Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1109: Nhân cơ hội bài trừ bất lợi 02



Tả đại nhân hừ lạnh: “Sao, không phải ngươi ngay cả ta cũng muốn bắt? Những người ta chọn đều được bệ hạ xem qua.”

Hoàng đế nhíu mày, khó chịu nhìn Tề Tú Hữu: “Đủ rồi!”

Lợi dụng những tình huống đột ngột phát sinh như ám sát, thiên tai, chiến sự để bài trừ dị kỷ, kết giao vây cánh chính là trò của bọn quan lại thường dùng, Thủ Chính đế tự mình lên đến ngôi vị ngày hôm nay sao lại không nắm rõ mấy trò xiếc này hay sao?

Hắn lạnh lùng nói “Không cần làm khó bọn họ, một khi xác nhận họ không có tham dự vào chuyện ám sát, lập tức thả ngay cho trẫm.”

Tề Tú Hữu do dự một chút, nhưng vẫn hành lễ: “Bệ hạ, có nên hỏi ý tả tướng đại nhân?”

Ở Đại Chu, tả tướng thống lĩnh hình bộ, giống như là thủ trưởng của Tề Tú Hữu ở hiện đại, hơn nữa hắn do tả tướng một tay đề bạt lên, dầu sao cũng phải làm tròn bổn phận.

Nhưng hiện giờ tả tướng đang bệnh, không thể để ý đến chính sự, chỉ có thể tạm thời gác lại.

Nhưng những người dưới quyền tả tướng chưa chắc đã chịu phục tùng người khác. Nếu như có người tạm thay ông ta xử ký mọi việc, những người đó chỉ sợ là phục tùng ngoài mặt mà thôi.

Ánh mắt hoàng đế nặng nề, hiểu được ý tứ trong câu nói đó.

Hắn từ chối cho ý kiến, chỉ cười cười, gặp chuyện cũng không làm hắn hoảng sợ, hiện giờ cũng không có vẻ gì giận dữ, chỉ cười khoát tay cho bọn họ thi hành.

Tề Tú Hữu lập tức dẫn đến nơi tả tướng đang dưỡng bệnh.

Tống tả tướng mặc một áo bào rộng thùng thình. Ông ta tuy đang bệnh nhưng vẫn sai người chuẩn bị kiệu đi thăm bệ hạ.

Tề Tú Hữu theo Tống gia quản gia vào nội thất, vội tiến lên đỡ tả tướng: “Tả tướng, ngài nghỉ ngơi đi, bệ hạ bảo ngài không cần vất vả, ngài cũng đừng vất vả làm gì.”

Tả tướng nhìn trái nhìn phải, bọn thủ hạ hiểu ý, lập tức ra ngoài giám thị.

Sau đó, hắn hừ lạnh: “Hắn muốn ta nghỉ ngơi ta liền nghỉ ngơi? Không dễ vậy đâu, những kỹ xảo này, từ xưa đến nay có đế vương nào không dùng? Còn dùng tới mức thành thạo nữa là khác. Hắn tưởng chúng ta không biết đề phòng hay sao? Hắn muốn làm yếu đi chức quyền của ta, ta cũng phải để cho hắn thấy, không có Tống gia ta, Đại Chu hoàng triều của hắn có bình yên được hay không? ”

Tề Tú Hữu cười hắc hắc: “Tả tướng cao minh! Chỉ dùng có vài thích khách mà thu được hiệu quả tốt như vậy.”

Tả tướng rùng mình, trừng mắt nhìn hắn: “Cái gì gọi là dùng? Là nhân cơ hội, hiểu chưa? Ngươi lập tức dẫn người điều xem đám thích khách này đột nhập vào đây bằng cách nào? Kì lạ, đề phòng cẩn mật như vậy sao thích khách còn lọt vào được?”