Giấy bút được phát ra, mọi người che che đậy đậy viết số, gấp lại, cất sang một bên để người thu lại.
Trương Vệ Quốc ngồi cạnh Trương Thiên lặng lẽ ghé vào tai cô.
“Con gái, máy thanh trùng đó phải mua rồi thì chúng ta còn cần sửa nhà xưởng nữa không?”
Trong mắt ông ấy hiện lên một chút lo lắng, bởi vì quy mô của xưởng sữa ngày càng mở rộng nên Trương Thiên nghĩ rằng có thể xây dựng một xưởng thực sự.
DTV
Xưởng sữa hiện tại giống một phân xưởng hơn, trông có vẻ không chính quy.
Trương Thiên đã muốn xây dựng xưởng từ lâu rồi, chỉ là cứ trì hoãn, cô đã lên kế hoạch bố trí xưởng trong tương lai.
Cô dự kiến xây dựng xưởng chế biến gần đường lớn, bên đó gần lưới điện, hơn nữa đến lúc đó thuận tiện cho xe vận chuyển hàng hóa đi.
Ngoài ra, cô còn nghe nói, bên đó chuẩn bị làm một con đường cao tốc, cách đại đội không xa, đến lúc đó nếu sản phẩm sản xuất ra có thể vận chuyển từ xa, sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Mà cơ sở nguồn sữa cũng cần được xây dựng lại, quy mô hóa, xây dựng thành chuồng bò như thế hệ sau, ngoài ra trang bị phòng vắt sữa để sữa tươi được vắt ra nhanh chóng được vận chuyển về xưởng chế biến tiến hành chế biến.
Một dự án lớn như vậy không thể được giải quyết trong một lần.
Trương Thiên định xây dựng xưởng chế biến trước, sau đó dần dần thực hiện các bộ phận khác.
“Nhất định phải xây dựng ạ, ông nội đã đồng ý, kết quả cuộc bỏ phiếu này đã có, nếu là được, nhất định là con đến Thủ Đô mua, việc xây dựng xưởng giao cho mọi người xử lý, nếu không mua thì tiến hành như kế hoạch ban đầu.”
Trương Thiên giải thích xong, Trương Vệ Quốc mới thả lỏng lông mày.
“Vậy thì được.”
Bỏ phiếu kết thúc.
Một người đọc phiếu, một người vẽ chữ chính (正) lên bảng đen.
Cuối cùng, mua máy thanh trùng đã giành chiến thắng với hai phiếu bầu, trở thành phương án chiến thắng.
“Có kết quả rồi thì hai ngày nữa tôi sẽ đi mua máy thanh trùng.”
Trương Thiên suy nghĩ một lúc, quyết định nói trước chuyện xây dựng xưởng ra để mọi người vui vẻ một chút.
“Ngoài ra, còn công bố một tin vui, để phát triển xưởng sữa tốt hơn, đại đội đã quyết định, xây dựng xưởng sữa mới ở vị trí cổng thôn, nhà gạch giống như xưởng trong thành phố.”
Phòng họp yên lặng hai giây, sau đó vang lên tiếng reo hò như sấm dậy.
Tiền Thắng Nam đi bên cạnh Trương Thiên tò mò hỏi.
Trương Thiên khẽ mỉm cười, nói:
“Lần này tới Thủ Đô, cô có muốn cùng tôi qua đó xem không?”
Cô đã từng thận trọng xem xét, Tiền Thắng Nam có năng lực rất tốt, nhưng vẫn còn thiếu sự rèn luyện và tầm nhìn.
Lần này đến Thủ Đô, đúng lúc mang theo mở rộng tầm mắt, học hỏi một chút.
Sau này xưởng sữa phát triển, lĩnh vực kế toán cần quản lý nhiều hơn, chỉ với trình độ hiểu biết hiện tại của Tiền Thắng Nam có thể là chưa đủ.
Tiền Thắng Nam sửng sốt một chút, nói:
“Tôi? Tới Thủ Đô ấy hả?”
Trương Thiên gật đầu.
“Tôi đi!”
Tiền Thắng Nam kích động đến toàn thân run lên, mặt đỏ bừng.
Tới Thủ Đô đó, cô ấy chưa từng đến Thủ Đô đâu!
“Vậy cô nói với người nhà một tiếng, chuẩn bị tốt quần áo và những thứ khác cho chuyến xa nhà, ngoài ra bàn giao rõ ràng chuyện trong xưởng sữa, để tránh sau khi rời đi xuất hiện vấn đề.”
Trương Thiên dặn dò.
Triệu Quế đã làm việc dưới trướng Tiền Thắng Nam vài năm, sớm đã được đào tạo, hoàn toàn có thể giải quyết các yêu cầu quản lý tài chính hàng ngày trong xưởng, vì vậy Trương Thiên mới có thể yên tâm đưa Tiền Thắng Nam ra ngoài.
“Tôi biết rồi, cô yên tâm.”
Tiền Thắng Nam bình tĩnh lại một lát, bình tĩnh trả lời.
Kết quả của cuộc họp này đã truyền rộng toàn đại đội chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi, sự chú ý của mọi người đều đặt vào việc xây dựng xưởng, cũng có một bộ phận người lại có ý nghĩ khác.