【Ting! Nhiệm vụ: "Trở nên mạnh mẽ" đã hoàn thành. Ban thưởng một chiếc tàu Thousand Sunny phiên bản nâng cấp.
Lưu ý: Tàu đã được đặt trong không gian hệ thống, túc chủ có thể lấy ra sử dụng bất cứ lúc nào.】
10 năm sau...
Biển Đông, Đảo Dawn, Làng cối xay gió.
Sau mười năm timeskip, Saitama quyết định dong buồm ra khơi, thực hiện mộng tưởng trở thành vua hải tặc của mình.
Trong những năm qua, vào mỗi dịp sinh nhật, hệ thống lại tặng cho Saitama một gói quà vô cùng quý giá. Nổi bật nhất trong số đó phải kể đến: Tam Vĩ khổng quy Isonade trong thế giới Naruto.
Để tránh cho việc Tam Vĩ bỗng dưng từ trên trời rơi xuống sẽ khiến dân làng hoài nghi, hệ thống đã an bài thỏa đáng cho thân phận của Tam Vĩ như sau:
Vào một ngày đẹp trời, Saitama và Makino đang đi tắm biển thì Makino bất ngờ bị sóng đánh tụt quần.
Trong lúc Saitama lặn xuống đáy biển mò quần si líp cho Makino thì tình cờ phát hiện ra Tam Vĩ_ sinh vật có ngoại hình giống một con rùa nhưng lại có cái mai giống mai cua và ba cái đuôi giống đuôi tôm.
Ngoài ra, nó còn sở hữu một đôi tay người nhưng lại không có chân. Mắt phải của nó lúc nào cũng nhắm, trông giống như bị mù.
Thấy Tam Vĩ quá đáng yêu, Saitama quyết định thu nó làm sủng vật.
Cứ thế, ngày này qua ngày khác, Tam Vĩ dần dần trưởng thành, từ một con rùa bé chừng 10cm bây giờ nó đã to tới mấy trăm mét.
"Saitama cháu nhất định phải ra khơi sao?" Trưởng làng Woop Slap lo lắng hỏi.
"Đúng thế. Tuy băng hải tặc Râu đỏ rất có thể đã làm mồi cho cá ăn, nhưng trên thế giới vẫn còn vô số băng hải tặc tàn ác khác.
Tuy bản thân chẳng phải anh hùng hào kiệt gì nhưng cháu vẫn muốn cống hiến một phần sức lực của bản thân để diệt trừ lũ hải tặc xấu xa, cứu giúp những người dân vô tội đang phải chịu khổ ải trần gian trên khắp mọi nẻo đường mà cháu đi qua!
Để thực hiện lý tưởng sống của mình, mặc dù không nỡ nhưng cháu vẫn phải dong buồm ra khơi ngay lúc này thôi!"
Saitama nói năng hiên ngang lẫm liệt, bài phát biểu của cậu khiến cho dân làng cảm thấy vô cùng xúc động, có người thậm chí còn cảm động chảy cả nước mũi.
Đến bản thân Saitama suýt chút nữa thì cũng tin vào mấy lời chém gió vớ va vớ vẩn của mình cơ mà.
Là một Fan trung thành của những nhân vật phản diện trong những bộ anime ở kiếp trước, Saitama cảm thấy đầu óc của mấy thằng trẻ trâu ở thế giới One Piece rất có vấn đề, cho dù chưa phạm phải lỗi lầm gì mà cái miệng đã hô to: Ta muốn làm hải tặc các kiểu con đà điểu.
Mẹ, hô như thế thì bị hải quân truy nã là đúng cmn rồi.
Trước tiên cứ làm thợ săn tiền thưởng không thơm sao, đánh bại hải tặc còn thu được money, hải tặc oánh nhau với hải tặc chẳng thu được cái mẹ gì, thậm chí còn bị chính phủ để mắt, không khéo lão già Sengoku nó sai mấy thằng Đại tướng truy sát thì chết dở.
Đi ra ngoài đường, bảo mình là hải tặc thì dân nó chửi cho vào mặt, nhưng nếu lấy danh nghĩa của thợ săn tiền thưởng xuất hiện trước mặt công chúng thì sẽ được mọi người nhiệt liệt chào mừng, thậm chí còn có mỹ nữ chủ động tiến lên tặng hoa, hiến thân cũng không biết chừng.
"Cmn, giả vờ làm người tốt không được sao? Sao cứ phải nhận mình làm hải tặc làm quái gì." Saitama không hiểu.
Là một hải tặc chuyên nghiệp thì phải cơ trí, bét nhất cũng phải biết ẩn nhẫn giống thằng Kuro_ Thuyền trưởng của băng hải tặc mèo đen.
Nếu như không gặp phải Luffy và những người bạn, Kuro hoàn toàn có thể thực hiện âm mưu đen tối của mình, vừa tẩy trắng quá khứ tội lỗi, lại còn chiếm được gia tài bạc triệu của gia đình Kaya, trở thành phú ông sống đến đầu bạc răng long.
Nói chung là đen thôi, đỏ quên đi.
Mấy nhân vật phản diện não tàn chắc chắn sống không quá mấy chương thì sẽ bị bắt vào tù.
Saitama lại không phải thằng ngu, muốn trở thành vua hải tặc, đầu tiên phải biết ẩn nhẫn, thứ hai là phải biết giả nhân giả nghĩa.
Ngoài mặt thì là một tên chính nhân quân tử, nhưng sau lưng lại là một tên tiểu nhân bỉ ổi, ẩn tàng cực sâu, giấu ở hậu trường sau đó ra lệnh cho đám thuộc hạ thực hiện hàng loạt những hành vi tội ác mà không một ai hay biết.
Những nhân vật phản diện có IQ cao thường sống đến cuối phim, thậm chí còn cơ hội giết ngược nhân vật chính, trở thành bá chủ thế giới cũng không biết chừng.
Giống như Râu Đen, mới đầu ẩn nhẫn mấy chục năm, sau khi hấp thu Quả ác quỷ Chấn động của Râu Trắng thì bắt đầu tự tin bành trướng, vênh vênh váo váo.
Loại người kiêu ngạo như Râu Đen đảm bảo trăm phần trăm là sẽ bị Luffy phang chết là cái chắc, may thì sống được đến cuối phim, nếu không thì chết ở nửa đường cũng không biết chừng.
Tóm cái váy lại thì kế hoạch của Saitama là như sau:
Đầu tiên, giả vờ làm thợ săn tiền thưởng.
Sau đó sẽ đi tìm hòn đảo Laugh Tale, nhìn xem kho báu One Piece là cái khỉ gì mà khiến cho thằng nào nhìn vào cũng phải bật cười.
Thậm chí Vua hải tặc Roger còn thốt lên một câu: "Cụ Joyboy, cháu thực sự muốn sinh ra cùng thời kì với cụ!"
"Đáng tiếc, kiếp trước ta chết quá sớm, chưa kịp nhìn thấy hình dáng của kho báu One Piece trông như thế nào.
Trùng sinh ở thế giới này mà không đặt chân lên hòn đảo cuối cùng Laugh Tale thì đúng là quá phí!" Saitama thầm nghĩ.
Trước thời khắc chia ly, mọi người dân trong làng đều tạm thời từ bỏ công việc, đi ra bãi biển tiễn đưa Saitama.
"Saitama thượng lộ bình an, ra đi thanh thản nha!" (Dân làng a)
"Huhu, Saitama đi rồi, bây giờ ta trở thành thằng đầu trọc duy nhất ở cái làng này! Xấu hổ quá, từ nay ta chẳng dám ra đường gặp người nữa đâu." (Dân làng b)
Nhìn chiếc thuyền Thousand Sunny được Tam Vĩ kéo đi, Luffy đứng ở một bên bờ biển hét to:
"Saitama! Ngươi cứ chờ mà xem! Một tháng sau ta sẽ ra khơi. Sau này ta nhất định sẽ trở thành Vua Hải Tặc ặc ặc ~~~ Ay da, đau, trưởng làng Woop Slap, sao ngài lại đánh con?"
"Hừ, hét cái gì mà hét! Ngươi mà ra biển làm hải tặc, cẩn thận bị Saitama bắt vào tù đấy!
Makino, con không ngăn thằng bé lại hay sao? Saitama đi chuyến này, phải rất rất lâu mới có thể trở lại đấy."
Makino dùng đôi bàn tay vuốt ve cái bụng to, tròn vo của mình, ánh mắt lưu luyến hướng về chiếc thuyền Thousand Sunny, chậm rãi nói:
"Cháu đã mang thai tám tháng rồi, chỉ một hai tháng nữa là cháu sẽ sinh con.
Saitama bảo: Nếu huynh ấy còn chần chừ, ở lại thêm một thời gian thì khéo khi huynh ấy sẽ không nỡ rời đi mất.
Cháu thực sự không muốn để cho Saitama bởi vì cháu mà phải từ bỏ lý tưởng sống cao đẹp của mình chút nào."
Trưởng Làng Woop Slap nhìn về phía Makino đang vuốt ve đứa con trong bụng, ánh mắt lóe lên vài tia quang mang.
"Đúng vậy a, với bản tính của Saitama, nếu đợi đứa con của hai đứa chào đời, khả năng cao là thằng bé sẽ thực sự ở lại ngôi làng này mất."