Hiện giờ có Diệp Tri Vân và Hoàng Phủ Cẩn chỉ dạy võ công cho nàng, hơn nữa nàng có tài năng trời phú, có kim liên trợ giúp, vì vậy nội lực tăng rất nhanh không giống người, sao Tô Trì có thể sánh được bằng nàng.
Tô Trì vốn là người kiêu ngạo, hiện giờ lại bị một nữ nhân - còn lại muội muội mà từ trước đến giờ mình khinh thường nhất đánh, tức giận trong lòng lập tức dâng trào, "Làm sao, hiện giờ Tô gia do người làm chủ sao? Ta là đại thiếu gia mà một chút tự do cũng không có sao?"
Tô Mạt thản nhiên nói: "Nếu ngươi là người tốt, tất nhiên sẽ được tự do, nếu ngươi cứ khăng khăng một mực như vậy thì ngươi sẽ không có tự do."
"Ngươi có tư cách gì quản ta?" Tô Trì giận dữ nói.
Tô Mạt hừ lạnh, "Hiện giờ chi phí ăn mặc trong cái nhà này đều do ta cùng phụ thân kiếm được, ngươi kiếm được chút nào sao?"
Nàng nhìn lướt qua thư phòng, bên trong đều là dụng cụ quý hiếm sang trọng, ngay cả cây hoa sơn chi trong phòng cũng là loại quý hiếm, giá cả xa xỉ.
Hương đốt trong phòng cũng là loại hương tốt nhất.
Hắn xứng sao?
Một nam nhân cặn bã như vậy chính là loại nam nhân mà Tô Mạt ghét nhất.
Nếu thật sự không thích An Bình, vậy vì sao còn khiến nàng mang thai? Mang thai lần đầu tiên còn nghĩ rằng không phải là con hắn, lần thứ hai nếu không có lão phu nhân chăm sóc, thì chắc cũng không thể sinh được.
Nhớ tới nàng liền tức giận!
Tô Trì giận sôi máu liền muốn trút hết tức giận lên người An Bình, nhưng bị Tô Mạt chặn lại.
"Đại gia, dù sao nàng cũng là tứ tiểu thư, cũng không thể làm quá lên. Dù sao đây là Tô gia, người là trưởng tử, về sau Tô gia sẽ do người thừa kế, tất nhiên sẽ do người định đoạt!" Quan Mị bị Tô Mạt đánh có chút mạnh tay, nên ngã xuống, quỳ trên đất một lúc, một bên má sưng phồng lên.
Tô Trì hừ một tiếng, nhìn Tô Mạt nói: "Nếu ngươi bất mãn ta, ngươi có thể rời khỏi Tô gia, dù sao ngươi cũng đã có Tề vương không phải sao?"
Tô Mạt giận quá hóa cười, cũng không gọi hắn là đại ca nữa, "Tô Trì, ta thấy ngươi đang nằm mơ đi. Những lời này phải để ta nói mới đúng, nếu ngươi bất mãn với ta, ngươi có thể rời khỏi Tô gia. Dù sao ngươi cũng chướng mắt tất cả mọi người ở đây, không phải sao? Ngươi đã để ý Quan Mị như vậy, thì có thể dẫn nàng cùng đi. Có bản lĩnh, có cốt khí, thì không cần mang bất cứ thứ gì không thuộc về ngươi, rời khỏi đây đi!"
Tô Trì tức giận đến mức giậm chân, nâng tay muốn tát nàng, mặt Tô Mạt trầm xuống, "Bốp" lại thêm một cái bạt tai nữa, hung hăng đánh vào mặt bên kia của hắn, lập tức hai bên đều má sưng đỏ.