Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 607



Tề Minh Châu thuận miệng nói: “Bọn họ quen nhau từ sớm, thời niên thiếu còn ngây ngô nên dễ bị lừa hơn.”

Lương phu nhân như nghe ra được ý gì đó trong lời nói của cô ta: “Hình như cháu không thích thím nhỏ tương lai của cháu cho lắm?”

Tề Minh Châu cố nén xúc động muốn trợn trắng mắt, có thể thích mới là lạ.

Cũng bởi vì một câu nói của cô ta, người của Tề gia đều bị đưa đi quân doanh rèn luyện, chịu không ít đau khổ, một thân da thịt non mịn của cô đều bị quá trình huấn luyện ma quỷ đó mài thành thứ gì rồi?

“Tôi cũng không muốn nói, nhưng mà tính tình cô ta nổi tiếng keo kiệt, ngàn vạn lần không nên đắc tội.”

Lời này rất nhanh liền truyền khắp toàn hội trường, khiến mọi người nghị luận sôi nổi không thôi.

Bỗng nhiên, đám người xôn xao: “Mau đến xem đi!”

Tiếng pháo vang lên, đội ngũ đón dâu đã trở về, mọi người nhao nhao tràn đến bên cửa sổ xem náo nhiệt.

“Oa oa oa.”

Một đoàn xe đón dâu dán chữ “Hỉ” đỏ thẫm từ từ chạy đến trước cổng lớn, ngừng lại trong tiếng pháo náo nhiệt.

Mọi người hưng phấn không thôi: “Oa, xe hoa dẫn đầu thật đẹp, là màu vàng, đó là xe gì vậy?”

“Cadillac màu vàng, dòng xe sang trọng bậc nhất trên thế giới.” Khách mời dán chặt ánh mắt vào khối màu vàng chói lóa đang đậu trước cổng, xe này không chỉ đắt tiền, nó còn tượng trưng cho thân phận của người ngồi bên trong.

Có người không am hiểu về xe, nhịn không được hỏi: “Dòng xe này còn đắt hơn BMW sao?”

“...Đắt hơn gấp mấy lần, vốn không cùng đẳng cấp để đem lên bàn cân so sánh.”

Cửa xe mở ra, một người đàn ông cao ngất đi xuống.

“Oa, đây là chú rể sao? Thật giống công tử danh môn thế gia ở thời cổ đại, phong độ nhẹ nhàng, ngọc thụ lâm phong, chú rể cũng quá đẹp trai rồi, đã vậy còn là truyền thừa thế hệ thứ ba của gia tộc siêu giàu có, lại có bằng tiến sĩ danh giá, muốn tiền có tiền, muốn nhan sắc cũng có nhan sắc, đã vậy còn thông minh, đây là con rể quý như rùa vàng, đốt đèn lồ ng tìm cũng không ra.”

“Cũng không biết loại phụ nữ nào mới có thể xứng đôi với anh ta.”

Tề Thiệu di chuyển sang cửa xe phía bên kia, ôm Cố Vân Khê mặc hỉ phục lộng lẫy xuống xe. Một gương mặt đẹp tựa phù dung, mũi cao môi đỏ, mắt ngọc mày ngài, có thể nói là quốc sắc thiên hương, để cho hai mắt của mọi người ở đây đều được tỏa sáng.

Lương phu nhân nhìn không chớp mắt, cô gái này thật xinh đẹp quá. “Tề Minh Châu, cô có hiểu lầm gì về ý trung nhân của chú nhỏ của cô sao, nhìn dáng vẻ không giống người keo kiệt biết câu dẫn mê hoặc đàn ông?”

Tề Minh Châu cứng miệng: “Mỗi người mỗi sở thích khác nhau, trong mắt tôi cô ta không phải người đẹp đẽ gì.”

“Ồ, đó không phải Cố Hải Triều, chủ tịch tập đoàn Tứ Hải sao? Sao anh ta lại ở bên cạnh cô dâu? Phải rồi, họ của cô dâu cũng là họ Cố, bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì?”

“Bọn họ là anh em ruột thịt.” . đam mỹ hài

“Cái này có thể nói là gia thế hai nhà giống nhau không, môn đăng hộ đối? Năm ngoái Tập đoàn Tứ Hải trúng ứng cử mười doanh nghiệp tư nhân là ngôi sao lớn của Hải Thành, có nghĩa là số tiền thuế bọn họ nộp xếp vào top 10 của Hải Thành.”

Tề Minh Châu kiêu ngạo ngẩng đầu: “Đó là muốn so với người khác? Còn so với Tề gia chúng ta thì quá tầm thường, bọn họ chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi.”

Khách khứa hóng hớt: “...”Mặc dù bọn họ nghe ra đây là những lời ngụy biện, có ý lấp li3m, nhưng hình như cũng đúng chứ không sai.

Nhưng vào lúc này, đoàn xe đưa dâu có động tĩnh, cửa xe mở ra, người người tràn xuống xe đứng thành hàng lối thẳng tắp.

Một dàn mỹ nam mặc âu phục thẳng tắp, chân dài eo thon, đẹp trai bức người, hormone nam tính bùng nổ cả hiện trường, xếp thành một hàng dài đến cuối đường, cực kỳ khoa trương.

“Những người này đều là người nhà gái đến đây đưa dâu sao? Sao bọn họ lại đẹp trai như vậy chứ? A a, tôi muốn ch ảy nước miếng.”

“Tề Minh Châu, những người này đã kết hôn hay có hôn ước với cô gái nào chưa? Nếu chưa kết hôn hay đính hôn thì giới thiệu cho tôi đi, tôi rất thích.”

Tề Minh Châu hai mắt bốc lên lửa hồng nhìn chằm chằm các tiểu ca ca, nhìn hết người này nhìn đến người kia, đều nhìn không xuể.

“Tôi cũng thích nữa.”

Cố Vân Khê nghe được tiếng thét chói tai, theo bản năng nhìn về các nam sinh đi đưa dâu phía sau: “Hình như quá gây chú ý rồi.”

Những sinh viên này kiên trì muốn gia nhập đội ngũ đưa cô về nhà chồng, cô cự tuyệt, quá nổi bật không phải phong cách của cô.

Nhưng anh em Cố Hải Triều lại rất tán thành, trong đời người chỉ có một lần tổ chức hôn lễ, sao lại không làm hoành tráng được?

Bọn họ chính là muốn cho mọi người ở đây nhìn xem, em gái của họ có rất nhiều người che chở, ai cũng đừng nghĩ đến việc khi dễ cô.

Tề Thiệu cẩn thận từng li từng tí ôm Cố Vân Khê đến đại sảnh, ôm cô đi thẳng lên lầu hai, không nỡ để chân cô phải chạm đất.