Trần Mộ Ngọc nghe thấy tin hai đứa con trai vậy mà huynh đệ tương tàn, nàng mười phần đau lòng. Nàng hoàn toàn không dám tưởng tượng, nếu để chuyện này thật sự phát sinh, hậu quả sẽ ra sao.
Vì vậy, khi nghe tin này, phản ứng đầu tiên chính là tuyệt đối không thể để cho chuyện này xảy ra.
Nghĩ đến đây, nàng quay đầu nhìn sang biểu cảm của Phó Diệc Sơ, rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến đứa con ngu ngốc này hiểu lầm anh trai cả muốn g.i.ế.c nó.
Căn cứ theo những gì Tô Vãn Kiều nói, nữ chính, cũng chính là con gái của bạn thân nàng, Giang Nhược Ninh, đã dùng thủ đoạn tương tự để châm ngòi ly gián thành công con trai ngốc nghếch của nàng. Bất quá, loại sự tình này có thể bị người chia rẽ thành công, xác thực cũng không đủ thông minh thiệt.
Nghĩ đến đây, Trần Mộ Ngọc vừa tức giận vừa phiền muộn, trách cứ lão nhị, lão tam, lão tứ không đứa nào đáng tin cậy,.
Chỉ có con cả là đáng tin nhất, nhưng lại có hẻo sớm quá, còn đại nữ nhi cùng chính mình cũng có kết cục không tốt hơn là bao. Nếu không biết trước được kịch bản nguyên bản, những chuyện này chắc chắn sẽ theo trình tự mà hoàn toàn xảy ra.
Chỉ còn lại nhị nữ nhi cùng tam nữ nhi lẻ loi hiu quạnh.
Trần Mộ Ngọc hít một hơi sâu, thực ra giờ nàng không phải rất bối rối, chỉ là có chút phiền muộn vì phương pháp giáo dục của mình quá thất bại. Bảy đứa con, có đứa trưởng thành hiểu chuyện, có đứa lanh lợi thông minh, lại có người ngu như lợn, cùng là anh chị em ruột mà khác nhau một trời một vực.
Bất quá bây giờ cũng không phải lúc nghĩ đến những thứ này, hiện tại mọi chuyện chưa xảy ra, vẫn còn kịp để thay đổi kết cục.
Trần Mộ Ngọc đột nhiên hắng giọng, tại trên bàn ăn, nàng đứng lên tuyên bố một việc quan trọng.
"Trải qua sự điều tra tỉ mỉ của ta, Cố gia không phải là đối tượng liên hôn tốt. Mặc kệ là xét trên bất kỳ phương diện nào, cuộc hôn nhân này đều tiềm ẩn rất nhiều rủi ro. Liên hôn là chuyện của hai gia tộc, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai sót nào, cho nên ta quyết định hủy bỏ hôn ước giữa Tư Dao và nhà họ Cố."
Nghe vậy, toàn bộ ánh mắt người nhà Phó gia đều nhìn về phía Trần Mộ Ngọc. Mặc dù đối với chuyện này họ đều cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng bọn hắn cũng biết quyết định của mẹ luôn được mẹ cân nhắc kỹ lưỡng rồi mới đưa ra. Việc hủy hôn đột ngột thế này khẳng định là Cố gia có vấn đề.
Tuy nhiên, tất cả mọi người đều ngầm hiểu, không ai hỏi thẳng vấn đề này, tự mình điều tra là biết. Đây là chuyện liên quan đến hôn sự của chị cả, nếu có điều gì bất thường, cũng không thích hợp để bàn luận công khai.
Cố gia giữ thông tin cá nhân của Cố Minh Hàn rất kín kẽ, bên ngoài rất ít người biết về hắn, ấn tượng về Cố Minh Hàn cũng chỉ là một người quân tử phong nhã.
Nhưng nếu có vấn đề, nếu không phải do Cố gia thì chắc chắn là do bản thân Cố Minh Hàn.
Phó Hoài Yến vừa nghĩ vừa quyết định sẽ cho người điều tra kỹ lưỡng đời sống riêng tư của Cố Minh Hàn.
Lúc này, đột nhiên tiếng lòng của Tô Vãn Kiều lại hiện lên nội dung mới.
【 OMG! Unbelievable! Chuyện lạ! Chuyện lạ! Trong kịch bản không có tình tiết từ hôn này a. Mặc dù lúc chiều nhìn thấy Phó Tư Dao có đại náo một trận, tuy là hành động rất đúng ý nàng nhưng cũng chệch hướng nhiều so với trong kịch bản nguyên tác.】
【 Nếu như Phó gia cùng Cố gia từ hôn, Phó Tư Dao cũng sẽ không gả vào Cố gia, không bị phí phạm thời gian, cũng sẽ không bị uy h.i.ế.p lợi dụng, không bị Cố Minh Hàn lạnh nhạt, càng không bị đe dọa bắt nàng phải đánh cắp cơ mật Phó gia.】
【 Tóm lại quyết định từ hôn này quả thực quá chính xác. Như vậy kết cục bi thảm của Phó Tư Dao liền có thể phòng ngừa 80%, không có Cố gia hãm hại, tuổi thọ Phó gia liền kéo dài thêm 20%.
Phó gia cũng không thể nhanh như vậy liền phá sản, nói không chừng kết cục bi thảm của những người khác cũng có thể tạo thành hiệu ứng bươm bướm, có thể cải biến số mệnh Phó gia a.】
【 Bất quá cái kịch bản này thế mà cứ cải biến như vậy, hẳn là bắt đầu từ việc tính cách Phó Tư Dao đột nhiên thay đổi đi, vốn dĩ là ôn nhu thục nữ đột nhiên trở nên táo bạo nổi giận, có khả năng là nàng ta đã phát hiện manh mối gì của Cố gia, nếu không thì không thể giải thích hành động đột nhiên khác lạ đó được.】 【 Nếu đã như vậy, việc Cố gia muốn thiết kế hãm hại Phó gia liền có thể tránh khỏi. Nhưng rất có thể cũng từ việc này mà dẫn đến hiệu ứng bươm bướm. Có thể dẫn đến vị hôn phu Cố Minh Hàn kia không thể sử dụng việc liên hôn để gây bất lợi cho Phó gia, Cố gia có khả năng liền đem đứa con riêng là nam chính đón về.
Dù sao Cố Minh Hàn cũng đã không thể kết hôn, càng không có năng lực kia thì nam chính so ra càng có năng lực, càng có giá trị hơn. Nếu thật sự là như thế, vậy nội dung kịch bản cũng sẽ phát triển sớm hơn.
【 Nam chính mới thật sự là sợi dây dẫn nổ dẫn đến sự hủy diệt của Phó gia. Trời sinh nam chính có hào quang nhân vật chính, Phó gia Nhị tiểu thư Phó Thanh Thù yêu hắn đến c.h.ế.t đi sống lại. Nàng đem chiếc xe sang trọng phiên bản giới hạn của anh mình cho nam chính mượn, nam chính phát sinh tai nạn xe cộ xém tí nữa liền đụng c.h.ế.t người, vừa vặn người hắn đ.â.m phải chính là Phó Diệc Sơ.】
【 Phó Diệc Sơ cũng bị thương nghiêm trọng trong trận tai nạn xe này, kém một chút liền mất luôn cái mạng.
Ngày xảy ra tại nạn là vào một đêm mưa, lại thêm ánh đèn hiu hắt, Phó Diệc Sơ chỉ kịp nhìn thấy biển số xe, mà xung quanh cũng không có camera giám sát.
Cộng với việc Phó Thanh Thù bao che cho nam chính, gặp thêm nam chính cố ý giấu diếm cùng sắp xếp, cơ hồ tất cả chứng cứ đều chứng minh chuyện này có liên quan đến Phó Hoài Yến.】
【 Đáng thương Phó Hoài Yến vẫn chưa hay biết gì, hoàn toàn không biết mình cùng đệ đệ, muội muội ruột thịt của mình sinh ra khoảng cách, bị hai thân nhân đ.â.m sau lưng. Bởi lẽ nếu không có việc Phó Thanh Thù cho nam chính mượn xe thì cũng sẽ không có việc xảy ra tai nạn, cũng sẽ không dẫn đến việc Phó Diệc Sơ hiểu nhầm là do đại ca Phó Hoài Yến gây ra.
Dù sao thì chiếc xe sang trọng phiên bản giới hạn này tại Hoa Thành chỉ có mình Phó Hoài Yến có, mà xe này bình thường chỉ có Phó Hoài Yến đi, hắn thấy anh hắn hay để trong ga-ra, thấy được xe này như thấy được đại ca vậy. Do đó hắn ngay lập tức kết luận Phó Hoài Yến đối với mình có sát tâm.】
【 Có trách thì trách người Phó gia có miệng mà không biết hỏi, làm như bị câm điếc không bằng. Gặp chuyện đều không hỏi thẳng mà cứ im im đi đoán.
Nếu như Phó Diệc Sơ trực tiếp đi hỏi Phó Hoài Yến về chiếc xe, liền có thể lập tức giải toả hiểu lầm rồi, làm gì có chuyện phía sau nữa.
Nhưng không nha, cứ hết lần này tới lần khác hắn không có hỏi. Ngược lại cứ đi dò la khắp nơi, mấy cái hạng mục ở trong công ty cũng bắt đầu cùng Phó Hoài Yến tranh chấp. Lần này làm hắn triệt để cảm thấy người đại ca này là cố ý nhắm vào mình, muốn đem hắn triệt để đá ra khỏi Phó gia. 】
【 Huống hồ cái kịch bản này làm ta đọc mà cũng gấp giùm luôn á. Phó Hoài Yến cũng không cùng Phó Diệc Sơ câu thông, cuối cùng mâu thuẫn giữa hai huynh đệ càng lúc càng lớn.
Cộng thêm nam nữ chính ở bên cạnh thêm dầu vô lửa, biến thành cừu hận không c.h.ế.t không thôi của hai anh em. Muốn kết thúc mâu thuẫn bắt buộc một trong hai người phải c.h.ế.t đi thì mới được. Cuối cùng Phó gia phá sản cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.】
【 Phó Hoài Yến ngươi muốn sống không? Muốn sống thì ngươi phải biết hỏi phải biết nói. Đầu óc của bọn đệ đệ ngươi rất thiểu năng, có gì cứ hỏi thẳng.
Cũng đâu phải mang bệnh trong người mà không thể nói chuyện, miệng chỉ biết dùng để ăn cơm thôi à? Phải biết mở miệng nói chuyện, gặp mâu thuẫn thì cùng nhau ngồi lại giải quyết, hảo hảo nói ra tiếng lòng của nhau. Bộ như vậy khó lắm sao?
Cứ im im rồi suy nghĩ lung tung, tạo cơ hội cho nam nữ chính giậu đổ bìm leo, đến lúc đó đem nội bộ các ngươi chia năm xẻ bảy.】
【 Người nhà họ Phó các ngươi thật là! Hôm nay không phải là gia yến sao, là buổi tụ hội của tất cả mọi người trong nhà sao? Làm sao mà từ lúc bắt đầu tiệc tới giờ chưa ai nói qua năm câu vậy?
Nhìn khó chịu v~ ò, thôi cùng ta niệm niệm trong lòng nè "Muốn Phó gia không phá sản, liền phải mở miệng nói chuyện...."】
Khung chat vừa hiện, sắc mặt của mọi người đều trở nên vô cùng quái dị.
Đặc biệt là Trần Mộ Ngọc, sắc mặt nàng đột nhiên nặng nề vô cùng, không biết đang suy nghĩ gì.
Im lặng nửa ngày trời, nàng đột nhiên nói một câu.
"Nhi tử, nữ nhi, các ngươi ai có tâm sự gì không."