Nhất là đêm nay, Hoàng Phủ Tịch mặc dù phạm sai lầm, nhưng Hoàng Phủ Hòa Ngọc lại ngay trước mặt của nhiều người như vậy giáo huấn hắn, ý tứ của Hoàng Phủ Hòa Ngọc, vừa rồi có thể không bận tâm mặt mũi của Hoàng Phủ Tịch, nhưng tuyệt phải cho Sở Trần mặt mũi.
“Xem ra, vị Sở Trần này, cần giao hảo nhiều một chút.”
Advertisement
Giang Ánh Đào tự nói một tiếng, “Quản lý Giang, ôngđi điều tra một chút tư liệu của Sở Trần.”
Trong vòng một đêm, danh tieng của Hạ Gia tam thiếu gia đã lan truyền khắp Dương Thành, trở thành đối tượng bị chế giễu, nhạo báng, đây quả thực là sự hổ thẹn cho Hạ Gia.
Hạ Gia tại Dương Thành mặc dù không tính là siêu cấp gia tộc, thế nhưng cũng thuộc hàng nhất lưu.
Hạ Gia liên tiếp cho người gọi điện thoại cho Hạ Bắcđể kêu hắn về nhà, ai biết, Hạ Bắc cuối cùng đã tắt máy.
Khi Hạ Vọng Giang đang tức giận thì điện thoại của Hạ Bắc đột nhiên được kết nối, Hạ Cao Sách trực tiếp hỏi vị trí của Hạ Bắc, ngay khi Hạ Bắc nói rằng hắn đang trên đường về nhà, Hạ Cao
Sách đã cúp điện thoại và xin^ đứng đợi ở cửa, chờHạ Băctrở về.
Xa xa, đèn pha hướng về phía này chiếu tới.
Xe chầm chậm giảm tốc độ.
Hạ Cao Sáchcười lạnh nhìn chằm chằm, “Thứ mất mặt xấu hổ, vậy mà cuối cùng cũng dám về nha.”
Xe càng ngày càng gần… Lông mày Hạ Cao Sách chợt nhăn lại.
Chiếc xe này trước nay hắn chưa từng gặp qua.
Đó không phải là xe của Hạ Bắc.
Tuy nhiên, chiếc xe lại từ từ dừng trước cửa nhà họ Hạ.