[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 73: Đại công chúa Cecilia Elizabeth (23)



Hoa Y cơ thể lạnh lẽo, áp suất thấp khiến nàng rùng mình, nó liếc mắt nhìn đến nàng, thở ra một luồng băng, may mắn chân tay phản ứng kịp né tránh, mới thoát được kết cục bị đông cứng, mũ trùm đầu cũng theo động tác lật ra.


Harriet kinh ngạc nhìn về phía nàng, giọng nói có chút mất bình tĩnh: "Cecilia? Là em đúng không?".


Hoa Y nhìn về phía hắn, chưa nói gì, nhanh chóng cầm lên kiếm, hướng hắn lao đến, từng nhát từng nhát chí mạng.


Harriet chật vật né tránh đường kiếm của nàng, chưa hề phản kháng, giọng nói có chút run: "Em biết chuyện rồi sao? Hãy nghe ta giải thích, mọi chuyện không như em nghĩ đâu".


Nàng nhìn đến hắn, đôi mắt đỏ lên, tràn ngập hận thù, cùng sát khí nói: "Có gì để giải thích, ta đã quá ngu ngốc khi tin ngươi, thậm chí còn giao Vương vị cho ngươi, hóa ra tất cả là sự sắp đặt của ngươi, ngươi giết chết Phụ hoàng ta, lại giả nhân giả nghĩa đi lên Vương vị của người, rốt cuộc ta hối hận, hối hận tại sao ngày đó lại năm lần bảy lượt cứu giúp con sói lang như ngươi".


Trái tim hắn chệch nhịp, âm ỉ đau đớn, hắn biết được rằng sớm muộn gì nàng cũng sẽ biết, song thật không ngờ lại vào khoảng thời gian này, thậm chí hắn còn chưa thể đả động được trái tim nàng, ánh mắt nàng nhìn hắn bây giờ chỉ tràn ngập hận thù cùng hối hận.


Grào một tiếng rống phá tan cuộc đối thoại cùng dòng suy nghĩ của hai người, thấy Elvis đang rơi vào thế hạ phong, nàng đành phải từ bỏ việc đôi co với người trước mặt, lao vào vòng chiến.


Rồng băng nhìn thấy nàng gào lên một tiếng, không biết bị thứ gì hấp dẫn, nó điên cuồng vung đuôi về phía nàng, Hoa Y nhanh tay dùng kiếm chặn, lại không thể ngờ kiếm gãy đôi, cùng lúc một lá chắn mạnh mẽ bao bọc xung quanh nàng, chặn lại đòn tấn công của rồng băng.


Hoa Y nhìn sang hình nhân nhỏ trên vai, nó đang thi triển phép thuật bảo hộ nàng, nhanh chóng lùi về khoảng cách an toàn, nàng nghĩ rốt cuộc thì nàng không phải đối thủ của nó, rồng băng quá mạnh.


Elvis liên tục dùng phép thuật hệ hỏa nhưng vẫn không hề xi nhê với nó, Harriet cùng một số Hắc tu sĩ may mắn thoát khỏi khu vực đóng băng của Cryodrakon boreas, đang tập trung sức mạnh hạ gục nó, nhưng dường như nó hoàn toàn không có điểm yếu.


Hoa Y trầm tư suy nghĩ, rõ ràng toàn thân nó là băng nhưng lại không sợ lửa, cũng không hề dễ vỡ như băng tuyết bình thường, có chút giống với pha lê.


Hoa Y cảm thấy tay có chút nặng, nhìn xuống liền thấy một thanh kiếm rất lạ, quanh thân nó bao bọc dung nham, có lẽ là dùng để chống lại cơ thể băng tuyết của Cryodrakon boreas, hướng mắt lên hình nhân giấy nhẹ giọng cảm ơn, nhanh chóng xông vào chiến tuyến.


Harriet thấy nàng chặn mũi tên băng cho Elvis, cùng hắn ta đứng trên chiến tuyến, đôi mắt thẫm lại, bàn tay siết chặt, hắn quay đầu ra lệnh cho Hắc tu sĩ đằng sau: "Triển khai kế hoạch đi".


Elvis thấy hàng vạn mũi tên băng vút gió lao đến, thi triển pháp thuật cũng đồng thời rút kiếm, chặn lại mũi tên băng, lỡ mất một mũi tên lao về phía vai hắn, nàng nhanh chóng dùng kiếm, chém đôi nó, hai người đưa mắt nhìn nhau, vô cùng ăn ý mà tiếp tục chặn lại mưa tên.


Chợt một thanh kiếm chém qua, cắt đôi khoảng cách của hai người, Hoa Y nhìn Harriet, đôi mắt đỏ lên mắng to: "Ngươi lại muốn làm gì?", trước khi nàng kịp suy nghĩ, Harriet nhanh chóng lao về phía nàng, khóa trụ cổ tay, thanh kiếm rơi xuống, Hắc tu sĩ thi triển thuật pháp định thân nàng, liếc sang hình nhân giấy trên vai, không biết từ lúc nào đã bị xé làm đôi, mất đi phép thuật, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn bị hắn khiêng đi, mà phía bên Elvis bỗng xuất hiện một màng chắn vô hình, tách biệt giữa Harriet và Hắc tu sĩ, cùng Elvis, rồng băng ở trong màng chắn.


Nàng đây là hiểu hắn muốn làm gì rồi, hắn muốn để rồng băng giết chết Elvis, sau lại giết chết rồng băng, đây là cái bẫy hắn giăng sẵn, cũng đã sắp xếp nghiên cứu từ rất lâu.


Hoa Y điên cuồng chửi rủa: "Harriet tên khốn nhà ngươi, ngươi muốn giết hắn, tại sao không giam ta chung với hắn, thả ta xuống, thả ta ra".


Harriet đôi mắt tối tăm, vô cảm ngồi xuống ghế, cũng đặt nàng ngồi trên đùi hắn, lúc này mới đưa đôi tay, chạm lên khuôn mặt nàng, miêu tả từng đường nét trên đó, hắn nghĩ sao kể cả tức giận, chửi rủa hắn nàng vẫn là đẹp đến mê người như vậy, đôi mắt nàng, đôi môi nàng như câu nhân, câu mất hồn phách hắn, khiến hắn sa đọa, khiến hắn muốn điên cuồng chiếm lấy nàng.


Hoa Y cảm nhận thấy cảm xúc của hắn không đúng, thấy hắn khuôn mặt ngày càng gần, nhưng nàng không thể né tránh, cơ thể cứng ngắc, chỉ còn cách vài tấc liền môi chạm môi một tiếng uỳnh vang lên, thu hút sự chú ý của hắn, ánh mắt hắn nhìn về phía rồng băng, nó đang điên cuồng phun ra những quả cầu băng ném vào màn chắn trong suốt, màn chắn lay động sau lại hoàn hảo như ban đầu.


Hoa Y nhìn đến tình hình bên trong màng chắn, Elvis toàn thân là máu, đã gần như không thể đứng vững được, rồng băng đã bỏ qua hắn, nhận thấy màng chắn nhốt nó, nó điên cuồng phá hủy màng chắn.


Harriet nhanh chóng hạ lệnh Hắc tu sĩ thi triển phép thuật, dùng dao cắt, dung nham, lửa, nước, gió, đến cả dùng băng để chế trụ băng, vẫn không hề gây một chút sát thương nào đối với nó.


Đôi mắt hắn tối tăm lại, lòng dường như đã mất bình tĩnh, rốt cuộc một linh vật trong truyền thuyết, sức mạnh vô cùng khủng bố, nhưng những thứ đạt được lại là ánh hào quang, hắn đã làm đến bước này, chỉ cần giết nó, dùng cách gì để giết nó, trường sinh bất tử, quyền lực sẽ mãi mãi nằm trong tay hắn.


Harriet đặt nàng xuống ghế, hắn nhìn nàng nhẹ nói: "Cecilia, ta biết em đã hiểu lầm ta rất sâu, suy cho cùng, đơn giản là trái tim em không nằm trên người ta, nhưng không sao, chúng ta còn rất nhiều thời gian, ta đều có thể kiên nhẫn bên em, mãi mãi, chúng ta sẽ cùng uống máu của nó, và trường tồn mãi mãi nhé", nói xong hắn liền đứng lên, bước về phía Hắc tu sĩ.


Tổng lực tấn công Cryodrakon boreas, dường như đã chọc tức nó, nó điên cuồng gào lên, âm thanh phát ra một loại sóng âm, khiến cho đầu óc nhiễu loạn, bức tường chắn lại dần trở nên trong suốt hơn, nó lấy đuôi quật mạnh khiến cho bức tường vỡ tan, tràng cảnh khiến cho mọi người run sợ, con quái thú đã được thả ra.


Hoa Y bực bội vì không thể nhúc nhích, bỗng từ phía sau có người giải chú giúp nàng, là Karik, sau khi hình nhân giấy rách đôi, hắn nhanh chóng dịch chuyển đến đây, cũng mất kha khá thời gian, và tổn hao pháp lực.


Hoa Y mừng rỡ hô lê: "Karik, ngươi đã đến rồi, ngươi mau cứu Elvis hắn sắp không được rồi", nói xong nàng nhặt lên thanh kiếm, cũng chuẩn bị ứng chiến.


Karik nhìn nàng, thở dài, rốt cuộc thì nàng vẫn là lo lắng cho Elvis, hắn vẫn luôn biết trong lòng nàng có bóng dáng của hắn ta, nhưng thật không ngờ khi nhìn nàng lo lắng cho hắn ta lại khiến hắn nổi lên sự ghen tị và ghen ghét với chính học trò của mình.


Buồng lỏng nắm tay, Karik khuôn mặt nở nụ cười nhìn nàng, vẫn như thường ngày trấn an, an ủi nàng: "Người yên tâm, hắn không sao đâu, mệnh hắn vẫn còn rất cứng".


Hoa Y thấy hắn im lặng, như đang suy nghĩ gì đó, liếc về phía mặt đất, sau mới ngẩng lên, nhìn về phía rồng băng, dặn dò nàng: "Người cứ ở đây, đừng tham chiến, ta sẽ hạ gục nó nhanh thôi", nói đoạn, áo bào phấp phới bay vào vòng chiến.


Hoa Y nhìn tình hình trước mặt, có thêm Karik tham chiến, Karik là đại tu sĩ của đế quốc, pháp thuật của hắn cũng ắt có chỗ hơn người, Elvis toàn thân bị thương, gần như đã không còn trụ được nữa, Harriet cùng đội quân của hắn cũng cả chết một nửa quân số.


Nhìn về phía mặt đất nơi Harriet đã nhìn chăm chú, nếu cô không nhầm, hẳn nơi đây hắn đã đặt một loại phù chú cấm nào đó, có lẽ thực sự có thể tiêu diệt được rồng băng, chắc là hắn đã đặt khi còn trong hình nhân giấy, đúng là ngấm ngầm, suy cho cùng trên đời này có mấy ai không luyến tiếc cuộc sống bất tử đâu.


Hoa Y bước lại gần quan sát hoa văn mờ nhạt trên mặt đất, rất khó có thể nhìn ra được, cấm thuật này, hẳn là hữu dụng đi, hữu dụng cho mọi người, cũng hữu dụng cho cô.


Harriet bị chiếc đuôi của rồng băng vụt qua, người bay ra xa, phun ra ngụm máu, hắn thật sự không ngờ con rồng này lại khó đánh đến như vậy, người của hắn đã chết gần hết rồi, vẫn không tạo được vết thương chí mạng đến nó.


Karik từng bước dẫn dụ rồng băng đi vào cấm thuật mà hắn đã thiết kế, nhưng dường như nó thật sự có linh tính, vẫn luôn không đuổi theo hắn, pháp lực có chút hao tổn, một khắc không ứng biến kịp, cột băng chọc lên, xuyên vào bả vai hắn, Karik nhanh chóng lùi lại, kéo ra khoảng cách, lông mày nhăn lại, môi mím chặt.


Hoa Y nhìn tình hình trước mặt, di chuyển về phía Karik, nhẹ giọng hỏi hắn: "Có phải ngươi đã có chuẩn bị tại nơi đó? Ngươi muốn dẫn dụ nó vào?".


Karik ngạc nhiên nhìn nàng, không ngờ nàng có thể nhìn ra được cấm thuật hắn đặt, là hắn đã đánh giá thấp nàng rồi: "Đúng vậy, nhưng dường như nó có linh tính, không hề bị ta dụ đi".


Hoa Y khẽ cắn môi, lướt đến thương vong vô số, lại chạm đến ánh mắt Elvis từ xa nhìn nàng, thở ra một hơi, nàng nói: "Ta có cách dụ nó, đầu tiên các ngươi hãy đánh lạc hướng nó, còn lại ta sẽ dụ nó bước vào bẫy".


"Không được, quá nguy hiểm", Karik nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ của nàng.


Thấy đôi tay chợt trở nên ấm áp, tay nàng đã nắm lấy tay hắn, ánh mắt nàng kiên định nhìn hắn nói: "Karik hãy tin ta, cơ hội duy nhất của chúng ta đều ở đó, nếu nó không bước vào chúng ta hoàn toàn không có cơ may thắng nó, ngươi hiểu mà Karik, tin tưởng ta".


Hắn siết chặt đôi tay nàng, do dự mãi không quyết, một đạo mũi tên băng hướng về đây, hai người tách ra, thấy nàng từ xa hống hắn: "Nhanh lên, trước khi tất cả chúng ta đều bỏ mạng tại đây".


Karik ánh mắt nhìn nàng, đôi tay siết lại, gật đầu, thi triển phép thuật, thu hút sự chú ý của rồng băng.


Nàng nhìn về phía Elvis đánh mắt ra hiệu cho hắn giúp Karik, hắn hiểu ý nàng, thi triển hỏa thuật, đánh úp về phía rồng băng.


Hoa Y cầm thanh kiếm, cứa vào lòng bàn tay, bôi toàn bộ huyết lên nó, vì mất máu quá nhiều, thân hình nàng lao đao, đầu có chút choáng váng, một đôi tay từ phía sau đỡ nàng.


Harriet nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm, có chút xót xa, Hoa Y nhanh chóng gạt đi bàn tay hắn, đứng vững thân mình, di chuyển về phía trước, hắn từ đằng sau đuổi kịp nàng, giật đi kiếm, nói: "Để ta lên, em muốn làm gì?".


Hoa Y nhìn hắn, môi mím lại, cố chấp giành lại kiếm, nhưng vẫn bị hắn cầm chắc, lại bị hắn rống: "Dù em có giận ta, cũng không nên liều mạng như thế, chẳng phải em hận ta muốn chết sao, vậy sao không để ta đi nộp mạng đi".


Hoa Y ánh mắt lúc này mới liếc đến hắn, môi mím lại quật cường không nói.


Harriet nhìn ảnh mắt quật cường của nàng, trái tim âm ỉ đau, dứt khoát cầm kiếm xoay đi, lao về phía rồng băng, sau mới nghe nàng thét lên: "Ngươi chỉ cần đâm kiếm vào miệng nó, như thế là đủ rồi".


Nở nụ cười, hắn nghĩ rằng nàng vẫn là lo lắng cho hắn, mặc dù giận hắn nhưng tâm nàng vẫn rất mềm, sau này, nhất định sau này hắn sẽ bù đắp cho nàng, nhất định.


Hoa Y nhìn tràng cảnh anh dũng trước mặt, bất giác nở nụ cười trào phúng, sau nhanh chóng thu lại nụ cười, cô cũng nên đi làm việc của mình, vết cắt trên tay vẫn đang rỉ máu, cô bôi toàn bộ máu lên người mình, lúc trước có chút để ý thấy, rõ rang khi ngửi đến mùi máu cô, dường như Cryodrakon boreas nhạy cảm hơn bình thường, có chút điên loạn khó khống chế, này bí mật hẳn là ẩn trong dòng máu của hoàng gia, cơ thể của nguyên chủ cũng thật tiện dụng.


Harriet phối hợp với Elvis cùng Karik, đã cắm được kiếm vào miệng rồng băng, chính là lúc này, Hoa Y nhanh chóng chạy vào tầm mắt của nó, đôi mắt nó sau khi nếm được vị máu trở nên đỏ quạnh, điên cuồng lao về phía nàng, nàng chạy về phía vòng phép đã đặt trước, nhưng lại không nhanh bằng nó, chợt bị ôm lên, dịch chuyển nhanh chóng, nhìn lên sườn mặt người bên cạnh, là Elvis, nàng bám chặt áo hắn, dịch chuyển xuyên qua vòng phép.


Cryodrakon boreas điên cuồng đuổi theo nàng liền không để ý, trực tiếp bị giam giữa vòng tròn phép, cũng đã được kích hoạt, nó biết mình đã mắc bẫy, gào lên tiếng gầm vang vọng núi tuyết, cái đuôi một khắc nhanh nhạy tung ra.


Hoa Y cảm nhận eo bị một vật lạnh lẽo quấn lấy kéo giật nàng lại, nhìn thấy đôi mắt Elvis tràn ngập hoảng hốt, đôi tay đưa lên muốn nắm lấy nàng, lại đã không kịp...