Phải nói rằng, chuyện vừa rồi còn có thể tỉnh táo một chút, nhưng chuyện này thì hoàn toàn không thể bình tĩnh được.
Phó Diệc Sơ và Phó Dư Trạch, hai người không thể ngồi yên được nữa, lập tức đập bàn đứng dậy, có người dám hạ độc mẫu thân bọn hắn, điều này làm sao có thể chấp nhận được.
Đây chính là kiểu nếu biết bản thân bị hại còn có thể bình tĩnh, nhưng mẫu thân bị người khác hạ độc liền chạm vào vảy ngược của họ.
Cho nên chuyện này tuyệt đối không thể chịu đựng, tuyệt đối không thể tha thứ, nhất định phải tìm ra hung thủ, nghiêm khắc trừng phạt.
Nhìn thấy biểu cảm kịch liệt của các con, Trần Mộ Ngọc nội tâm mừng thầm, thân nhân với nhau nên đoàn kết một lòng, cùng nhau giải quyết vấn đề.
Không chỉ là lần này, hi vọng sau này mỗi một chuyện cũng đều có thể để mọi người cùng nhau đối mặt và giải quyết.
Tô Vãn Kiều bên cạnh lại khiếp sợ lần nữa.
【 Chuyện hạ độc này, trong kịch bản không có chính thức vạch trần, người nhà họ Phó cũng không có phát giác chuyện này. Sao đột nhiên lại bại lộ thế này, cũng không biết sẽ lệch thành bộ dáng gì nữa.】
Người nhà họ Phó không hẹn mà cùng mỉm cười đầy ẩn ý, xem ra cũng không phải không thể thay đổi kịch bản, tiếng lòng của đại tẩu thật đúng là bùa hộ mệnh của mọi người a.
Từ sau buổi gia yến.
Tô Vãn Kiều có thể cảm nhận được vị trí của mình trong lòng người nhà Phó gia đột nhiên tăng lên, thái độ của mọi người có sự thay đổi rõ rệt đối với mình.
Điều này khiến nàng vô cùng ngạc nhiên, cảm giác như mặt trời ngày nào cũng đều mọc từ hướng Tây vậy.
Mặt khác, Phó Hoài Yến gần đây cũng có sự thay đổi lớn, cũng làm cho nàng kinh ngạc a.
Hắn vậy mà bắt đầu về nhà, hơn nữa ngày nào cũng về nhà, ngẫu nhiên một hai lần vẫn được, nhưng thời gian dài thì khiến cho Tô Vãn Kiều bất mãn cực kỳ.
Trước đây Tô Vãn Kiều sống cuộc sống như góa phụ, bây giờ chồng đột nhiên "hồi sinh", nàng phi thường không quen.
Một lần nữa, sáng sớm Phó Hoài Yến vừa chuẩn bị đi làm, Tô Vãn Kiều nhịn không được lại thầm than phiền trong lòng.
【 Nói thật Phó Hoài Yến không về nhà ta càng vui hơn. Bây giờ ngày nào ngươi cũng về nhà làm ta có chút không quen, hay thôi ngươi ở luôn bên ngoài đi, đừng về nữa hộ bố! Bên ngoài nhiều biệt thự như vậy, có chỗ nào không thể ở được đâu mà cứ nhất định phải về nơi này.】
【 Trước đây muốn ngươi về ngươi không về, hiện tại không muốn ngươi về ngươi lại ngày nào cũng trở về. Đàn ông đúng là những sinh vật đáng ghét mà!】
"...."
Phó Hoài Yến suýt nữa thì tức c.h.ế.t vì câu nói này.
Hắn chủ yếu là cảm thấy áy náy với Tô Vãn Kiều vì hành vi lạnh nhạt trước kia, hơn nữa muốn gần gũi gần nàng để thỉnh thoảng nghe tiếng lòng.
Bất quá có đôi khi cũng là bị những tiếng lòng của nàng khiến hắn giận sôi máu!
"Ta hôm nay phải đi bàn về dự án đấu thầu khu thổ địa Diên Nam, ban đêm sẽ rất muộn mới trở về được."
【 Ồ, khu Diên Nam à, chuyện này không thành được đâu, trong cốt truyện dự án này bị lão tam tiết lộ ra ngoài, cuối cùng là nam nữ chính giành được.
Bất quá Phó Hoài Yến không thành công nên về tức giận ghê lắm, mình phải tránh xa ra, tràng diện kia thật sự không dám nhìn a.】
Phó Hoài Yến ánh mắt lóe lên, ý vị không rõ cố ý hỏi.
"Kiều Kiều, ngươi cảm thấy ta sẽ đấu thầu thành công không?"
"Ách...Chuyện này…."
Tô Vãn Kiều cảm thấy rất khó xử với câu trả lời mang tính tử thần này, nàng suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nói:
"Ta hi vọng ngươi thành công, chẳng qua nếu như có chuyện ngoài ý muốn...."
"Không có ngoài ý muốn, nhất định sẽ thành công."
【 Tiểu tử, còn rất tự tin đấy.】
"...."
Phó Hoài Yến nhẹ nhàng nâng mắt, rất tự tin nói: "Nếu đấu thầu thành công, ta về liền tặng ngươi một tỷ làm tiền tiêu vặt."
【 Trời ạ, thật hay giả đây, ngươi nói thế ta sẽ tin là thật mất, muốn bùng nổ rồi đây này!】
Tô Vãn Kiều hít một hơi thật sâu, đột nhiên bắt đầu xoa tay, phải biết rằng có trọng thưởng tất có dũng phu.
Đây chính là một tỷ luôn đó a. Hay giờ giả bộ mình spoil một chút nội dung cốt truyện cho Phó Hoài Yến ta, nếu hắn có thể may mắn đấu thầu thành công thì ta liền có tiền tiêu vặt! Á hi hi
"Phó Hoài Yến, mặc dù ta không hiểu nhiều lắm về hạng mục này, nhưng là ta cũng nghe phụ thân ta nói qua, hạng mục này cạnh tranh vô cùng khốc liệt.
Ngươi nên tìm hiểu qua điều kiện của các công ty cạnh tranh khác. Ta cho rằng, giá cả đấu thầu hiện tại của ngươi cần nâng thêm vài chục triệu chẳng hạn, thì mới có thể đảm bảo giành mảnh đất này một cách chắc chắn được. .
||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ |||||
Nếu không, khẳng định sẽ thất bại. Mà Phó gia cũng không thiếu chút tiền ấy. Đối thủ cạnh tranh cũng không có cường đại như các ngươi. Bọn hắn không thể bỏ ra mức giá quá cao. Vậy tại sao chúng ta không nên báo giá cao một chút cho an tâm a?
Mảnh đất này lợi nhuận phi thường lớn, ta biết ngươi rất coi trọng hạng mục này, nên mới khuyên ngươi, ngươi nên cân nhắc thật kỹ về giá cả đấu thầu.
Các công ty khác họ quan tâm đến dự án này hơn những gì ngươi tưởng đó, nghe nói có kẻ đã nghĩ trăm phương ngàn kế nghe ngóng được giá cả đấu thầu của Phó Thị các ngươi.
Dạng này ngươi càng phải cẩn thận xem lại công ty có nội gián hay không, có người nào mà ngươi không tín nhiệm hay không?
Thà g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Ta nói những lời này chỉ để ngươi có thể chắc chắn lấy được dự án này tới tay, xin ngươi nhất định phải tin tưởng."
Dù sao chuyện này cũng đã nhắc nhở hắn rồi, tin tưởng Phó Hoài Yến không phải là người tự đại, khẳng định sẽ nghiêm túc đi điều tra.
Mặc dù cũng không mong có thể thành công, xoay chuyển nội dung kịch bản, nhưng làm rồi vẫn hơn là không làm gì cả.
Trước đây, Tô Vãn Kiều chưa bao giờ nghĩ đến việc thay đổi cốt truyện, bởi vì nàng sợ càng can thiệp kết cục sẽ càng tệ hơn trước. Nhưng bất đắc dĩ hôm nay Phó Hoài Yến hứa hẹn cho nàng nhiều quá, thấy tiền trước mắt mà không cầm được có biết là đau khổ lắm không a.
Phó Hoài Yến đột nhiên mỉm cười, tâm tình đặc biệt tốt, đáp ứng nói.
"Tốt, ta đã biết."
Tô Vãn Kiều nhíu mày nhìn hắn.
【 Ta nói giá cả bị tiết lộ ra ngoài, hắn dáng vẻ không hề ngạc nhiên chút nào, làm sao lại bình tĩnh như vậy.】
"..."
Cuộc đấu thầu lần này, bởi vì toàn bộ quá trình đều nằm trong sự giám sát của hắn, cũng không ai biết giá cả đấu thầu cuối cùng, ngay cả Phó Diệc Sơ cũng không biết.
Phó Hoài Yến nói cho Phó Diệc Sơ một cái giá cả giả, chính là để hắn tùy tiện nói cũng không sao, vừa vặn dùng Phó Diệc Sơ làm mồi câu bắt đầu thực hiện kế hoạch bắt nội gián.
Phải chờ đến khi Phó Diệc Sơ thật sự không khống chế nổi mà tiết lộ kịch bản cho nữ chính, lúc đó hắn vừa vặn mượn cơ hội này bẫy đối phương một phen.
Bất quá, Phó Diệc Sơ cũng biết diễn biến kịch bản, không có cùng nữ chính tiếp xúc, cho nên chuyện này cũng sẽ không xảy ra.
Hắn còn biết mình có thể là hung thủ hại c.h.ế.t đại ca, hiện tại trong công ty hắn luôn khúm núm, rụt rè, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Cũng không biết có phải là sức mạnh của kịch bản hay không, nam nữ chính vẫn biết được giá cả đấu thầu giả mà Phó Hoài Yến cố ý thả ra thông qua một cấp cao của Phó Thị.
Cũng chính là con số 13 tỷ 500 triệu như ban đầu, về mặt phương diện kích bản thì không có biến hoá gì quá lớn, chỉ là nội gián đã từ Phó Diệc Sơ chuyển thành người khác.
Phó Hoài Yến vừa vặn mượn cơ hội này bắt đầu bắt nội gián, tính ra đây cũng không phải là chuyện xấu.
Buổi tối, Tô Vãn Kiều có chút thấp thỏm chờ lấy một tỷ về, à không, là chờ Phó Hoài Yến trở về.
Trên bản tin truyền hình xuất hiện một cái tin tức khác hoàn toàn với kịch bản ban đầu.
# Hạng mục khu Diên Nam thuộc về tập đoàn Phó Thị.#
Nàng kinh hỉ dụi dụi mắt, trong lòng giống như có pháo hoa đang nổ tung, không thể nào hạnh phúc hơn được nữa.
Đây đúng là kỳ tích, hoá ra thông qua cố gắng của mình cũng có thể cải biến kịch bản a.
Đúng lúc đó, nàng nghe được tiếng mở cửa từ phía sau.
Phó Hoài Yến vừa trở về nhà, trên người vẫn còn mang hơi lạnh từ bên ngoài. Tô Vãn Kiều quay đầu nhìn thấy hắn vào cửa, liền kích động chạy tới ôm hắn, bàn tay nàng cũng thuận tiện sờ sờ bóp bóp cơ thể săn chắc của Phó Hoài Yến vài cái.
Đón hắn là phụ, sẵn tiện ăn chút đậu hủ của hắn là chính được không?
Nàng vui vẻ nói: "Phó Hoài Yến, ngươi đã đấu thầu thành công rồi! Ngươi thật lợi hại a! Chúc mừng! Chúc mừng nha!!"
Phó Hoài Yến mỉm cười nhẹ nhàng, nụ cười ôn nhu mới vừa loé lên, đang định lên tiếng cảm ơn.
Lại đột nhiên nghe được.
【 Đừng cười như tên ngốc thế kia nữa, mau đưa tiền đây!】