Đường Quả cười nhẹ, quay qua nói với nữ quỷ đang đứng trong góc, "Tới đây nói chuyện. ".
Nữ quỷ phi thường kiêng kị Đường Quả, cũng rất oán hận, nếu không phải cô gái này, cô đã sớm báo thù.
Nhưng cô sợ Đường Quả, cẩn thận từng li từng tí đi tới.
"Ngồi đi. ".
Nữ quỷ yên lặng tìm một vị trí ngồi xuống, có chút không hiểu nhìn Đường Quả, phù chú của đối phương phi thường lợi hại, muốn giết cô dễ như trở bàn tay, không biết rõ Đường Quả có ý gì.
"Cô là cô gái hôm qua bị người bị đụng rồi vứt xác?"
Đường Quả gọn gàng dứt khoát nói, "Ừm?".
Nữ quỷ kinh ngạc, "Làm sao cô biết?".
"Tôi có xem thấy tin tức khi sáng. ".
Kỳ thật cô ngay từ đầu không nghĩ tới điểm này, nếu như Bạch Văn Văn không tiết lộ, cô chắc sẽ nhớ không nổi Lương Triều, nhớ không nổi anh ta phải chết, đoàn làm phim sẽ đổi một nam chính, đối với cô cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Hết lần này tới lần khác Bạch Văn Văn bảo Vệ Xuyên giúp cô, để cô nhớ tới Lương Triều sẽ chết, còn chết một cách bất minh, cô có chút hiếu kỳ. Đọc lại một lượt kịch bản, quyết định cứu vớt tiểu pháo hôi Lương Triều cái này.
Nàng thích nhất là cứu vớt tiểu pháo hôi mình nhìn thuận mắt.
Tiểu pháo hôi Lương Triều lúc này đang nhìn chằm chằm nữ quỷ nhìn, "Tôi thật không quen biết cô. ".
Nữ quỷ lập tức dữ tợn, "Anh không quen biết tôi? Anh hôm qua lái xe đụng tôi, lúc đầu tôi không đến nổi sẽ chết, kết quả anh được lắm, hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong nên ném tôi bỏ vào rừng cây nhỏ, tôi giãy dụa năm tiếng mới chết. Anh còn ném túi xách của tôi đến chỗ khác, tôi muốn cầu cứu cũng không được, đều tại anh, nếu không phải anh tôi sẽ không phải chết, ô ô ô... Tôi còn có người nhà, không biết cha mẹ tôi sẽ đau lòng tới độ nào, tôi sắp kết hôn, hôn kỳ đều đã được sắp xếp rất tốt. ".
"Tôi và bạn trai ở thành phố này phấn đấu tám năm, rốt cục cũng có nhà của riêng của mình, hết thảy đều đang đi tới hướng tốt đẹp, cũng là bởi vì anh sợ gánh chịu trách nhiệm mà hại tôi một cái mạng. ".
Nữ quỷ lúc này mặc dù diện mục dữ tợn, lại có chút đáng thương. Lương Triều lúc đầu có chút tức giận, nghe được đối phương nói như vậy cũng rất đồng tình.
"Cái kia... Tôi hôm qua không có lái xe, " Lương Triều nghiêm túc nói, "Hôm qua đi tham gia một tiệc rượu, uống say, một mực nghỉ ngơi trong nhà khách, buổi sáng hôm nay mới trở về. ".
Nữ quỷ sửng sốt một chút, không quá tin tưởng.
"Cô có thể tra, cô không phải quỷ sao? Đúng rồi, tôi có camera hành trình, tôi dẫn cô đi xem. ".
Anh ta nhìn Đường Quả, Đường Quả nói với nữ quỷ, "Muốn tìm hung phạm, đi theo tôi. ".
Nữ quỷ nhớ tới Đường Quả lợi hại, nhẹ gật đầu, bất quá Đường Quả còn là dán một lá phù ở trên người cô, nữ quỷ lập tức cảm giác được một cảm giác trói buộc.
Lương Triều dẫn hai người đến kho đỗ xe, mở ra camera hành trình, quả nhiên không có. Sau khi nữ quỷ tiến vào trong xe, đột nhiên có chút mê mang.
"Tôi... Chắc tôi thật nhận lầm người. "
Nữ quỷ vùi đầu, "Xe anh ta giống như xe của anh, nhưng không có vật trang sức ngây thơ như Doraemon, thời điểm tôi bị đụng bay có nhìn qua trong xe, không thấy rõ ràng đối phương nhưng tôi xác định không có vật trang sức này."
Cô rất cẩn thận nhìn xung quanh chiếc xe, cuối cùng rất tức giận, cô kém chút đã oan uổng người tốt.
Cô không phải lập tức chết liền, sau khi bị đụng là nửa hôn mê, căn bản thấy không rõ lắm người đàn ông kia là ai. Qua mấy giờ mới chết thảm, tâm lý không cam lòng, kết quả trở thành nữ quỷ đi ra từ trong thi thể.
Cô tìm không thấy phương hướng, cuối cùng nhìn thấy một chiếc xe giống nhau, cứ nghĩ đây chính là người hôm qua đụng mình, phi thường phẫn nộ, định tìm một cơ hội giết chết Lương Triều.