Tiếp đó, những người anh em của nó cũng nối bước nó, từ đó trở thành chị em với những con cứu cái xinh đẹp.
Cùng lúc đó, Trương Thiên cũng không rảnh rỗi.
Bây giờ, mối ngày xưởng sữa của đại đội đã có thể sản xuất thêm năm mươi bình sữa, cô cầm năm mươi binhd sữa này đến giao dịch với ủy ban khu phố do con dâu Cốc Tuệ của thím Lưu đại diện.
“Đồng chí Cốc Tuệ, mỗi ngày chúng tôi có thể cung cấp năm mươi bình sữa dê, nhưng điều kiện là đưa năm mươi bình sữa này cho những gia đình có trẻ con, người già và người bệnh trước, sau đó nếu có thêm sữa thì sẽ tăng số lượng sữa đưa đến.” Trương Thiên đặt hợp đồng đã lập ra trước mặt Cốc Tuệ.
“Đồng chí Trương Thiên đã soạn bản hợp đồng này rất tốt, về giá cả cũng không có gì phải nói thêm.”
“Cô đọc tiếp đi.” Trương Thiên đưa mắt ra hiệu cho đối phương đọc tiếp.
Cách lấy đại viện để làm đơn vị giao dịch này, cô có ý tưởng mới, nếu thuận lợi, có thể hỗ trợ quan trọng cho việc lập kế hoạch và phát triển xưởng sữa trong tương lai.
Cốc Tuệ đọc xong hợp đồng bèn thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt kinh ngạc nói:
“Có đúng là cung cấp vị trí việc làm như trên bản hợp đồng không?”
Ở trong thành phố có rất nhiều thanh niên không có việc làm, nếu có thêm một việc làm, dù là ở xưởng ở nông thôn, những thanh niên đó chắc chắn sẽ sẵn sàng đi làm để không phải về quê, chưa kể còn có thể nhận lượng.
Mục đích của Trương Thiên không đơn giản, vị trí làm việc mà cô đưa ra là nhân viên đưa sữa, chỉ có người quen đường mới có thể giao sữa nên cô chỉ có thể chọn ở con phố này.
Sau này nếu đơn đặt sữa nhiều hơn, vẫn sẽ tiếp tục tuyển công nhân.
Nếu người ở các phố khác biết được việc này, chỉ cần đặt mua sữa thì sẽ được phân bổ vị trí công việc, để con họ không phải về quê, chắc chắn họ sẽ sẵn sàng trả tiền để đặt mua sữa để có được công việc này.
Cuối cùng, không phải gia đình nào cũng có hai, thậm chí nhiều công nhân, không có việc làm thì phải về quê làm ruộng, nếu không thì phải đợi ba mẹ nhường việc cho con cái.
Bây giờ có lựa chọn này của Trương Thiên, vừa có thể mua được sữa quý bình thường không có sẵn mà còn có cơ hội kiếm được việc làm, quả thực là hai bên cùng có lợi.
Đối với Trương Thiên thì càng có lợi hơn.
Việc làm này của cô không chỉ giải quyết được vấn đề nguồn sữa trong thành phố, mà còn mang lại việc làm và giảm bớt áp lực của chính phủ, người ở trên không những không đàn áp cô mà còn mang lại những tiện ích nhất định để cung cấp cho cô nhiều chức vụ hơn.
Đây mới là mục đích thực sự của cô.
Với sự hỗ trợ của chính phủ, làm việc gì cũng thuận lợi hơn rất nhiều.
Trương Thiên tỏ ra tự tin:
“Đúng vậy, bởi vì hiện tại chỉ có năm mươi bình sữa cần giao, nhân lực của chúng tôi có hạn, chỉ có thể tuyển một nhân viên giao sữa trên đường phố, cậu ấy phải chịu trách nhiệm giao sữa đến tay người đặt sữa, do đó phải quen thuộc với đường phố và nơi người đặt sữa sống.”
“Xưởng sữa chúng tôi quyết định giao cho cô quyền lựa chọn người làm việc ở vị trí này, dù sao cô cũng là người hiểu rõ người dân ở đường phố này nhất, biết ai có thể đảm nhiệm được công việc này.”
“Đương nhiên, chúng tôi cũng có yêu cầu nhất định, trước hết phải có phẩm hạnh tốt, ít nhất phải tốt nghiệp tiểu học, đương nhiên, nếu gia đình khó khăn, nhưng nếu người đó thật sự giỏi thì có thể ngoại lệ. Điều quan trọng nhất là phải giao sữa đến tận nơi cho người đặt mua sữa một cách chính xác”.
“Còn về lương, ngày mười lăm hàng tháng, nếu làm tốt sẽ được tăng lương, ngoài ra hàng năm cũng sẽ được tăng lương, còn được hưởng trợ cấp trong các ngày nghỉ lễ”.
Trương Thiên nói xong, uống một ngụm nước, đợi phản ứng của Cốc Tuệ.