Sở Trần mỉm cười, “Sư phụ cùa ta vì đề đối phó với Huyen Thần Cổ đã đặc biệt vẽ ra một loại Linh phù, chỉ có đệ tử của Cửu Huyền Môn mới có cơ hội học được nó.”
Đôi mắt Mạc Vô Ưubôi qua một tia ham muốn.
Cửu Huyền đệ tử! Đó là mục tiêu cô ấy phấn đấu.
Cô tin rằng một ngày nào đó, mình sẽ có thể bải nhậpCửu Huyền Môn.
Sở Trần ngồi ở bên cạnh, nhắm mắt dưỡng thần, đám người Mạc Vô Ưu không có quấy rầy hắn, có thể tưởng tượng được, Định Thần Phù mà Sở Trần sắp vẽ tiếp theo,nhất định không dễ dàng.
“Tiểu Ngũ Lôi Phù mà Sở Trần vẽ,tuyệt đối có thề coi là Trung phẩm Linh phủ.”
Mạc Vô ưu nói, “Chẳng lẽ Định Thần Phù mà anh ta định vẽ tiếp theo là Thượng phẩm Linh phù sao?”
Theo hiểu biết của Mạc Vô ưu? cáp bậc Phù lục, có Cực phẩm, Thượng phẩm, Trung phẩm, Hạ phẩm, mà hầu hết các loại bùa đều thuộc Hạ phẩm, những người có thể vẽ được Trung phẩm Linh phù đã được coi là cao thủ phù lục rồi.
Nếu Sở Trần thật sự vẽ ra một Thượng phẩm Linh phù, trong lòng Mạc Vô Ưu, Sở Trần chính là Phù lục đại sư.
Còn như Cực phẩm, Mạc Vô Ưu thậm chí không dám nghĩ tới,
■ theo như cô biết, trừ đại sư I cuaCưu Huyen Môn, toàn bộ giới I võ giả, không có người có thể vẽ I ra Cực phẩm Linh phù.
I Một lúc sau, Sờ Trần chậm rãi I mờ mắt ra, đi tới, rửa tay, cầm I bút lên.
Lúc này, mọi người trong phòng đều nhận thấy khí tức của Sở Trần đã hoàn toàn thay đổi.
Trong không khí có cỗ khí tức uy nghiêm lạnh lùng, đôi mắt Sở Trầngiống như lưỡi đao sắc bén.
Bút như kiếm, hạ bút giống như kiếm khuấy động cầu vồng.