Sau khi xử lý xong băng hải tặc Mèo Đen, đám người Saitama bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.
Thuyền buồm x1, Châu báu: 2 triệu Beri, Tiền thưởng truy nã 25 triệu Beri.
Ngoại trừ 15 triệu tiền truy nã do Zoro tự mình kiếm được thì toàn bộ số tiền còn lại đều bị Nami cùng Carina chia đôi, đút túi, chiếm làm của riêng.
Saitama cũng không còn cách nào khác a, các nàng cho hắn chịch nhiều lắm, hơn nữa hắn cũng không thiếu tiền, thôi thì cho các nàng hết, bữa khác lại đè các nàng ra chịch vài phát coi như lấy lại tiền vốn.
Trong khoảng thời gian này, người dân làng Syrup đối đãi với ân nhân của mình vô cùng nhiệt tình, nào là mở tiệc chiêu đãi, nào là cho chơi gái... Khụ khụ... cho mấy cô gái đến giao lưu tâm sự cùng Saitama.
Trước sự nhiệt tình của người dân, Saitama quyết định lưu lại một tuần.
Cũng tại thời gian đó, bệnh tình của Kaya đã hoàn toàn khỏi hẳn, mỗi ngày được Saitama 'tiêm' cho vài phát, không khỏi bệnh thì hơi phí.
Trong một tuần này, Usopp không còn dám bô bô cái mồm hô to:【Bớ làng nước ơi! Hải tặc đến!】khiến cho người dân cảm thấy vắng vẻ, thiêu thiếu cái gì đó. Mấy ngày không được đuổi đánh Usopp như đánh thằng trộm chó, mấy ông mấy bà bỗng dưng lại thấy nhớ.
Dạo gần đây, Usopp ít khi xuất hiện trước mặt mọi người, đặc biệt là khi nhìn thấy Saitama thì hắn ta tránh xa trăm mét, ai bảo lúc trước hắn từng chém gió là chỉ dùng một đấm cũng đủ hạ Knock Out Saitama, bây giờ 'may mắn' gặp phải chính chủ thì hắn bắt đầu thấy sợ.
Các cụ có câu: Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
"Không khéo thằng Saitama nổi hứng lên thách đấu bản đại gia thì chết!" Usopp thầm nghĩ.
Lúc đấy thì đấu hay không đấu a.
Không đấu thì lỡ đâu thằng Saitama tưởng là bị coi thường, giận quá hóa cười, xông lên đấm cho Usopp một phát thì khổ, mà nếu như chiến đấu thì thua là cái chắc, Usopp cũng tự biết mình là cái mặt hàng gì, hắn chỉ được mỗi cái mồm là giỏi, sức chiến đấu thì cặn bã không đáng nhắc đến.
Dù sao người ta cũng không đánh thuế ước mơ a, bốc phét như thế nào mà chẳng được.
Chém gió là một bộ môn nghệ thuật mà người chém gió lại là một nghệ sĩ, chỉ cần không có ai phát hiện ra Usopp nói dối thì hắn có thể tự tin mà tuyên bố là mình trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, chân đạp tứ hoàng, quyền đả Tam đại tướng.
Những lời nói hư cấu như thế, người lớn chắc chắn không có ai tin, cho nên Usopp vô cùng thông minh, hắn chỉ chém gió với Kaya ngây thơ cùng ba thằng trẻ ranh xanh đít Ninjin, Tamanegi và Piiman mà thôi.
Một tuần trôi qua, thời gian Saitama lên đường đã đến.
Kaya hoàn toàn bị hắn ta chịch phục à nhầm... chinh phục. Ngày nào mà không được Saitama 'tiêm' cho vài phát thì Kaya sẽ cảm thấy toàn thấy toàn thân ngứa ngáy khó chịu, tối đến không thể ngủ được.
Cũng từ khi đó, Kaya bắt đầu cảm thấy hứng thú với y thuật, đặc biệt là cách thức 'chữa bệnh' đầy tính sáng tạo của Saitama, nàng mong muốn được đồng hành cùng cậu ta, được đi ra khơi để ngao du thiên hạ, và hi vọng sẽ được học hỏi tri thức về lĩnh vực y thuật, sau này có thể trở thành một bác sĩ tài giỏi.
Đối với chuyện này, Saitama đồng ý cả hai tay, hắn còn đang đau đầu, không biết nên dụ dỗ... khụ khụ, nên mời chào như thế nào thì Kaya lại tự chui đầu vào rọ, được như thế thì còn gì bằng ạ.
Kaya đã trở thành người phụ nữ của hắn cho nên Saitama không giữ lại bất cứ thứ gì, liền dốc lòng dạy bảo, một thân bản lĩnh Mát-xa, xoa bóp cũng như kĩ thuật đỡ đẻ danh bất hư truyền của hắn, hắn đều truyền lại cho nàng ta.
Những tri thức này, anh đầu trọc đã tốn không ít thời gian để học hỏi, tầm khoảng một hai phút, mua sắm trong cửa hàng hệ thống, ý định ban đầu là để hầu hạ... khụ khụ, để chăm sóc cho Makino đang mang thai, nhưng bây giờ thì hay rồi, lấy ra trang bức, bốc phét với Kaya xem ra cũng không tệ.
Nhấn mở cửa hàng của hệ thống, Saitama bắt đầu tìm kiếm xem có vật phẩm gì phù hợp với Kaya hay không.
Hệ thống của Saitama tên là Thần cấp phụ trợ hệ thống, phiên bản Vua Hải Tặc, cho nên cái cửa hàng này chuyên môn buôn bán những vật phẩm có công dụng trợ giúp Saitama trở thành Vua hải tặc, thống trị thế giới, gieo rắc nỗi kinh hoàng cho toàn thể người dân.
Nếu là hải quân, chỉ cần bảo vệ một khu vực địa lý, hệ thống sẽ quy đổi thành Điểm Tích Lũy, dùng để hối đoái các vật phẩm trong cửa hàng.
Nếu theo phe Cách Mạng, lật đổ một vùng lành thổ, hệ thống sẽ quy đổi ra Điểm Tạo Phản.
Về phần hải tặc, mỗi khi Saitama thống trị một ngôi làng, một đất nước, Hệ thống sẽ quy đổi ra Điểm Thống trị.
Hải tặc ở thế giới One Piece này sở hữu thứ gì thì cửa hàng đều bán.
Đồ ăn thức uống, quần áo, vũ khí cho đến cả trái ác quỷ cũng không ngoại lệ.
Mỗi tội nếu như mua sắm trực tiếp thì giá khá chát, lấy ví dụ như: Saitama phải thống trị cả một đất nước thì mới đủ điểm để mua Trái Ác Quỷ Shit Shit nomi thuộc hệ siêu nhiên đặc biệt, cho phép người ăn vào biến thân thành Shit, đồng thời tạo ra shit, điều khiển shit, vv... (Shit là cục cứ* nha)
Phương án thứ 2, Saitama có thể lựa chọn mua Quả Cướp Đoạt, giả cả tương đương với việc thống trị một thành phố.
Công dụng của Quả cướp đoạt là như sau:
Đầu tiên phải khóa chặt chủ nhân của Trái Ác quỷ, sau đó chỉ cần giết thằng đấy đi thì năng lực của Trái Ác quỷ sẽ tự động chui vào Quả cướp đoạt, chính thức biến thành một Trái Ác quỷ mới.
Khi áp dụng phương án thứ hai, tuy rằng hơi lằng nhằng, rắc rối hơn phương án thứ nhất, nhưng thắng ở rẻ a, giá cả tiện nghi đi rất nhiều a.
Thống trị một đất nước, tương đương với có được mười mấy hai mươi cái thành phố, hay nói cách khác là mười mấy hai mươi Quả Cướp Đoạt.
Saitama cảm thấy vô cùng đáng tiếc khi cửa hàng không bán ra Rô Bốt, đơn giản là do Rô Bốt chính là hàng độc quyền của Phe Hải quân, đã được đăng kí Bản quyền sở hữu trí tuệ.
Nếu thực sự muốn mua thì cũng không phải không có cách nào, chỉ cần vào Cửa hàng chợ đen thì thứ gì cũng bán, mỗi tội giá cả ở đấy sẽ đắt gấp trăm ngàn lần.
Saitama cảm thấy vì một con Rô Bốt yếu gà mà tốn nhiều Điểm Thống Trị như thế cũng không đáng, cả thế giới One Piece này cũng chỉ có hơn 170 quốc gia và vùng lãnh thổ. Thống trị một cái là thiếu đi một cái, cho nên muốn mua thứ gì cũng phải đắn đo suy nghĩ thật kĩ.
Dăm ba cái việc vặt vãnh như quét nhà, đổ rác, xử lý mấy bọn tôm tép nhãi nhép thì cứ giao cho mấy thằng thuộc hạ là được, Saitama chỉ cần nghỉ ngơi xơi nước, ăn chơi là chính, chịch gái là chủ yếu.
Bao giờ gặp mấy thằng Boss, đến thời cơ trang bức, tán gái thì may ra Saitama mới buồn động thủ.
Dù sao cái mác 'anh hùng' cũng chỉ là một lớp ngụy trang do Saitama dựng lên mà thôi, mơ ước của hắn là trở thành Vua hải tặc chứ không phải trở thành chúa cứu thế. Gặp hải tặc thì thuận tay giết, không gặp thì kệ mẹ nó đi.
Sau khi nếm thử sự ngon ngọt đến từ việc chịch chọt, Saitama chỉ muốn cứu rỗi các vị mỹ nữ trong cái thế giới 'mục nát' này mà thôi, còn riêng đám đàn ông con trai thì hãy tự lực cánh sinh đi.
Bây giờ thì mới có Carina, Nami, Kaya, sau này thì sẽ đến lượt Robin, Shirahoshi, Yamato, vv...
Chỉ cần là mỹ nữ, Saitama sẽ không ngại 'cứu rỗi' các nàng một phen.
Chú tâm lựa chọn một hồi, anh trọc quyết định chọn mua một vài cuốn sách y học cho Kaya tự mình tìm hiểu.
【Buscu theo kiểu Pháp!】【Làm thế nào để 'thỏa mãn' người khác?】【Làm tình 72 tư thế!】vv...