượng, liên quan tới lần đại hội thu đồ đệ này, ngài có chỉ bảo gì không a?" 

"Như cũ là được, bản tọa tùy tiện nhìn xem." 

"Vâng!" 

Đại hội thu đồ đệ vẫn được cử hành như cũ, nhưng trong lúc lơ đãng tin tức Thái Thượng trưởng lão Thất Tinh phường hiện thân lại truyền ra ngoài, tuy Dương Khai nói chính mình chỉ là tùy tiện nhìn xem, nhưng đối với những người đến đây tham gia đại hội thu đồ đệ mà nói, đây đã là một tin tức cực kỳ trọng yếu. 

Thái Thượng là nhân vật bậc nào? Sao có thể vô duyên vô cớ chạy tới xem lễ. 

Mà lại phải biết rằng, lần trước đến đây xem lễ, Thái Thượng đã thu hai vị đệ tử! Ai dám cam đoan lần này hắn không phải là vì thu đồ đệ mà đến? 

Cho nên sau khi tin tức truyền ra, những người đến đây tham gia đại hội thu đồ đệ đều như là ăn phải thuốc lắc, liều mạng biểu hiện mình. 

Đại hội kéo dài một ngày, nhưng mặc kệ đệ tử có tư chất xuất sắc như thế nào, cũng đều không thể đạt được Thái Thượng ưu ái, việc này khiến rất nhiều người chuẩn bị xem náo nhiệt cảm thấy thất

vọng. 

Cho nên khi một thiếu niên chỉ có 13~14 tuổi, toàn thân bẩn thỉu bị Thượng Quan Tích tự mình dẫn đi vào trước mặt Dương Khai, tất cả mọi người đều kinh ngạc không hiểu. 

Trên khán đài rất nhiều Đế Tôn cảnh vội vàng nhớ lại tư liệu về thiếu niên này, rất nhanh đã có kết luận. 

Hứa Ý, đánh giá tổng hợp Bính hạ, tư chất thấp kém. 

Bây giờ bậc cửa thu đồ đệ của Thất Tinh phường cũng đã nâng cao, chỉ có người được đánh giá tổng hợp đạt tới Bính thượng, mới có tư cách bái vào trong tông môn, hiển nhiên là Hứa Ý đã được đánh giá là không phù hợp yêu cầu, phải bị đào thải. 

Dương Khai lại vẫn cứ triệu kiến hắn! Ai cũng không biết vị Thái Thượng này muốn làm gì. 

Hứa Ý càng là thấp thỏm lo âu, giống như chó con bị hoảng sợ, hẳn là lúc dẫn hắn tới ,Thượng Quan Tích đã nói qua với hắn điều gì, cho nên Hứa Ý vừa đến đã lập tức quỳ xuống trước mặt Dương Khai, cúi đầu sát đất nói: " Hứa Ý xin ra mắt tiền bối!" 

Dương Khai lẳng lặng nhìn qua hắn, lần tiến vào tiểu thế giới này, hắn vốn là muốn tìm mấy người thích hợp tu hành Đại Hoang Kinh, mặc dù bản thân hắn không tu hành được, nhưng nếu người trong

tiểu thế giới của hắn tu luyện, thì hắn cũng có thể phát giác được trạng thái của người tu hành, chuyện này đối với việc nghiên cứu Đại Hoang Kinh của hắn có trợ giúp rất lớn. 

Vừa vặn cũng đuổi kịp đại hội thu đồ đệ của Thất Tinh phường. Hắn cu ̃ng không nghĩ tới sẽ có một thu hoạch ngoài ý muốn. 

Hứa Ý xác thực là có tư chất không cao, so với Triệu Dạ Bạch thì cũng là tám lạng nửa cân, nhưng Dương Khai lại nhạy cảm phát giác được, kẻ này cùng Thời Gian Pháp Tắc có chút phù hợp. 

Trong tiểu thế giới của hắn, tràn ngập ba loại đạo: Không Gian đạo ngấn, Thương Đạo đạo ngấn, Thời Gian đạo ngấn, đây cũng là những loại đạo hắn mà hắn tinh thông nhất. 

Trước đó, lúc Triệu Dạ Bạch còn chưa ra đời, hắn đã phát giác được Triệu Dạ Bạch có thiên phú cực cao trên Không Gian Pháp Tắc, mặc dù Hứa Ý có thiên phú không khủng bố bằng Triệu Dạ Bạch, nhưng cũng tương đối khá. 

Nếu là dẫn dắt thoả đáng thì tương lai hắn chưa hẳn là không có thành tựu trên Thời Gian Chi Đạo. 

Đây quả thực là người tu hành Đại Hoang Kinh thích hợp nhất. 

Kể từ đó, ba đạo mà hắn tinh thông đều có người kế thừa, Triệu Dạ Bạch là Không Gian Chi Đạo, Triệu Nhã là Thương Đạo, Hứa Ý chính

là Thời Gian Chi Đạo. 

"Cha mẹ ngươi ở đâu?" Dương Khai mở miệng hỏi. 

Hứa Ý cúi đầu, cung kính trả lời: "Tiểu tử chính là cô nhi, cha mẹ đều đã mất sớm." 

Đám người vây xem lộ ra vẻ hiểu rõ, quần áo Hứa Ý rách rưới, toàn thân trên dưới cũng đều là bẩn thỉu, xem ra chính là do không có người chăm sóc. 

"Ngươi có nguyện bái ta làm thầy không?" Dương Khai lại hỏi. 

Đám người vây xem đều ồ lên, rất nhiều Đế Tôn và các cao tầng Thất Tinh phường đều lộ vẻ khó có thể tin nhìn qua Dương Khai. 

Bọn hắn đều thấy rõ tư chất cùng đánh giá của Hứa Ý, hắn căn bản là không có giá trị bồi dưỡng, coi như để hắn tu hành, thành tựu sau này của hắn cũng cực kỳ có hạn. 

Tại sao Thái Thượng lại coi trọng đệ tử như vậy? Còn muốn thu hắn làm đồ đệ. 

Chẳng qua mặc dù Thượng Quan Tích không hiểu, nhưng cũng sẽ không hỏi nhiều, Thái Thượng đã có quyết định này, tự nhiên là có đạo lý của hắn, tâm tư của Thái Thượng cũng không phải là hắn có 

thể phỏng đoán, nói không chừng Thái Thượng thấy được trên người Hứa Ý có chỗ kỳ lạ nào đó còn bọn hắn lại không thể nào biết

được. 

Cho nên thấy Hứa Ý ngẩng đầu ngây ngốc nhìn qua Dương Khai, Thượng Quan Tích nhịn không được nhẹ giọng nhắc nhở: "Tiểu tử ngốc, còn đứng ngây ra đó làm gì? Được Thái Thượng coi trọng thế nhưng là phúc khí mà ngươi tu tám đời cũng không được!" 

Hứa Ý vội vàng đập đầu: "Đệ tử Hứa Ý, bái kiến sư tôn!" 

Mặc dù hắn không rõ ràng Thái Thượng đại biểu cho thứ gì, nhưng hắn lại biết thân phận của Thượng Quan Tích, tại trước mặt vị này ,phường chủ Thất Tinh phường đều tất cung tất kính, địa vị của Thái Thượng rõ ràng là cao hơn phường chủ, hắn đã bị Thất Tinh phường đào thải, không có tư cách bái nhập vào, vốn đã nản lòng thoái chí, bây giờ có cơ hội, hắn tự nhiên là muốn bắt lấy gắt gao. 

Dương Khai khẽ gật đầu, thân hình thoắt một cái, đã không thấy bóng dáng. 

Cùng nhau biến mất, còn có Hứa Ý đang quỳ trên mặt đất! 

Trên khán đài, tất cả Đế Tôn cảnh đều âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh. 

Chính như lúc Dương Khai hiện thân, vừa rồi lúc hắn biến mất không thấy gì nữa ,bọn hắn cũng đều không thấy rõ, nếu xuất người quỷ nhập thần như vậy muốn gây bất lợi cho bọn họ, thì ai ngăn lại

được? 

Sau việc này, rất nhiều Đế Tôn khách khí cáo từ rời đi, trên linh phong, Dương Khai nhìn qua Hứa Ý đang đứng ở trước mặt mình: "Ngươi có ý nguyện bái sư, ta có ý muốn thu đồ đệ, nhưng việc này không nóng nảy, ta có chuyện muốn cùng ngươi nói rõ ràng, ngươi suy nghĩ thật kỹ rồi hãy trả lời." 

Hứa Ý nắm chặt nắm đấm, trịnh trọng gật đầu, thiếu niên có lịch duyệt nông cạn, nhưng theo bản năng phát giác được, câu trả lời này sẽ quan hệ đến vận mệnh cả đời của mình. 

"Ta có một bộ công pháp, cần tìm người tu hành nghiệm chứng, ngươi là nhân tuyển rất không tệ, nhưng tiến hành tu hành bộ công pháp này, có lợi có hại, đối với ngươi có lợi là, bộ công pháp này hẳn là cùng ngươi rất phù hợp, có khả năng rất lớn sẽ đền bù tư chất không đủ của ngươi, nếu tu hành bộ công pháp này thì có lẽ trong tương lai ngươi sẽ có thành tựu không nhỏ." 

Hứa Ý ửng hồng cả mặt, rõ ràng là có chút kích động, nhưng hắn vẫn hỏi: "Vậy còn điểm bất lợi đối với ta thì sao?" 

Dương Khai khẽ gật đầu, thái độ của Hứa Ý làm cho hắn rất hài lòng, nếu như hắn vội vàng muốn tu hành Đại Hoang Kinh thì Dương Khai còn chưa hẳn sẽ truyền cho hắn, miễn cho sau này hắn lại hối hận, ngược lại còn sẽ đối với mình sinh ra oán trách.

"Tu hành bộ công pháp này đối với lúc tranh đấu không có tác dụng nhiều lắm, nói một cách khác, trong cùng một cấp bậc, ngươi rất có khả năng đánh không lại bất cứ người nào. Mà lại, sau khi tu vi tăng 

lên tới một trình độ nào đó, tuổi thọ của ngươi sẽ rút ngắn lại rất nhiều." 

"Ta không thích cùng người tranh đấu!" Hứa Ý nhỏ giọng nói. 

Dương Khai cười cười: "Trên con đường tu hành, tranh đấu là không thể tránh được, không phải ngươi không thích là có thể không tranh đấu." 

Hứa Ý gật gật đầu, ra vẻ người lớn nói: "Người trong giang hồ, thân bất do kỷ." 

Sau khi nói xong , hắn đỏ cả mặt: "Ta thấy những người khác đều nói như vậy. . ." 

Cẩn thận nghĩ nghĩ, hắn lại hỏi: "Tu vi của ta muốn tăng lên tới trình độ nào, thì tuổi thọ mới có thể rút ngắn thật nhiều?" 

Dương Khai nhìn qua hắn nói: " Trình độ rất cao rất cao, mà lại ngươi chưa hẳn là có thể tu hành đến độ cao kia." 

Cũng không phải người nào cũng đều có thể tu luyện tới Thất phẩm Khai Thiên.

Bạn đang đọc truyện tại TruyenMoiz.com