Ánh mắt của ông ta cuồng nhiệt, nắm c.h.ặ.t t.a.y Trương Thiên lắc lư mạnh.
“Cảm ơn cô rất nhiều, có những kiến nghị này của cô, tôi tự tin rằng lợi nhuận năm của xưởng giày chúng tôi nhất định có thể tăng ít nhất 30%!”
Trương Thiên mỉm cười nhẹ: “Không cần cảm ơn, tôi cũng chỉ bắt chước lời người khác mà thôi.”
Ở thời đại thông tin đang tràn ngập, tài nguyên quý giá nhất mà cô có chính là những kiến thức, không chỉ có trong sách mà còn trong mọi khía cạnh của cuộc sống.
Hy vọng mấy thứ này có thể mang lại nhiều thay đổi hơn cho các doanh nghiệp nhà nước đang gặp khó khăn trong thời đại này, vậy cô cũng coi như đã làm một việc tốt.
Tiễn Từ Tân tràn ngập xúc động điên cuồng cảm ơn đi, lại có một xưởng trưởng của công xưởng khác tìm đến Trương Thiên, muốn tìm kiếm sự giúp đỡ.
Xưởng trưởng Tiền Quân của xưởng giấy vệ sinh ở tỉnh Lâm, dẫn theo thư ký Vệ Lãng tìm đến Trương Thiên, kể cho cô nghe về tình hình khó khăn hiện tại của công xưởng bọn họ.
“Đồng chí Trương Thiên, hiện tại chúng tôi vẫn còn năm trăm tấn giấy trong kho hàng không thể bán được, nếu không tìm ra biện pháp, công nhân trong xưởng chúng tôi sẽ không nhận được tiền công tháng này.”
Trần Quân khóc lóc sướt mướt kể khổ ở trước mặt Trương Thiên, cả người muốn thảm bao nhiêu thì thảm bấy nhiêu, khiến người ta căn bản không có cách nào liên tưởng hình tượng hiện tại của ông ta với hình ảnh một xưởng trưởng xưởng quốc doanh lại với nhau.
Tình hình khó khăn của xưởng giấy vệ sinh của Trần Quân, có thể nói là tình huống mà một nửa quốc gia đang phải đối mặt.
Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì xưởng quốc doanh có sự bảo vệ từ chính phủ, cho nên rất nhiều sản phẩm trong các xưởng này không có sự cải tiến, thậm chí có một số công xưởng còn đang sử dụng thiết kế từ hơn hai mươi năm trước.
Những lãnh đạo từ khắp nơi đến đây nghe diễn thuyết ngày hôm nay đã xem như rất có trách nhiệm, để thay đổi tình hình khó khăn của xưởng mà không tiếc ngàn dặm đến đây, Tiền Quân cũng vậy, nếu không một người sắp đến lúc về hưu như ông ta, cớ sao phải làm khổ bản thân mình?
DTV
“Ông uống miếng nước trước, để tôi suy nghĩ một chút.”
Trương Thiên thấy ông ta đã lớn tuổi như vậy, vẫn cố ý ngồi xe chạy đến huyện Thuần để tìm mình lấy kinh nghiệm vì công xưởng, khó tránh khỏi mềm lòng.
Xưởng giấy vệ sinh của Tiền Quân chủ yếu sản xuất hai loại giấy, một loại là cuộn giấy màu trắng, một loại là khăn giấy màu hồng.
Sau khi Trương Thiên tìm hiểu đại khái tình hình thị trường, cô chia sẻ ý kiến của mình với Tiền Quân.
“Nếu muốn biến một thứ bình thường thành đắt hơn và bán được tốt hơn, đòi hỏi chúng ta phải đưa ra khái niệm cho nó. Đương nhiên, ông cũng phải đứng ở góc độ của khách hàng để xem xét nhu cầu của bọn họ.”
“Ví dụ, loại khăn giấy thông thường này chỉ có thể sử dụng khi đi vệ sinh, nhưng mọi người có đôi khi không mang theo giấy trên người, hơn nữa khăn giấy loại lớn không tiện mang theo bên cạnh, vậy nên chúng ta có thể gấp khăn giấy thành tờ nhỏ, đóng gói bằng túi nhựa có kích thước nửa bàn tay, như vậy khi ra khỏi nhà, mọi người sẽ mua loại giấy vệ sinh này vì sự tiện lợi của nó.”
“Thứ hai, bất kể là nam hay nữ, ai cũng mong muốn mọi mặt trong cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, nhìn thấy món đồ đẹp, ngay cả tâm trạng cũng sẽ tốt hơn rất nhiều, chúng ta cũng có thể làm cho giấy vệ sinh này trở nên đẹp hơn!”
“Chúng ta có thể in hình lên bìa giấy vệ sinh, ví dụ như hình thỏ, hình hoa, còn có thể làm giấy vệ sinh có hương thơm, ví dụ như giấy vệ sinh có mùi nước hoa nam hoặc giấy vệ sinh có mùi nước hoa nữ, nếu có mang theo tờ giấy như vậy ra khỏi nhà, không chỉ tiện lợi mà còn để lại ấn tượng độc đáo.”
“Ngoài ra, chúng ta cũng có thể sử dụng các vật liệu khác nhau để tạo ra các loại giấy vệ sinh có độ dai khác nhau, ví dụ như các ông có thể tìm cách sản xuất giấy vệ sinh không bị rách khi ngâm nước, loại giấy vệ sinh như vậy có thể sử dụng để lau mặt, không chỉ thế mà còn có thể lau bàn ghế, đi vệ sinh vân vân, một loại giấy đa dụng.”