Cực hạn mà Sở Trần có thể chịu đựng? Sắc mặt Tống Nhan không khỏi tái nhựt.
Xung quanh võ đài, rất nhiều tông sư nghe thấy lời của Hoàng Ngủ Hòa Ngọc, trong lòng của họ không khỏi run lên, bọn họ chợt nhận ra điều gì đó, kinh ngạc nhìn Sở Trần.
Ngũ Hưởngđại biểu choTông Sư đỉnh phong.
Advertisement
Sở Trần đã có thể chiến đấu với Hoàng Phủ minh chủ tới tận bây giờ, vẫn không rơi vào thế hạ phong, đem công kích Hoàng Phủ minh chủ bức đến Ngũ Hưởng, đã đại biểu cho, Sở Trần đã là sự’ tồn tại của bậc tông SƯ đỉnh phong.
Ngay cả Tiêu Thiên Hà cũng không khỏi hít một hơi.
Tông sư đỉnh phong.
Advertisement
Trong toàn bộ quyền giới tỉnh Quảng Đông, có mấy người cỏ thể đạt tới.
Liên Minh Tông Sư Cửu Thành đại diện cho những thế lực đỉnh tiêm của quyền giới ở tỉnh Quảng Đông, tuy nhiên, người có thể đạt được cấp bậc này, ngoài 5 vị minh chủ,
tìm không quá ba người.
Quan trọng hơn là, Sở Trần mới ngoài hai mươi tuổi, hắn không chỉ bước vào cẩp bậc tông sư, mà dã là tông sư đỉnh phong.
“Khó tráchHoáng Phủ minh chủlại coi trọng Sở Trần đến vậy, một thiên tài xuất chúng thế này, nếu Liên Minh Tông Sư Cửu Thành không muốn có hắn, bất cứ địa phương nào cũng sẽ mờ đại môn đón hắn.”
Vệ Thu Càn hoàn toàn rung dộng, đồng thời, trong lòng có một cỗ ý lạnh tràn ngập lên.
Bất giảc rùng mình.
Hắn trêu chọc phải gia hỏa biến thái gì thế này.
Vẻ mặt của Sở Trần rất bình tĩnh, hắn liếc nhìn Hoàng Ngủ Hòa Ngọc.
Động lực của Hoàng Ngủ Hòa Ngọc lại trỗi dậy, lực lượng của hai cánh tay thi triển đi ra, Thất Hường Quyền đánh ra.
Từng tiếng vang như sấm nổ chấn động.
Ngũ Hường lực lượng, tông sư đỉnh phong.
Dưới cái nhìn của mọi người, thán hình Sở Trần lại chuyển động.