Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 267



Trương Thiên bèn xoa xoa chiếc đầu nhỏ của cháu trai:

“Xin lỗi Đông Đông, cô không đến được rồi, cô còn phải đi kiếm tiền nữa.”

“Cháu kiếm tiền giúp cô, vậy là cô có thể đến nhà cháu ở đúng không ạ?”

Đông Đông vẫn chưa chịu từ bỏ ý định.

Trương Thiên cười khúc khích, bế cháu trai nhỏ lên.

“Cháu phải lớn thêm chút nữa thì mới có thể giúp cô kiếm tiền được.”

Cô sờ nhẹ vào mũi Đông Đông:

“Nhưng nếu muốn kiếm tiền thì nhất định phải thông minh, Đông Đông phải chăm chỉ học hành, sau này học sâu hiểu rộng rồi, cháu chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền.”

Đông Đông thất vọng:

“Vậy thì còn phải chờ rất lâu rất lâu nữa…”

Trương Thiên nhìn chị dâu Hai:

“Chị dâu ơi, trước khi chuyển nhà chị nhớ nói trước với em một tiếng nhé ạ. Đến khi đó em sẽ đến phụ giúp chút việc, nhân tiện xem nhà mới luôn.”

Mao Bình vui vẻ đồng ý.

Sau đó đến xưởng cơ khí đón ba.

Vừa đến cổng xưởng cơ khí, cô đã nhìn thấy máy kéo của đại đội nhà mình dừng ở bên đường, người bên cạnh đang vận chuyển máy gặt cầm tay, trên máy kéo đã đặt sẵn hai chiếc.

Trương Thiên dừng lại bên cạnh người lái máy kéo Trương Học:

“Ông nội em và những người khác đã đi đâu rồi ạ?”

Lúc này Trương Học mới nhìn thấy Trương Thiên, vội trả lời:

“Đang trả tiền ở bên trong, lát nữa sẽ ra.”

Đợi một lúc sau, Trương Thiên nhìn thấy ông nội bước ra ngoài với sự dẫn đường của mấy người, trong đó có anh Hai và ba vợ anh ấy.

DTV

Trương Thiên đợi một lúc, Trương Đại Ngưu mới nói xong rồi bước qua bên này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-267.html.]

“Ông mua xong rồi ạ?”

Cô dìu ông lên xe.

Trương Đại Ngưu gật đầu, cười tít mắt vỗ vào chiếc máy gặt bên cạnh.

“Mua thêm mấy chiếc, đại đội chúng ta có tổng cộng mười máy gặt, đến lúc đó thu hoạch lương thực nhà mình xong, còn có thể cho đại đội khác mượn dùng, một ngày ba xu.”

Trương Thiên cười gật đầu, đây là một cách hay.

Số đại đội có thể mua một lần mười máy gặt như đại đội chúng ta chỉ đếm trên đầu ngón tay, đến lúc đó, để có thể thu hoạch xong trước khi trời mưa, chắc chắn sẽ phải tiêu tiền mượn máy.

Ngoài mua máy cắt, lần này còn mua không ít dầu ma-dút, còn chưa đến một tuần nữa là thu hoạch, tất cả đã được chuẩn bị xong.

Trên đường về, đi qua đại đội Hồng Kỳ, vẫn có thể thấy cảnh người hai bên chửi bới nhau, bọn họ cũng không ra tay, đại đội Hồng Kỳ mắng người của đại đội mình là kẻ ngốc, bị phụ nữ lừa tiền, đại đội mình nhảy ra đối diện với chuyện trong quá khứ.

Hai bên lớn lên cùng nhau, có rất nhiều chuyện có thể mắng nhau.

Trương Đại Ngưu thấy cảnh này thì rất đau đầu

Tình huống này kéo dài đến vụ thu hoạch lúa mì, cuối cùng mọi chuyện đã xoay chuyển.

Thời tiết năm nay rất kỳ quái.

Buổi sáng bầu trời còn trong xanh, buổi chiều đã mây đen dày đặc, nhưng vẫn không mưa.

Người trong đại đội rất lo lắng trước sự thay đổi thất thường của thời tiết như vậy, nấu gặp mưa, diện tích lớn lúc bị sập, năm nay đại đội sẽ tổn thất rất nghiêm trọng.

Tất cả mọi người đều vùi mình vào công việc, chỉ cần không phải là giờ làm việc trong xưởng thì người của xưởng sữa sẽ xuống ruộng thu hoạch lúa.

Dù xưởng sữa có được lấy lương hay không thì lương thực trong ruộng mới là thứ mang lại niềm tin cho mọi người.

Với sự phụ giúp của hàng nghìn người và mười máy gặt, trong vòng ba ngày đã gặt xong hơn một nhìn mẫu lúa mì, lúa mì ở sân đập lúa mì đã được chất đống thành núi, mọi người vội vàng tuốt lúa mì phơi nắng, sau đó đóng vào bao cất giữ.

Trương Thiên xoay xoay cổ, nhìn mây đen trên bầu trời, sau đó lại nhìn mười chiếc máy cắt trên ruộng, trong lòng đã nảy ra một ý tưởng.

Trương Thiên tìm ông nội Trương Đại Ngưu nói ra suy nghĩ của mình.

Trương Đại Ngưu cho những hạt lúa mì khô vào túi và buộc lại, sau đó nhìn cháu gái.

“Ý cháu là, chúng ta dẫn người và máy gặt sang giúp đại đội Hồng Kỳ sao?”

— QUẢNG CÁO —