Xin Đừng Quên Em

Chương 18



Hai ngày chụp ảnh cưới đã diễn ra yên ổn với không một cuộc cãi nhau nào. Cuối cùng họ cũng phải về nước.

Sau khi hạ cánh, hai người được quản gia tới đón về Hàn gia.

-Hai con sang Pháp vui chứ?

-Dạ, rất vui ạ.

-Vui là tốt rồi. Mà hai đứa chắc cũng mệt rồi, về nhà nghỉ đi.

-Con biết rồi. Ân, mau đi thôi.

-Vâng. Chào mẹ con về.

Cô nhờ nghe hắn gọi tên cô mà tỉnh ngủ. Trên xe thi thoảng lại nhìn trộm hắn một chút. Hắn quả thật rất đẹp trai, môi mỏng, sống mũi cao, mắt hai mí. Trời ơi! Quả là một hảo soái ca. Mẹ hắn đúng là rất biết sinh con mà.

-Cô nhìn tôi nãy giờ không thấy mỏi mắt à?

-Kh...không phải. Trên mặt anh có dính chút vụn bánh này.

Nói rồi cô với tay sang lau cái mà cô cho là có vụn bánh đấy. Cô vô tình chạm vào môi hắn. Môi hắn thực mềm a~ Cho dù đã từng được hôn qua rồi nhưng cô vẫn muốn thử lại lần nữa.

-Cảm ơn.

-Không có gì đâu mà, anh không cần cảm ơn.

Hắn và cô vừa về đến nhà cô đã ba chân bốn cẳng chạy lên phòng. Nằm sấp trên chiếc giường mà cô nhớ nhung suốt mấy ngày nay. Đúng là không nơi nào bằng nhà mà.

-Không xếp đồ sao?

-Không, tí em ngủ dậy rồi xếp, anh cũng đi ngủ đi.

Nói rồi cô lăn ra ngủ say như chết.

__Sáng hôm sau__

"Cộc, cộc"

-Ai đấy?- Cô dụi mắt lên tiếng.

-Dạ thưa, tôi là quản gia được phu nhân đưa sang để phục vụ thiếu gia và thiếu phu nhân ạ.

-Ừ, tôi biết rồi, ông xuống dưới trước đi.

-Vâng.

Cô lại nằm xuống định ngủ tiếp. Nhưng lạ thay là cô vẫn thấy hắn đang ngủ. Cô dụi mắt, hắn vẫn nằm bên cạnh cô. Gì vậy trời?? Mọi khi là giờ này hắn đi làm lâu rồi, làm gì có chuyện nằm ngủ như thế này. Cô vội lay lay hắn dậy.

-Này, Hàn Thiên Vũ, anh dậy đi. 9h rồi đấy.

-Cứ ngủ tiếp đi. Hôm nay tôi không có lịch làm việc.

-Thật sao? Vậy dậy đi siêu thị với em được không? Em muốn mua chút đồ.

-Tự đi đi.

-Đi cùng em đi mà.

-Haizz, đi thì đi.

Hai bạn trẻ lết xuống giường, vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi dắt nhau tới siêu thị.

Sau hơn 1h càn quét, trong giỏ của hai người đã có đủ thứ đồ. Nào là bimbim, sữa, khăn mặt rồi là mì tôm...

-Mua mì tôm làm gì? Nhà mình có thiếu đồ ăn đâu.

-Em thích.

-Thích cũng không được ăn. Hại sức khỏe.

-Em chết không phải anh sẽ được tự do sao?

-Tôi còn trẻ, chưa muốn góa vợ sớm đâu.

-Đành trả lại vậy.

-Ngoan thế có phải tốt không?

-Chẳng tốt một tí nào cả.

-Ừ, nếu cô chết sớm thì đừng lôi tôi theo nha.

-Ai đó vừa bảo là không muốn góa vợ sớm mà bây giờ lại trù vợ chết sớm thế.

-Không đùa với cô nữa, mua đồ nhanh lên sắp trưa rồi.

Và hai bạn trẻ lại tiếp tục cãi nhau khi đi chọn đồ gia dụng. Cuối cùng đến 11h mới về đến nhà.

END CHAP 18.