Chẳng mấy chốc, phòng Dạ 661 thông bảo đã kln chỗ.
Còn như các gian phòng tầng hai, sẽ rắt ít người xuất hiện.
Advertisement
“Còn khoảng mười phút nữa, lần này Vĩnh Dạ sẽ công bố phưong thức cá cược. Chậc chậc, không biết lảm sao để có thể đánh cuộc lần này.”
Bên cạnh Lương Xuyên, một người đàn ông đang vô cùng phấn khích lẩm bầm.
Lương Xuyên không khỏi hiếu kỳ, “Cá cược trong phòng này còn có hạn chế gì sao?”
Advertisement
Người đàn ông liếc nhìn Lương Xuyên, sau đó mỉm cười, “Anh vậy mà không biết, phàm làDạ 661 mở cửa, chưa bao giờ đặt cược thắng thua, bời vì ‘Đáp án’
mặc định thắng chắc!”
Một trận chiến được quyết định trước khi nó bắt đầu.
Lương Xuyên sững sờ một lúc, một lúc sau mới lẩm bẩm một minh: “Có lẽ đây lâ ‘Đáp án’.”
Trong lòng Lương Xuyên đối với vị chiến thần ‘Đáp án’ hom năm năm chưa bại một lầnnày càng thêm hiếu kì.
“Không biết người hôm nay khiêu chiến ‘Đáp án’ là ai.”
Mắt người đàn ông dán chặt vào một màn hình lớn phía trên lôi đài, khi bàn khẩu mờ ra, thông tin về trận chiến của cả hai bên cũng sẽ xuất hiện trên màn hình lớn.
Căn phòng tầng hai.
Sở Trầnđám người đang ngồi trên sô pha, ánh mắt qua cửa kinh trong suốt có thẻ nhin rõ tình hình của lôi đài.
Ninh Tử Ghâu nhln đồng hồ trên tưò’ng, còn nửa giờ nữa, trận chiến giữa Sở Trần và Ninh Tử Mặc sẽ bắt dầu.
Trong hơn năm năm, Ninh Tử Châu cố gắng tìm không ít người, nhưng không có ai là đối thủ của Ninh Tử Mặc.
Thời gian trận chiến trên lôi đài càng ngày càng gằn, trong long Ninh Tử Châu cảm thấy càng phiền muộn.
Anh ta sợ hãi.sợ lần này những mong đợi của anh lại trở thànhcóng dã tràng.
“Hai người khiêu chiến phải bước
vào lôi đàitrước mười phút.”
Cô gảiThất Thất nói, ‘”Đáp án’ cho tới nay luôn sống trong phòng VIP của Vĩnh Dạ, tôi không biết ngườikhiêu chiến của các vị bao lâu nữa sẽ tới.”
Nghe vậy mấy người đều sững sờ.
“Tôi là người khiêu chiến.”
Sờ Trần trả lời.
Thất Thất kinh ngạc,đánh giáSỞ Trần.
Mấy người ở đây, dù là Sở Trần hay Ninh Tử Châu, cùngTống Nhan, theo suy nghĩ của Thất Thất, đều là những tuấn nam mỹ nữ trói gà không chặt, hẳn là con em nhà hào môn, nghe tới tiền thưởng của Dạ 661 là ngàn vạn
liền tìm người tới khiêu chiến.
Nghe được người khiêu chiến chính là Sợ Trần, Thất Thất thực sự sửng sốt, có điều, cô là người làm việc chuyên nghiệp, thần sảc khôi phục nhanh chóng, mỉm cười, “Vị tiên sinh nảy, vậy tôi chúc ngài may mắn.”
Trừ khi xuất hiện một vị cường giả trẻ tuổi thiên phú siêu cường, lại có vận khínghịch thiên, bằng không, ‘Đáp án’ chính lả thần thoạibất bại được công nhận tại lôi đài này.
Theo suy nghĩ của Thất Thất, Sở Trầnhiển nhiên không phải.