Cậu chủ nhỏ và thằng hai thật hạnh phúc, không chỉ đi được xe máy mà còn đi được cả xe đạp.
Tư Niệm (司念) đi vòng quanh, thấy cậu đang háo hức nhìn thì dừng lại, vẫy tay với cậu.
"Thạch Đầu, lại đây."
Thời Thời lập tức chạy qua cửa, đôi mắt sáng ngời, ngọt ngào gọi: "Dì."
"Thạch Đầu muốn đi xe đạp sao?" Tư Niệm (司念) vỗ vỗ đầu của cậu.
Thạch Đầu tính tình vui vẻ, không giống ông chủ nhỏ ngại ngùng, lập tức lớn tiếng nói: "Con muốn!"
Tư Niệm (司念) cũng rất thích Thạch Đầu, Thạch Đầu nhỏ hơn hai đứa nhà cô, mới năm tuổi.
Nhưng được nuôi dạy tốt.
Khuôn mặt nhỏ phúng phính, mặc dù có chút cháy nắng nhưng rất dễ nhìn.
Hai đứa trẻ Tiểu Đông và Tiểu Hàn sau khoảng thời gian hồi phục, cả về thể chất lẫn tinh thần đều được cải thiện rất nhiều, trên khuôn mặt cũng có chút da thịt.
Nhưng vẫn không thể so sánh với Thạch Đầu.
Tiểu Thạch Đầu ngay lập tức leo lên ghế sau của xe ôm lấy Tư Niệm (司念).
Chu Trạch Đông (周泽东) và Chu Trạch Hàn (周泽寒) đối với việc ôm Tư Niệm (司念) giống như việ trọng đại, rất ngại ngùng, nhưng với cậu ấy làm điều đó một cách tự nhiên.
Lúa này, không chỉ tính cách bị thay đổi mà cuộc sống của đứa trẻ cũng có thể bị ảnh hưởng.
Những đứa trẻ trong nhà Tư Niệm (司念) đang cười nói vui vẻ, những người đi ngang qua đều không khỏi bị vẻ đẹp của cảnh tượng này hấp dẫn...
Bởi vì Tư Niệm (司念) và Chu Việt Thâm (周越深) sắp kết hôn, nên những ngày qua mọi người lần lượt đến thăm.
Người trong thôn và nhà họ Chu không phải họ hàng thân thích, nhưng ở cạnh nhau đã lâu, ngoài ra Chu Việt Thâm (周越深) còn điều hành một trang trại chăn nuôi lợn, mọi người đều muốn tạo dựng quan hệ tốt nên có rất nhiều người cùng nhau tới cửa tặng trứng đôi khi lại cho trái cây.
Bản thân Tư Niệm (司念) là người thành thị, chưa từng ăn thịt lợn, cũng từng thấy lợn chạy, đối với người tốt với mình cũng rất khách sáo.
Nhìn thấy một đám chị dâu trong thôn tới cửa, đương nhiên là bận rộn chào hỏi.
Trong thôn thiếu thôn nhiều thứ, nhưng không thiếu trẻ em.
Mỗi chị dâu hoặc cỗng một con trên lưng hoặc bế một con trên tay.
Vì hai đứa con Tiểu Đông và Tiểu Hàn thường sống nội tâm nên về cơ bản chúng không kết bạn với người bên ngoài.
Cô cũng không để những đứa trẻ khác đến chơi ở nhà.
Chỉ có Thạch Đầu là gần gũi và thân quen.
Nhưng bầu không khí của Chu gia trước giờ không tốt, luôn cho người ta một ánh mắt vô hồn, mọi người đều rất sợ hãi, không dám tiếp xúc nhiều.
Vì vậy lúc này một đám trẻ con cũng tới đây, đứa nào cũng vô cùng xấu hổ, ôm đùi người lớn, cẩn thận nhìn Chu gia.
"Chị Tư Niệm (司念), em không quấy rầy chị chứ, nghe nói hai ngày nữa chị và ông chủ Chu sẽ kết hôn, trước giờ mọi người đều chưa tới chào hỏi chị, cho nên emmuốn nhân cơ hội này nói chuyện với chị."
Những chị dâu này thực sự còn trẻ, thậm chí còn trẻ hơn Tư Niệm (司念), mười sáu mười bảy tuổi.
Thời đại ngày nay người ta kết hôn sớm, rất nhiều người còn chưa học tiểu học, mười lăm mười sáu tuổi đã bắt đầu nói chuyện kết hôn, mười tám mười chín tuổi chưa kết hôn sẽ bị ghét bỏ.
Mọi người đều thích trò chuyện cùng nhau, khi rảnh rỗi lại lên lịch hẹn, v.v. .
Nhưng bởi vì Tư Niệm (司念) quá xinh đẹp, trông quá giàu có và đến từ thị trấn nên khiến mọi người có cảm giác xa cách.
Tư Niệm (司念) cũng là người cố ý không chủ động tiếp xúc với người khác, cho nên lâu như vậy, cô chưa từng tiếp xúc với người khác ngoại trừ quen biết với các chị dâu thường xuyên giao cơm ở trại lợn.
Tư Niệm (司念) lễ phép cười: "Không phiền, chị tới tìm tôi, tôi rất vui vẻ, mau vào đi."
Mọi người đều không khách khí, dù sao Tư Niệm (司念) kết hôn, lúc đó mọi người đều muốn đến giúp đỡ.
Đúng lúc dành thời gian này để làm quen với cô ấy.
Trong khoảng thời gian này, mặc dù có một số tin đồn không hay về Tư Niệm (司念), nhưng họ nhanh chóng chuốc lấy thất bại.
Cùng với vấn đề giá cô dâu của ông chủ Chu, nó đã gây chấn động cả vùng.
Sau khi Tư Niệm (司念) đến nhà họ Chu, mọi người đều nói nhìn thấy những thay đổi của nhà họ Chu.
Có thể sống một cuộc sống tốt, khiến đàn ông sẵn sàng chi tiền cho cô ấy, được trẻ em yêu thích, đủ để cho thấy cô ấy chắc chắn không phải là người xấu.
Vốn dĩ bọn họ đột nhiên cùng nhau tới cửa, bọn họ còn có chút lo lắng Tư Niệm (司念) không hoan nghênh bọn họ.
Nhưng sau khi nghe những lời của cô ấy, mọi người ngay lập tức hãnh diện.
Chẳng trách những người từng tiếp xúc với Tư Niệm (司念) đều nói cô ấy rất tốt, đó đều là sự thật.
Một câu nói khiến tình cảm của mọi người dành cho cô ấy tăng vọt ngay lập tức.
Tư Niệm (司念) dẫn một nhóm chị dâu vào nhà, lần cuối cùng họ đến là khi Chu Việt Thâm (周越深) kết hôn.
Trong thôn có tục lệ khi con gái đi lấy chồng sẽ cùng nhau về nhà trai để kết giao, cũng có nghĩa là đón sang nhà trai.
Tuy nhiên, nhà họ Chu trước đây tuy ở trong một căn nhà lớn, nhưng trong nhà rất bừa bộn, vài đứa trẻ đang rụt rè trốn tránh, hoàn cảnh sống như vậy chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.
Người phụ nữ trước đây từ thị trấn đến đây lấy chồng, mắt cao tay thấp, rất kiêu ngạo, hoàn toàn không coi thường phụ nữ nông thôn họ, khi mọi người vào cửa, cô ta thậm chí còn không rót một ly nước. Tình cảnh khá xấu hổ, họ cũng vội vàng rời đi.
Tuy nhiên, nhà của Chu bây giờ sạch sẽ và ngăn nắp, dường như có một mùi thơm ngọt ngào trong không khí.
Mọi người đều có chút kiềm chế trong chốc lát.
Nhà ở vùng nông thôn này cũng sạch, nhưng chắc chắn không phải như thế này.
Lúc trước có người nói, con dâu lớn của Chu gia ngày nào cũng sạch đẹp như vậy, nhất định không làm việc nhà.
Ở đây một thời gian có thể bốc mùi chua.
Đứa út và đứa út vừa ăn no nê, đang ngồi làm bài tập ở bàn bên.
Hai đứa trẻ được cắt tóc húi cua, mặc áo cộc tay màu xanh giống nhau, bên dưới có quần thể thao, khác hẳn với quần áo của những đứa trẻ khác.
Ngay cả dép cũng là dép cao su có hoa văn trên đó.
Dao Dao (瑶瑶) ở bên cạnh xinh đẹp hơn, làn da căng mọng, đôi mắt to đặc biệt sáng ngời, mái tóc mềm mại đã được Tư Niệm (司念) cắt tỉa gọn gàng, trên trán còn cài một chiếc trâm ngọc trai, cô bé mặc một chiếc váy hồng đang đưa tay vuốt tóc mình, nhìn ai cũng háo hức, trông xinh như búp bê sứ.
Mọi người nhìn đứa trẻ do người khác nuôi nấng, rồi lại nhìn đứa con của mình thổi bong bóng nước mũi của mình, nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ.
Thậm chí có người cảm thán: "Người thị trấn nuôi dạy con cái rất tinh tế, đây là lần đầu tiên tôi phát hiện ra Dao Dao (瑶瑶) xinh đẹp như vậy!"
"Đúng vậy, chị Tư Niệm (司念), chị thật là lợi hại."
"Chị Tư Niệm (司念), sao nhà chị thơm thế? Mùi thơm quá."
Có người mở đầu trò chuyện, những người khác cũng đặt câu hỏi.
Tư Niệm (司念) cười nói: "Có lẽ buổi sáng em hấp bánh đậu xanh, em lấy cho mọi người ăn thử."
Vốn dĩ cô nghĩ sau này kết hôn sẽ đông khách nên làm thêm bánh đậu xanh cho mọi người ăn thử.
Đậu xanh bây giờ cũng rẻ, trẻ con cũng thích ăn.
Thế là sáng nay cô hấp hơi nhiều, giờ để nguội.
Bánh đậu xanh để nguội ăn sẽ ngon hơn.
Thằng hai đang làm bài tập ở bên cạnh thì vểnh tai lên khi nghe thấy bánh đậu xanh sắp được ăn.
Sáng mẹ làm bánh đậu xanh, cậu cũng vào giúp.