“Muốn hoàn thành được mục tiêu này, trừ việc cần một nguồn sữa lớn còn cần rất nhiều nhân viên.”
Trương Thiên đặt cốc nước xuống.
“Về nguồn sữa thì không vấn đề gì, năm nay xưởng sữa lại mới mua thêm hai con bò sữa đen trắng, tháng hai năm sau là có thể bắt đầu cho sữa bò rồi, số lượng sữa tươi cũng sẽ từ từ tăng lên.”
“Nhà máy gia công của chúng cháu tương lai không chỉ tăng thêm lượng lớn nhân viên giao sữa mà còn cần tăng thêm nhân viên ở những vị trí khác.”
“Đây chỉ là một phần kế hoạch của xưởng sữa chúng cháu, không biết chú Tạ có thể cho chúng cháu một số kiến nghị không ạ?”
Trương Thiên nhìn thư ký Tạ, sự căng thẳng ban đầu bay đi đâu hết, chỉ còn lại kỳ vọng.
Huyện phải giải quyết vấn đề việc làm cho thanh niên, cô có thể cung cấp số lượng vị trí việc làm lớn như vậy, đồng thời chiếm lĩnh thị trường sữa trong thành phố.
Nhưng muốn làm được việc này còn cần phải có sự hậu thuẫn của lãnh đạo cấp trên.
Đáy mắt thư ký Tạ thoáng qua ý cười, ông ấy gật đầu.
“Khá lắm, bên phía Ma Đô cũng có phương thức giao sữa giống như vậy, để thuận tiện cho việc quản lý, xưởng sữa bên đó đã thiết lập ở mỗi khu phố một trạm phục vụ khác nhau, chuyên để xử lý các vấn đề giao sữa.”
Trương Thiên bừng tỉnh. “Cháu lại không biết việc này, may có chú Tạ nhắc nhở, sớm tránh được những rắc rối không cần thiết.”
Cô trầm ngâm một lát rồi nói:
“Hiện tại Đại viện Quân khu bên phía khu phố Khiết Phương đã đặt sữa tươi, chi bằng xây dựng thử một trạm phục vụ ở đây thử nghiệm xem sao.”
“Chỉ có điều chúng cháu không hiểu lắm về tình hình trong thành phố, vẫn mong được chính phủ giúp đỡ, có thể phái người đến giúp đỡ quản lý là tốt nhất.”
Cô có chút ngại ngùng nói.
“Đại đa số người của đội chúng cháu là dân quê chân lấm tay bùn, cũng không biết đến đâu để tìm được một nhân tài của trạm phục vụ có thể quản lý như vậy, nhưng chính phủ lại nhiều người tài, hay là cho chúng cháu mượn một người để đến giúp đỡ, dùng trạm phục vụ nhỏ nhoi này của chúng cháu để luyện tập, sau này quay về mới càng có thể phục vụ tốt cho quần chúng nhân dân!”
Trương Thiên mang dáng vẻ được hời, cả khuôn mặt ngập ý cười.
Làm như vậy sẽ chuyển quyền chủ động của một bộ phận trong thành phố vào tay chính phủ nhưng lợi ích nhận được sẽ càng lớn hơn, rất có lợi, đáng để thử.
“Hahahahaha!”
Thư ký Tạ cười lớn, chỉ vào Trương Thiên cười nói:
Hảo cảm và khen ngợi trong lòng đối với Trương Thiên tăng lên rất nhiều.
Ông ấy gật đầu, nói:
“Được.”
“Trạm phục vụ tôi sẽ giải quyết cho cháu, đến lúc đó sẽ lập một cái ở ủy ban khu phố bên cạnh.”
Trương Thiên căn bản không thể kìm nén được khóe miệng đang không ngừng nhếch lên, nhanh chóng cảm ơn. “Cảm ơn chú Tạ! Thực sự chú đã giúp cháu một việc lớn!”
Bản thân lần này vào thành phố, không chỉ giải quyết được vấn đề phát triển của xưởng sữa sau này còn thu hoạch được công ty con và nhân tài miễn phí.
Một mũi tên trúng nhiều đích!
“Ăn cơm thôi!”
DTV
Cốc Tuệ từ nhà bếp gọi vọng ra.
Ăn cơm xong, Trương Thiên ngập tràn vui sướng quay về đại đội, kể lại chuyện mình gặp phải trong thành phố với mọi người trong nhà.
Nghe Trương Thiên nói xong, trong phòng phút chốc rơi vào im lặng.
“…”
“Con nói rằng hôm nay còn không chỉ gặp được thư ký của huyện chúng ta mà còn ngồi ăn với ông ấy một bữa cơm sao.”
Trương Vệ Quốc nhìn trân trối không dám tin.
“Chị, có phải là thư ký cực kỳ nghiêm túc không, có giống với những gì chúng ta thấy trên truyền hình không.”
Trương Hồng Binh hiếu kỳ hỏi.
“Thư ký đã nói rồi, sau này xưởng sữa của chúng ta nhất định sẽ phát triển lớn.”
Bà nội Vương Nhã Tĩnh vui vẻ nói.
“Trời ạ, thế này không phải giống với nhà máy quốc doanh rồi sao.”