Hôm nay là ngày các môn phái sẽ tụ tập tại Thiên Long phái để tổ chức một cuộc phân tranh để chọn ra các cá nhân xuất sắc nhất tiến vào bí cảnh để lịch luyện.Bí cảnh là một địa điểm hiếm khi xuất hiện,nhưng một khi xuất hiện thì ai cũng muốn có được nó.Bởi lẽ ẩn chứa trong nó là những ma thú ở cấp độ luyện tầng,nếu may mắn thì có thể gặp bán thánh ma thú,nếu thật sự có cơ duyên thì có thể gặp được đáu thánh ma thú.Các ma thú trong bí cảnh đều là những nghiệt yêu có sức mạnh mạnh gấp nhiều lần ma thú cùng tầng lớp ở thế giới thực.Vì vậy,đa phần chúng đều có linh trí hay trí thông minh riêng nên thường sẽ không giao tranh với các người tu tiên,ngược lại chúng sẽ cho người may mắn gặp được chúng một báu vật.Báu vật này có thể đáng giá đến cả ngàn linh lực mà người tu luyện có thể đạt được.Vì vậy,ai cũng thèm khát nó.Ngày thi Minh Hân như thương lệ lười biếng nằm ngủ trên chiếc giường thân thuộc.Từ khi đến thế giới này,cô phát hiện bản thân ngày càng lười biếng,có lẽ vì lượng linh lực quá nhiều khiến bản thân không cần mấy khi hoạt động.Dù vậy cô vẫn rất chăm gia tăng linh lực nha.Kế bên gường là một Hạ An Linh đang ngồi thiền để gia tăng linh lực.Hôm nay là ngày tông môn tổ chức lễ hội phân tranh,nhưng nàng không mấy quan tâm đến nó.Đối với Hạ An Linh,một người xuất thân là công chúa một dòng tộc đế vương ở phía Nam Thiên Long tông,nàng chưa bao giờ đặt những thứ gọi là kỳ ngộ mà đám ma thú kia trao tặng.Việc được ở bên cạnh và chăm sóc sư tôn mỗi ngày mới là kỳ ngộ của nàng.Minh Hân lười biếng xoay người lại,chăm chú ngắm nhìn đồ đệ nhà mình.Phải công nhận nữ chủ có một sức mị hoặc rất lớn nha.Năm nay nàng tròn 25,hơn cô 5 tuổi,cũng là thời điểm trổ mã của nàng.Khuôn mặt nàng luôn mang một vẻ điềm đạm,nhưng lúc nào cũng ẩn chứa vẻ thần bí.Nhận thức có một bé mèo lười đang say sưa ngắm mình,Hạ An Linh trong lòng không khỏi đắc ý:"Sư tôn đang ngắm ta,có phải nàng thích ta không?"Nàng từ từ mở mắt r khiến Minh Hân giật mình mà ngượng ngùng chôn mặt vào gối.An Linh khẽ cười,từ từ đến bên cô:"Sư tôn.Người sao vậy?" Minh Hân đỏ mặt chỉ biết nhỏ giọng trả lời:"Không có gì,chỉ là cảm thấy có chút buồn chán."
An Linh cười thầm,sư tôn nói dối đáng yêu quá đi.Dù vậy,nàng cũng không nên để sư tôn buồn chán như vậy.
"Hay sư tôn cùng ta vào bí cảnh chơi đi,thuận tiên tìm một ít linh thảo về cho sư tôn chơi."
Minh Hân nghe thấy cũng hợp lý,dù gì cô cũng có đam mê không nhỏ với luyện đan.Bí cảnh lần này nghe nói có rất nhiều dược liệu quý,hẳn nên đi một chuyến.Minh Hân đứng dậy,chỉnh lại một chút y phục rồi nắm tay An Linh kéo đi.Thói quen nắm tay này xuất hiện từ lần đầu nàng nhập môn.Lúc đó nàng chỉ là một công chúa nhỏ nhút nhát,chỉ biết bẽn lẻn sau lưng sư tôn qua từng ngày.Nhưng đâu ai biết cô công chúa kia thật ra chỉ đang giả vờ,nàng là đang ấp ủ một kế hoạch để chiếm lấy người hay nắm tay mình. Đến lễ hôi.
Cô cùng nàng vừa tới thì cũng đúng lúc nam chính xuất hiện.Tiêu Thần mục đích hôm nay đến đây,một là để giành lấy cơ hội vào bí cảnh,hai là gặp mặt và thách đấu với Hạ An Linh.3 năm trước,hắn từ một thiên tài vạn người quy phục trở thành một kẻ ngoại tộc ai cũng khinh thường sau trận giao đấu với nàng.Lúc ấy,hắn tự tin bản thân là luyện tầng có thể hạ gục nàng.Không ngờ nàng chưa đến 3 đòn đã hạ đo ván hắn.Mấy người anh em của hắn nhân lúc hắn đang trị thương thì bỏ thuốc độc vào thuốc khiến hắn bị phá vỡ cảnh giới,trực tiếp trở thành phế nhân.Mỗi kho nhớ lại chuyện xưa,hắn căm phẫn không thôi,hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng.CŨng may ông trời có mắt,giúp hắn có đuọc công pháp bị thất truyền của Thiên Long phái,cùng sự giúp đỡ của cao nhân ẩn thế mà thực lực đã khôi phục như trước. An Linh vừa xuất hiện,cả hội trường như nổ tung.Ai ai cũng đều phấn khích và say đắm trước dung mạo tuyệt mỹ của nàng.Tiêu Thần cũng thất thần không kém,nàng đã khác xưa rất nhiều.Quan trọng là,hắn để ý vị muội tử kế bên nàng.Vị cô nương đang dắt tay.Không chỉ mỗi hắn mà ai ai cũng tò mò.VÌ cô ít tham gia vào các buổi huấn luyện cũng như gặp mặt các học viên nên ít người biết được danh tính của cô.Đúng lúc này một đồng môn khác của nàng tiến đến bắt chuyện:"An Linh sư tỷ,không biết có thể gia nhập và giúp đội đệ một chút không?Vừa hay đang thiếu một người.Vị sư muội này,có thể cho bọn ta mượn An Linh sư tỷ một chút không?"
Cô nhíu mày tỏ vẻ không vui,mọi người xung quanh thấy cảnh này thì chỉ nghĩ đây lạ là 1 người sư muội bướng bỉnh nào đó thì nàng lên tiếng:"Sư tôn,ý người như thế nào?"khiến mọi người ở đó đông cứng tại chỗ.An Linh sư tỷ vừa gọi sư tôn,không lẽ...Nói đến đây thì ai cũng nhận ra thiên tài yêu nghiệt của Thiên long phái,trưởng lão trẻ nhất đạt cấp bậc bán thánh.Tên vừa mời gọi nàng thì sợ run cầm cập.Nàng thấy sư tôn không thèm để ý thì thở dài,trả lời tên kia:"Thật xin lỗi,hôm nay ta có đội rồi,hẹn hôm khác nhé."Nói rồi bế lên sư tôn đang giận dỗi của nàng tiến vào bí cảnh. Mọi người ở đó:Ta tự nhiên thấy no.
*Đôi lời cùng tác giả:
Tôi quay lại rồi.Rất lâu rồi mới lại có một chương cho mọi người.Thật xin lỗi vì sự bận rộn nên cũng đành chịu.Cảm ơn những bạn đã nhắn tin ủng hộ tôi và hi vọng mọi người sẽ tiếp tục bình luận để tôi có thêm động lực.Mãi Yêu.