Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai

Chương 80: Ta lấy danh nghĩa là đế vương Evans, xin thề



Finn Wilson đứng trước gương nhìn các cung nữ đang tấp nập chạy ra chạy vào trong phòng của mình, căn phòng trước đó rất đơn sơ giờ đã được trang trí vô cùng lộng lẫy và bắt mắt.

Ngoài ra không chỉ mỗi phòng của y được trang trí, mà hầu như tất cả mọi ngóc ngách của cung điện đều được trang hoàng một cách lộng lẫy và đẹp để nhất, là kiểu mà y rất thích nhìn vô cùng thuận mắt.

Do phải thức cả đêm đến lúc trời tờ mờ sáng để chuẩn bị y phục và phụ kiện trên người nên bây giờ Finn Wilson rất mệt, sớm giờ chưa có gì bỏ bụng nên chân chẳng còn sức mà đứng nữa, nhưng y phục trên người của y còn chưa được mặc xong, nãy giờ đã rất nhiều lớp rồi.

- Ta có thể ngồi không? - Finn Wilson nhìn một cung nữ đang cài phụ kiện trên người cho y.

- Thưa vương hậu, chưa thể đâu ạ. - Cung nữ kính cẩn lên tiếng.

- Sắp xong chưa? Còn bao lâu nữa?

- Thưa, vẫn chưa xong đâu ạ.

- ...có thể giảm bớt phụ kiện và vải trên người không, ta thấy hơi nặng. - Finn Wilson mệt mỏi đưa ra ý kiến.

- Không thể đâu ạ, đây là bắt buộc rồi, mong vương hậu hợp tác ạ. - Cung nữ cũng hết cách với y, chỉ mới mặc vài lớp vải trên người thôi đã than như vậy rồi, chẳng trách là con nhà tầng lớp thấp, phải biết người quý tộc hằng ngày đều phải mặc trên người vô số lớp vải trước khi ra khỏi phòng đấy.

Finn Wilson không nói gì nữa, vì y nghe ra được giọng nói khó chịu của cung nữ.

Một lúc lâu, sau khi lớp vải cuối cùng được mặc lên người, Finn Wilson đã mệt đến mức ngồi bệt xuống đất, các cung nữ đang đeo trang sức cho y liền giật mình muốn mắng người, nhưng còn chưa thốt ra được chữ nào đã bị giọng nói từ cửa phòng làm cho cứng miệng.

- Lui ra hết đi. - Felix Evans đứng ngoài cửa bước vào phòng.

Cung nữ trong phòng sợ hãi hành lễ với anh, song từng người ra khỏi phòng đến người cuối cùng đi ra thì quay lại đóng cửa chừa không gian cho hai người.

Finn Wilson ngồi dưới đất ngẩng đầu nhìn Felix Evans, hôm nay anh khoác lên

mình bộ y phục cưới màu đỏ trông vô cùng đẹp, sang trọng và quyền lực, vương miệng được làm bằng vàng đính vô số kim cương đắt tiền được đội trên đầu anh.



Tuy vương miệng vô cùng sáng chói nhưng khi được đặt kế bên anh lại chỉ có thể lùi bước trở thành phụ kiện tôn vinh anh, không thể cướp đi ánh hào quang của đế vương Evans.

Felix Evans ngồi xổm xuống chạm nhẹ vào gò má của Finn Wilson, lo lắng hỏi.

- Mệt lắm phải không.

- Ừm, mệt. - Finn Wilson để mặc anh chạm vào má của mình, vì bây giờ y đang bị vẻ ngoài đẹp trai của người đàn ông trước mặt này hút mất hồn rồi.

- Thực ra những lớp vải này không cần mặc nhiều đâu, do lễ nghi rườm rà quá thôi. - Felix Evans cởi bớt lớp áo trên người của Finn Wilson xuống, để lại lớp áo trong dài, một lớp áo giữa có hoa văn, cuối cùng là lớp áo choàng cùng màu và hoa văn với anh nhưng ít họa tiết hơn một chút.

- Có thể không đeo nhiều phụ kiện trên người luôn không? - Finn Wilson được đà lấn tới.

- Được, để ta xem bỏ được cái gì sẽ bỏ cho em. - Felix Evans cười bất lực với

y.

Felix Evans bế Finn Wilson ngồi lên ghế nghỉ ngơi, còn anh thì đeo phụ kiện giúp cho y. Finn Wilson trước đó còn mệt mỏi, giờ lại rất hăng hái nói chuyện với Felix Evans, vì thế từ một đống phụ kiện vào tay anh và y thì chỉ còn vài ba cái.

- Em ăn đỡ cái này đi, một lát nữa phải hành lễ rất lâu, đến tối mới có thể khai tiệc được. - Felix Evans lấy trong người một cái bánh được gói cẩn thận, đưa

cho y.

Finn Wilson nhận lấy mở ra ăn, cứ cắn một miếng y lại đứa cho anh một miếng để ăn, cả hai cứ thế mỗi người anh một miếng em hai miếng ăn hết một cái bánh.

Sau khi hoàn thành xong bước cuối cùng anh mới dẫn người ra khỏi phòng, dù sao giờ lành cũng sắp điểm rồi nếu không nhanh sẽ không tốt, Finn Wilson được anh dẫn đi đến nơi cao nhất của cung điện, chỗ này thường là nơi tập trung của dân chúng khi nghe các thông báo được đưa ra từ đế vương.

Ngày thường nơi này không được trang trí gì nhiều, nhưng bây giờ lại được trải thảm treo rèm đỏ, còn có vô số bông hoa được đặt hai bên lối đi, tựa như một con đường hoa trải dài dẫn đến cánh cửa bước vào thế giới thần tiên vậy.



Finn Wilson nhìn ngó hai bên ngạc nhiên không nói nên lời, vô thức mở miệng nói.

- Đời trước không như vậy.

. - Felix Evans lần đầu tiên bị câu nói của Finn Wilson làm cho cứng họng, mãi một lúc sau anh mới giải thích. - Đời trước là ta sai, khi đó còn khó chịu với em nên hôn lễ không được ta thiết kế tỉ mỉ như này, em...em tha lỗi cho ta nhé.

- Không, không trách ngài đâu. - Finn Wilson vội nói, dù sao đời trước là y dùng mưu kế hại anh, cho nên khiến anh khó chịu cũng là điều dễ hiểu.

Trước khi cả hai bước ra ngoài, Finn Wilson kéo tay của Felix Evans lại, im lặng một lúc như để lấy dũng khí. Người đàn ông đang đi thì bị kéo lại, quay đầu nhìn y chờ người lên tiếng.

- Ngài suy nghĩ kĩ lại đi, em và ngài có khi chỉ còn cơ hội duy nhất này thôi, chúng ta chưa đánh dấu vĩnh... - Finn Wilson nắm chặt tay của Felix Evans muốn khuyên anh lần cuối cùng.

-

Không để người nói hết câu, Felix Evans đã đổi khách thành chủ nắm lại tay của y, nhẹ giọng bảo.

- Nghĩ kĩ lắm rồi, cũng lâu lắm rồi, rất rất rất lâu rồi.

- Vì biết đây là cơ hội cuối cùng nên ta phải nắm lấy thật chặt, nếu chưa thể đánh dấu vĩnh viễn thì sau này đánh dấu cũng không muộn.

- Ta lấy danh nghĩa là đế vương Evans, xin thề cả đời và cả linh hồn này đều chỉ hướng về em.

- ... - Finn Wilson mím môi, cúi đầu xuống không nói gì nữa, nhưng hốc mắt đã đỏ hoe khi nghe thấy lời anh nói.

Felix Evans nhìn thấy bả vai của y run nhẹ, anh không nói gì chỉ đứng đó đợi y bình tĩnh lại rồi mới dẫn người đi về phía trước.

Đi về nơi ánh mặt trời đang ló dạng, đập tan định kiến của giai cấp, cùng người viết tiếp câu chuyện còn dang dở, quay đầu mỉm cười liền như vậy đến già.

Hoàn