Vua Phong Thủy: Tôi Là Tái Sinh Của Nàng Tiên Cáo

Chương 4: [4] Quan tài biến mất



Vợ Mã lão tam chết hết sức quỷ dị.

Về sau theo những điều mà Mã lão tam nói, ngày đó cô ấy cùng bé trẻ trở về vẫn còn tốt, nửa đêm, chợt nghe thấy trong nhà có động tĩnh, nhưng ban ngày làm đồng cả ngày, mệt muốn chết, ngay cả mắt cũng không muốn mở, chính hắn cũng không biết có phải mơ ngủ hay không, chỉ mơ hồ nghe thấy ai gọi tên cô ấy.

Qua không bao lâu, lão bà của lão đột nhiên từ trên giường bò lên, Mã lão Tam dù buồn ngủ muốn chết những vẫn gắng hỏi bà ấy muốn làm cái gì.

Cô ấy dường như cũng không đáp lại, Mã lão Tam cho rằng nàng đi nhà xí, cũng không hỏi nhiều, trực tiếp ngủ thiếp đi, kết quả ngày hôm sau tỉnh lại, lại phát hiện vợ hắn cũng không có ở trên giường, tìm khắp nơi đều không tìm thấy, vì thế liền rủ thêm vài hàng xóm đi tìm. Cả thôn đều tìm khắp nơi đều không thấy bóng dáng. Cuối cùng phát động toàn bộ người trong thôn đi tìm, kết quả ở sau núi tìm được thi thể của nàng.

Khi mọi người nhìn thấy thi thể vợ mã lão tam, nhất thời bị dọa không dám tới gần.

Người trong thôn chưa từng thấy qua người chết thảm thiết như vậy, trên người không biết là bị cái gì cắn đến chảy máu, một chân bị gặm đến lòi cả xương trắng, đáng sợ nhất chính là, khóe miệng vợ Mã lão tam thế nhưng còn mang theo một tia tươi cười quỷ dị, ánh mắt vẫn mở to.

Chết thảm như vậy, thế nhưng còn có thể cười, tình huống này ngẫm lại liền làm cho người ta không rét mà run.

Mã lão tam khóc lóc ầm ĩ, người trong thôn giúp hắn thu dọn đưa thi thể về nhà mai táng.

Theo truyền thống của làng Cửu Sơn, thi thể phải được để trong nhà trong ba ngày.

Mấy ngày nay, luôn có người tới viếng.

Đều là hàng xóm của nhau, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, cha tôi cũng mua một ít tiền giấy, đến chia buồn cùng với gia đình Mã lão Tam.

Nhưng khi đốt giấy trong chậu than trước quan tài của vợ mã lão tam, chuyện quỷ dị xuất hiện, người khác đốt giấy đều rất ổn, không bao lâu sau đã cháy sạch sẽ, chỉ còn lại một đống tro tàn, nhưng sau khi cha tôi mua giấy vàng ném vào chậu than, kinh ngạc không thôi, vậy mà không chịu cháy, dù đổ cả rượu lên trên, cũng chỉ cháy một nửa, rất nhanh liền tắt.

Không biết từ đâu thổi tới một trận gió lạ, tro giấy của chậu than đều từ trong chậu thổi ra, khiến ba tôi xấu hổ vô cùng.

Giấy vàng này đốt không được, cứ thắp lên ba nén nhang đi, nhưng hương này vừa mới thắp không bao lâu, chỉ cháy hai nén nhang, ở giữa một nén hương còn nguyên vẹn không tổn hao gì, hương hai bên chỉ cháy đến giữa cũng ngắn ngúm, đây gọi là ba dài hai ngắn.

Người chung quanh vừa nhìn thấy tình huống này, tất cả đều biến sắc, thắp hương thành như vậy, rõ ràng là người chết đối với người đến thắp hương có oán khí.

Đối phương đốt hương cùng tiền giấy đều không nhận.

Cha tôi cũng bị dọa sợ, một mình vội vàng chạy về nhà, đem chuyện này nói với ông nội tôi.

Ông nội thở dài một tiếng, biết chuyện này không đơn giản.

Kỳ thật người hiểu rõ vừa nghĩ, cái chết của vợ Mã lão tam có liên quan đến sự việc với tôi lúc trước.

Bởi vì chuyện tôi cho bé mập uống máu, khiến vợ Mã lão tam đánh tôi một trận, buổi tối liền xảy ra chuyện.

Lúc trước Ngô Bán Tiên kia nói ta mỗi ba năm lại có một kiếp, không phải ta chết thì là người khác chết, hiện tại vợ Mã lão tam kia chết, lại vừa vặn ứng với kiếp của tôi.

Hơn nữa những vết thương lớn nhỏ trên người vợ Mã lão tam, rõ ràng là dã thú cắn mà thành, nhìn dấu răng kia, rất giống vết cắn từ chồn cùng hồ ly.

Cả làng đều biết, ngày tôi sinh ra, mấy trăm con chồn cùng hồ ly vây quanh cửa nhà tôi vái lạy, mỗi ngày đều đặn bọn chúng đều mang thịt tới cho gia đình tôi.

Hiện tại mọi người trong thôn đều bắt đầu nghị luận sôi nổi, nói là tôi hại chết vợ Mã lão tam.

Lúc đầu, người trong làng chỉ mới nghi ngờ.

Nhưng ngày hôm sau, vấn đề đã được xác định.

Bởi vì vào cái đêm sau khi cha tôi viếng vợ Mã lão tam, cả gia đình tôi đã có một giấc mơ khủng khiếp, ngoại trừ tôi.

Trong mộng, con dâu Mã lão tam đi tới nhà tôi, mụ ta kiễng một chân, chân kia chỉ độc xương trắng, khóe miệng lộ ra nụ cười âm ngoan, nói với người nhà tôi, nói rằng do tôi hại chết mụ, muốn tôi đền mạng, còn muốn người nhà tôi giết chết tôi, bằng không toàn bộ Ngô gia chúng tôi đều phải chôn cùng.

Buổi tối hôm đó, Mã lão Tam cũng mơ thấy vợ hắn trở về, ở trước mặt hắn khóc lóc kể lể, nói là tôi hại chết mụ, còn bảo mã lão tam đi giết tôi, chỉ có như vậy, mụ mới có thể an tâm đi đầu thai.

Từ sáng sớm, Mã lão tam tay cầm dao chặt củi, ánh mắt nhìn ta đều tràn ngập sát khí, hằm hằm vào nhà tôi, đòi một lời giải thích.

Cha mẹ rất hoảng sợ, không biết phải làm sao, cuối cùng ông nội tôi lại phải ra mặt, đẩy tôi ra, mặt lạnh nói với Mã lão tam: "Nếu ông thật sự cảm thấy đứa nhỏ này hại vợ ông, ông có thể giết nó đền mạng cho vợ ông, ông có gan ra tay không? "

Mã lão tam nào dám thật sự động thủ, nếu thật sự giết tôi, hắn phỏng chừng cũng bị bắn chết, cuối cùng chỉ có thể hậm hực rời đi.

Quan tài để trong nhà Mã lão Tam ba ngày, rốt cuộc cũng tới lúc chôn cất.

Ngày chôn cất, bầu trời đều xám xịt, không có gió.

Trong thôn tìm mấy thanh niên trẻ tuổi nâng quan tài, nhưng quan tài chỉ mang đến trước cửa nhà, dây thừng nâng quan tài đột nhiên bị đứt.

Đây chính là điềm dữ, trong thôn có một câu nói, sau khi quan tài ra khỏi cửa nhà, cho đến nghĩa trang, quan tài cũng không thể rơi xuống đất, nhưng lúc này mới vừa ra khỏi cửa nhà, dây quan tài liền đứt, quan tài nặng nề ngã trên mặt đất, như vậy rất không may mắn, sẽ xảy ra chuyện lớn.

Mã lão Tam vừa nhìn thấy tình huống này, cũng bị dọa không nhẹ, nằm sấp trên quan tài khóc rống lên, vừa khóc vừa nói: "Mẹ nó ơi, tôi biết bà chết oan khuất không chịu đi, trong lòng bà nếu có oán hận gì, thì đi tìm người hại mình đi, ngàn vạn lần đừng giày vò người trong nhà a..."

Đang lúc Mã lão Tam ôm quan tài khóc rống, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.

Cũng giống như ngày tôi mới sinh ra, gần cửa nhà Mã lão tam, thoáng cái xuất hiện mấy trăm cn chồn cùng hồ ly.

Trong đó có một chồn vàng, to lớn kỳ lạ, có một dải lông trắng từ trên đầu đến lưng.

Con con chồn vàng khổng lồ này mang theo mấy trăm chồn vàng cùng hồ ly xông tới trước quan tài, dọa người chung quanh nhao nhao tránh ra xa, có người nhát gan, bị dọa chân tay mềm nhũn chạy không nổi, trực tiếp ngồi bệt trên mặt đất.

Sau đó con chồn có lông trắng, đi tới bên cạnh quan tài của vợ Mã lão tam, đi vòng quanh quan tài đi ba vòng, xù lông vươn móng tay của nó hướng đến quan tài liên tục gõ ba cái, phát ra tiếng "rắc rắc" nặng nề.

Sau đó, con chồn vàng lớn đem theo bọn chồn cùng hồ ly nhỏ lúc nãy nhanh chóng rời đi.

Chờ những con chồn vàng này cùng hồ ly vừa đi, mấy người trẻ tuổi nâng quan tài kia lại thử nâng quan tài lại một chút, bỗng lúc này, quan tài kia lại có thể nhấc lên.

Sau khi con chồn có lông trắng trên lưng vỗ ba cái quan tài, cuối cùng cũng có thể thuận lợi hạ táng.

Nhưng một ngày sau khi an táng vợ mã lão tam, mọi người liền phát hiện mộ của vợ Mã lão tam bị đào bới, thi thể không cánh mà bay.