Đương nhiên, mọi người đều biết Tôn Tiểu Nguyệt đến Tinh Anh quyền quán là điều không thể, ngoại trừ phiên bản mới của Tinh Anh Thập Tam Quyền mà Sở Trần vừa sáng tạo ra, không có thứ gì ờ Tinh Anh quyền quán có thể so sánh với quyền quán của Tôn Gia, chưa kể, Sờ Trần đến Tinh Anh quyền quán chỉ để dạy một tiết học.
Advertisement
Điều mà Tôn Tiểu Nguyệt thực sự quan tâm là Sở Trần.
Tôn Tiểu Nguyệt cân nhắc một lúc, sau đó nhìn về phía Sở Trần, “Được rồi, tôi sẽ đăng ký ngay.”
Sở Trần không khỏi sững sờ.
Hồng Nhật Cương đau đầu.
Tiểu công chúa của Tôn Gia chạy đến Tinh Anh quyền quán học quyền, lúc này, những người trong quyền quán Tôn Giahận không thể bóp cổ tất cả người trong Tinh Anh quyền quán.
“Cứ như vậy đi, sáng mai tôi sẽ đến lớp đúng giờ.”
Tôn Tiểu Nguyệt rất kiên quyết, xoay người rời đi.
Điện thoại di động Vô Ưu vang
lên.
“Chị, Sở Trần, tôi về trước đây.”
Sau khi Mạc Vô Ưu nghe điện thoại, lập tức nói: “ông nội nói, có khách tới thăm.”
Sau khi mọi người rời đi, Sở Trần cùng với Tống Nhan cũng bước ra khỏi Tinh Anh quyền quán.
Có rất nhiều người tụ tập bên ngoài Tinh Anh quyền quán, khi nhìn thấy Sở Trần bước ra, họ
không khỏi hét lên.
“Sở sư phụ.”
“Xin chào, Sở sư phụ!”
Trận chiến hôm nay,đã đặt vững địa vị ‘Nam Quyền chi sư’ của Sở Trần.
Nhìn thấy đám người đang xông tới, Sở Trần vội vàng nắm tay Tống Nhan chạy thật nhanh.
Không lâu sau, hai người đi bộ đến một con phố thương mại nhỏ, sắc trời cũng dần dần tối.
“Đói bụng không?”
Nhập mật khẩu: 1234 Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé. Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://truyenfull.org/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}