Trong lúc hai người đang lo lắng chờ đợi, xe của Điền Khiết Phương cũng tới nơi.
“Vất vả vất vả rồi, mau uống chút nước giải khát đi, dù sao cũng còn hai mươi phút đứng ở trạm nữa, anh nghỉ ngơi một chút trước đã.”
Trương Thiên đưa cho Điền Khiết Phương một chai nước ngọt có ga.
Người ta giúp mình một việc lớn như thế, đương nhiên phải báo đáp một chút rồi.
DTV
Trương Thiên mua không ít đồ, bánh ngọt, kẹo, nước ngọt có ga, thuốc lá, gói thành một bao để cảm tạ sự giúp đỡ của Điền Khiết Phương.
Điền Khiết Phương vất vả suốt dọc đường, quả thực có chút khó chịu, cười cười nhận lấy uống.
“Hai con bò sữa lần này đều là loại bò vừa mới thành niên, là giống mới lai tạo từ loại cho thịt và cho sữa, không chỉ cho sản lượng sữa lớn mà chất lượng thịt cũng không tồi.”
Trương Thiên đứng lên nhìn một chút, càng nhìn càng thích.
“Bao nhiêu tiền một con.”
Cô hỏi.
Điền Khiết Phương giơ năm ngón tay r. “Năm trăm rưỡi.”
“Không thành vấn đề!”
Trương Thiên sớm đã có sự chuẩn bị, trực tiếp lấy ra một vạn mốt tệ đưa cho Điền Khiết Phương.
Đương nhiên, cô sẽ không để đối phương giúp không công, ngoài ra còn đặt thêm năm mươi tệ vào bao thuốc lá, lúc Triệu Tùng đưa t.h.u.ố.c lá qua bị Điền Khiết Phương nhạy bén cảm nhận được, tự nhiên nhận lấy.
Nụ cười trên mặt anh ta trở nên nhiệt tình hơn mấy phần, lấy sách vở hướng dẫn kỹ thuật mang đến cho Trương Thiên đưa cho cô.
“Đây là những tài liệu giảng dạy hướng dẫn kỹ thuật mới, cô hãy đọc kỹ, có gì không hiểu thì viết thư cho tôi, tôi xem xong sẽ trả lời.”
Bàn giao bò xong, điểm dừng tiếp theo là trạm chăn nuôi, sau khi hai con bò sữa hoàn thành quá trình thụ thai xong, Trương Thiên mang theo hai con bò bắt đầu chặng đường về.
Cơ sở nguồn sữa hiện tại có tổng cộng bốn con bò sữa, trong đó ba con đang ở giai đoạn trưởng thành, đến năm sau là có thể cho sữa.
Bò con năm ngoái sinh ra năm sau sẽ hoàn thành trưởng thành, đến lúc đó sẽ có thêm một con có thể sản xuất sữa, còn có thể bù đắp cho tình trạng thiếu sữa do những con khác trong bị khô sữa gây ra.
Nhìn chung thì tương lai tươi sáng.
Suốt dọc đường khóe miệng Trương Thiên không hạ xuống được, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra tâm trạng cô gái này đang rất tốt.
Cô nhân cơ hội này vạch ra kế hoạch mới cho tương lai của xưởng sữa, tương lai, sữa tươi Hồng Quang nhất định sẽ đứng ở vị trí dẫn đầu trên thị trường sữa!
Sau khi trở về đại đội, Trương Thiên khôi phục lại trạng thái ban đầu sau một thời gian bận rộn, đặc biệt là sau khi Triệu Tùng có đủ tư cách đảm nhận vị trí phó giám đốc nhà máy, về cơ bản Trương Thiên chỉ nằm lười ở nhà, còn không thì đạp xe ra ngoài đi dạo.
Trải nghiệm trước cuộc sống dưỡng lão vừa nhàn hạ vừa có tiền.
Những ngày tháng như thế kéo dài đến cuối năm.
Năm nay là một năm bội thu, điều này không có gì phải hoài nghi nữa.
Đội viên của đại đội hết sức phấn khởi kích động đứng ở bên ngoài kho lương thực, đợi tính điểm hoàn công, nhận lương thực và tiền lương năm nay của nhà mình, còn phải đi mua sắm đồ Tết, ăn một cách Tết thật đủ đầy.
Và đợi đến khi cầm được tiền lương trong tay, không ai là không kích động cả.
“Năm nay thế mà tôi lại nhận được tiền lương đến một trăm năm mươi tệ! Trời ạ!”
“Thật sao?!”
“Bình thường điểm công của tôi nhiều hơn cậu, vậy thì chắc chắn sẽ được càng nhiều hơn!”
“Lấy lương thực và tiền xong thì đi mau đi, đừng đứng đây cản trở người phía sau!”
“…”
Năm nay tiền lương của Trương Thiên là hai trăm bảy mươi, hôm đó đã đến công ty bách hóa mua máy thu thanh rồi.
Tuy đã có truyền hình nhưng tiền điện có hơi đắt, người trong nhà cứ không cho mở vậy thì mua một cái máy thu thanh về nghe truyền thanh là được rồi.