Vừa thoát khỏi hang sói, nay lại rơi vào miệng cọp, chỉ có thể nói là do Fullbody đen thôi, đỏ quên đi.
"Khà khà khà! Anh em đâu rồi! Phía trước có chiếc thuyền hải quân kìa, xông lên làm thịt nó!"
"Hahaha, đúng là trời cũng giúp ta. Trên chiếc thuyền kia còn có một em gái cực kì xinh đẹp, không hấp diêm em nó thì hơi phí!"
Đám hải tặc đồng loạt nở một nụ cười bỉ ổi, sau đó lái thuyền áp sát với tàu của Fullbody.
Toàn bộ hải binh đã bị Quỷ nhân Gin xử lý, bây giờ trên thuyền chỉ còn lại mỗi mình tên đại úy có tiếng mà không có miếng: 'Song Thiết Quyền' Fullbody hữu danh vô thực, cùng một cô gái chân yếu tay mềm: Moodie.
Đội hình yếu đuối như thế thì làm sao chống cự được mười mấy hai mươi tên hải tặc hung ác kia cơ chứ.
Sau một thời gian, hai người hoàn toàn thất thủ, Fullbody bị trói chặt trên mặt đất, chỉ có thể trơ mắt nhìn Moodie bị mười mấy hai mươi tên tráng hán bao vây.
Moodie rơi vào tình cảnh này liền trở nên tuyệt vọng, khuôn mặt trắng bệch không một giọt máu.
Đây chính là băng hải tặc Liệt Dương a.
Bọn chúng là một lũ đàn ông khốn nạn có chung sở thích bệnh hoạn, từ khắp mọi nơi ngoại trừ tân thế giới, tụ tập với nhau để cưỡng hiếp con gái nhà lành, cho dù là bà già, con nít cũng không tha.
Tính cho đến thời điểm này, bọn chúng đã khiến cho hàng trăm người phụ nữ mang thai. Moodie xinh đẹp như vậy, bây giờ lại lọt vào tay bọn chúng, kết cục của nàng là gì, Fullbody dùng cái mông để nghĩ cũng biết a.
"Yamate~ Các người tránh xa ta ra~"
Moodie theo bản năng lùi bước về sau, để cách chúng xa hơn, thế nhưng một cô gái yếu đuối như nàng làm sao có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của đám hải tặc hung ác kia cơ chứ.
"Hí hí hí, tỷ tỷ đừng sợ hãi, bọn đệ sẽ 'chăm sóc' cho tỷ thiệc là chu đáo!" Một ông lão hải tặc da rẻ nhăn nheo, râu tóc bạc phơ, nở nụ cười dâm, sán lại gần Moodie.
Lão ta lấy tay lau lau nước dãi dính trên miệng, đôi mắt lóe ra dâm quang, bộ dáng cực kì bỉ ổi.
"Ô ô ~ Không muốn, lão già ngươi đừng qua đây! Huhuhuhu~"
Moodie vừa nói vừa khóc ra thành tiếng, thân thể mềm mại của nàng run lên bần bật.
Nàng không muốn mình bị một lão già họm hẹm hấp diêm đâu a.
Dáng vẻ của nàng trông đáng thương là thế, nhưng khi lọt vào trong mắt đám hải tặc, lại càng khiến cho bọn hắn hưng phấn hơn, rớt dãi chảy ra đầy miệng, chú trym trong quần cương cứng lên, bất cứ lúc nào cũng có thể phá quần mà chui ra.
"Khà khà khà, lâu lắm mới gặp một mỹ nhân xinh đẹp thế này. Khà khà, nàng hãy làm áp trại phu nhân à nhầm... làm áp tàu phu nhân của ta đi thôi."
Một gã hải tặc trung niên râu ria xồm xoàm, cắt tóc cua, bất ngờ lao ra, ôm trầm lấy bờ eo thon thả của Moodie, bàn tay thô ráp của hắn sờ loạn khắp thân thể nàng, từ đầu cho tới đít, không bỏ sót bất cứ chỗ nào.
Mỗi lần gã hải tặc nói một câu, lại là một lần nước bọt hôi thối của hắn vung vẩy tung tóe khắp khuôn mặt Moodie, khiến nàng không nhịn được nôn ọe vài cái.
"Ọe ọe, hôi lắm, khắm lắm vì lâu lắm chưa tắm!"
Cmn, mồm thì thối như kiểu chưa bao giờ đánh răng, da dẻ đen xì vì có cả đống ghét như thể mấy tháng chưa chịu đi tắm, quần áo thi lôi thôi luộm thuộm, bẩn thỉu không chịu giặt.
Có thể nói, gã hải tặc này so với Monkey. D. Luffy chính là kẻ tám lạng, người nửa cân, cả hai người đều lười làm vệ sinh cá nhân như nhau.
Kiếp trước, khi Saitama xem anime One Piece, nhìn quần áo Luffy sạch sẽ, răng môi trắng trẻo, hắn cứ nghĩ rằng Luffy chăm chỉ làm vệ sinh cá nhân lắm, ai dè đấy chẳng qua là do tác giả Oda vẽ thế, còn đâu trên thực tế thì... đé* còn gì để nói.
Từ nhỏ lớn lên cùng Luffy, Saitama quá rõ cậu nhóc là hạng người gì.
Ngày ngày chơi đùa, mồ hôi mồ kê nhễ nhại ướt sũng cả quần áo, ấy vậy mà một tuần mới chịu đi tắm một lần, ai mà đứng gần thì đảm bảo ngửi thấy vừa hôi vừa khắm.
Chưa dừng lại ở đó, bác sĩ khuyên chúng ta một ngày đánh răng hai lần, Saitama thì hai ngày đánh răng một lần, còn riêng Luffy, ăn xong đé* thèm xỉa răng chứ đừng nói là đánh răng.
Mọi người xem anime thì thấy rồi đấy, Zoro cùng Luffy đều lười như nhau, 7 ngày tắm một lần, trong khi Tony Tony Chopper người đầy bọ chó thì ba ngày mới chịu tắm một lần.
Không biết mọi người cảm thấy ra sao chứ riêng Saitama thì lại thấy vô dùng ác tâm. Nói chung là ở bẩn đé* chịu được.
Kể từ khi thu Zoro làm đồ đệ, Saitama đã ra lệnh cho cậu ta phải chăm chỉ làm vệ sinh cá nhân, nếu không sẽ trục xuất khỏi sư môn.
Mẹ a, làm người sạch sẽ như Saitama làm sao có thể sống chung cùng mấy thằng bẩn thỉu được.
"A~ Ta nhớ ra rồi! Ngươi... ngươi chính là thuyền trưởng của băng hải tặc Liệt Dương, súc sinh Ngọc Tiểu Cương, người đời mệnh danh là Liệt Dương Công tử." Fullbody hoảng sợ nói.
Trời ạ, đây chính là tên súc sinh không bằng cầm thú Ngọc Tiểu Cương a, hắn chính là tên hải tặc xấu xa chuyên lừa gạt phụ nữ nhà lành.
Nghe nói, từ khi sinh ra, trym của hắn chỉ dài 0,5 cm, bị cả gia tộc chê cười, dè bỉu.
Mãi cho đến tận năm bốn mươi tuổi, trym của hắn vẫn chỉ dài khoảng 2,9 cm, ấy vậy mà hắn luôm mồm nói cái gì mà:【Không có phế vật dương vật, chỉ có phế vật dâm tặc thôi.】
Hắn phát biểu thì rõ là hay nhưng thực tế thì sao?
Trym dài 2,9 cm thì khéo khi đến màng trinh cũng khó mà chạm đến a. Chính hắn cũng chỉ là một thằng phế vật, vậy mà lại còn dám mở mồm nói người khác.
Nếu chỉ như thế cũng không có gì đáng nói, đằng này, Ngọc Tiểu Cương lại thu nhận một thằng đồ đệ Thiên tài, trym dài tiên thiên 10cm làm đồ đệ để chứng minh lí luận của mình.
Cmn, sao hắn không thu một tên đồ đệ phế vật để dạy dỗ thành tài đi? Tại sao còn chuyên môn tuyển chọn một thiên tài làm đồ đệ.
Không biết mọi người nghĩ về thằng phế vật Ngọc Tiểu Cương ra sao chứ riêng Saitama thì cảm thấy hắn nói rất chi là ngứa đí.t
"Hahaha, xem ra vẫn còn người biết đến đại danh của ta a. Không sai, bản đại gia đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Ốm không tha, già không thả, nam nữ thông sát Ngọc Tiểu Cương, Liệt Dương công tử chính là ta!"