“Xem ra, vẫn phải dựa vào tổ đột kích.” Sờ Trần lẩm bầm một tiếng.”
ở bến tàu Thiên Bằng, Sở Trần tận mắt thấy được hành động của tổ đột kích, lôi đình nhanh chóng, dứt khoát lưu loát, bọn tội phạm ngay cả thời gian phản ứng
cũng không có.
Tiếng chuông điện thoại di động Sờ Trần vang lên, lấy ra nhln thoáng qua, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: “Thật sự là mệt mỏi lập tức có người đưa gối đầu tới.” Sờ Trần đi tới một bên nghe điện thoại: “Cô Đào.”
Giang Ánh Đào cũng nhận được tin Tổng Thu bị xạ thủ tập kích, phản đoán ra l(nh đảnh thuê Hắc Liêm đến.
Nhập mật khẩu: 999
Vào google truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Khi nghe Sờ Trần nói tối nay lính đánh thuê Hắc Liêm sắp tập trung ở khách sạn Hoàng Đình, Giang Ánh Đào trực tiếp mừng rỡ, lập tức tỏ vẻ xin hành động với tồ đột kích.
Sở Trần hoàn toàn yên tâm, cúp điện thoại: “Xem ra, tối nay chúng ta lại chỉ có thẻ xem kịch.”
Cộ tổ đột kích hành động, Sở Trần vô cùng yên tâm.
Nhưng mà, đúng lúc này, Sở Trần lại đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Vinh Đông gửi tới.
“Kế hoạch có thay đổi, lính đánh thuê Hắc Liêm không tập hợp ở khách sạn Hoàng Đình, ngay cả Diệp Thiếu Hoàng Diệp cũng không biết đìa điểm cụ thể họ tập hợp.”
Sắc mặt Sở Trần hơi đổi.
“Lính đánh thuê Hắc Liêm lảm sao có thể tạm thời thay đổi chủ ý?” Sờ Trần hỏi một tiếng, thần sắc nhẹ nhàng, cứ như vậy, thông qua cục đặc chiến nhanh chóng vây quét lính đánh thuê Hắc Liêm trực tiếp bị nhỡ.
“Bọn họ chưa từng nghĩ tới muốn tập hợp ở Hoàng Đinh.” Vinh Đông trả lời Sờ Trần: “Cụ thể tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà, hiện tại ngay cả Diệp Thiếu Hoàng Diệp cũng không biết địa điểm tập hợp lính đánh thuê Hắc Liêm. Nhưng, người phụ trách của bọn họ, sẽ ở lại Hoàng Đình.”
“Tiếp tục chú ý cẩn thận, còn có… chú ý an toàn.”.
Sờ Trần cúp điện thoại, thông báo tin tức cho mấy người.
“Đám liều mạng này đi trên ranh giới của tử thần, làm sao có thể dễ dàng bại lộ hành tung của mình?” Hoàng Phủ Hòa Ngọc thở dài một hơi, thần sắc ngưng trọng lên: “Cứ như vậy, bọn họ tương đương với một quả bom hẹn giờ, tùy thời đều có thể kích nõ.
Trong lòng Tống Thu căng thẳng, hắn đối với an nguy của minh không lo lắng, thế nhưng, một khi đám liều mạng này xâm nhập Tống gia, hậu quả không thể tường tượng nổi.
“Nếu như vậy, chúng ta chỉ có thể áp dụng phương pháp thứ hai, thỉnh cầu cục đặc chiến bảo vệ, tuy rằng sẽ đánh rắn động cỏ, nhưng mà, trước tiên bảo vệ Tống gia, sau đó ở Thiền Thành triền khai thăm dò địa thảm, cháu cũng không tin tìm không ra đám lính đánh thuê này.” Ninh Tử Mặc nhìn Sở Trần.
Đảy là cách duy nhất.
Dủ sao mục tiêu của Tống gia lớn như vậy, kè địch lại ẩn núp ở trong bóng tối.
Sở Trần lấy điện thoại di động ra, gọi lại cho Giang Ánh Đào, nói cho cô biết tình huống mới nhất.
Giang Ánh Đào cũng có chút trở tay không kịp, sau khi tỉnh táo, lập tức an bài: “Tôi bảo tổ đột kích chia làm hai đường, một đường kế hoạch ban đầu không thay đổi, đột kích khách sạn Hoàng Đình, bắt được người phụ trách Hắc Liêm, một đường khác chạy tới Tống gia.”
“Được.” Sở Trần nói: “Nhưng, tổ đột kích khi tới Tống gia, tôi hy vọng trước khi Hắc Liêm xuất hiện, có thể ẩn nấp hành tung, tạm thời không tiếp cận Tống gia.”
Vừa dứt lời, đám người Tống Thu không khỏi ngây người, nhìn Sở Trần.
Giang Ảnh Đào nhíu mày: “Hành động của Hắc Liêm sẽ rất nhanh chóng, nếu tổ đột kích không bố trí trước, đến lúc đó chỉ sợ sẽ ứng phó không kịp.”
“Tôi đến ứng phó.” Sờ Trần nói: “Tuy rằng có chút phiền toái, nhưng mà, muốn giải quyết đám lính đánh thuê tự chui đầu vào lưới này cũng không khó…” Sờ Trần thờ dài một chút, vốn còn muốn trực tiếp để cho cục đặc chiến ra tay, mình có thể tiết kiệm chút chuyện, hiện tại xem ra, vẫn phải tự mình đến làm việc.
Đầu dây bên kia, Giang Ánh Đào trầm mặc một hồi: “Vậy, tổ đột kích…”
“Sau khi tôi bắt đưọ’c người, tổ đột kích lại đến đưa họ đi.” Sở Trần không cần suy nghĩ trả lời.
Giang Ánh Đào:???
Tổ đột kỉch chưa bao giờ thực hiện một nhiệm vụ như vậy.
Một lúc lâu sau.
Giang Ánh Đào nhịn không được hòi: “Sở Trần, anh thật sự được sao?”
“Không vấn đề.” Sở Trần vô cùng tự tin.
Không đợi Giang Ánh Đào đáp lại, Sờ Trần cũng đã cúp điện thoại.
Ngẩng đầu nhìn thấy ba người đăng nhìn chằm chằm mình, Sờ Trần nghi hoặc: “Làm sao vậy?”
“Anh rể, anh thật sự có biện pháp đối phó đám lính đánh thuê này?” Tống Thu hỏi.
Sở Trần gật đầu: “Cậu còn nhớ lúc trước từ Hoàng Đinh đi ra, tôi làm sao dẫn dắt những người Vinh Quang quyền quán truy đánh không?”
Ánh mắt Tống Thu tràn đầy dấu chắm hỏi.
Sở Trần mỉm cưỡi: “Kỳ Môn có thủ đoạn, quy định phạm vị hoạt động.”