Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1605



Bà nội cũng đã nói với các nàng, hoàng đế cũng già rồi, hiện giờ cũng không còn nhiều người để cùng ông ôn lại kỷ niệm xưa, vô cùng cô đơn nhàm chán, mà phụ thân cũng đoán rằng, xem ra hoàng đế thật sự buông xuống, cũng đã không còn sức làm gì nữa, muốn tìm người để trò chuyện thôi.

Tô Mạt phân phó nhà bếp chuẩn bị một số món ăn để tỷ muội các nàng lót bụng trước, tránh để bị đói.

Kim Kết đi vào nói mọi nguyên liệu đã chuẩn bị tốt, có thể đi nấu canh được rồi.

Tô Hinh Nhi cười nói: "Ai nha, Mạt nhi của chúng ta đúng là hiền thê, mỗi ngày đều đi nấu canh cho người ta. Một người ở trong cung vất vả chịu khổ, một người ở trong bếp..."

Nói đến đây mọi người đều cười rộ lên, hai má Tô Mạt đỏ bừng.

Tô Mạt cùng các nàng nói đùa vài câu, sau đó để các nàng tiếp tục thêu thùa, không trêu các nàng nữa, nàng đi xuống phòng bếp nhìn xem.

Lúc này bên ngoài bỗng nhiên ồn ào, có một giọng nói sắc nhọn hô lên: "Các ngươi là cái gì? Sao dám ngăn tỷ muội chúng ta? Chúng ta muốn gặp Tô tiểu thư, nàng ta dám không gặp chúng ta sao? Chúng ta hảo tâm đến cửa tìm nàng, nàng ta dám mặc kệ chúng ta ở một xó xỉnh? Thật là buồn cười, phủ Quốc công tiếp đãi khách như vậy sao?"

Có nha hoàn đi theo giải thích với các nàng, nàng ta không thèm nghe, càng lớn tiếng nói: "Bảo nàng ta ra gặp chúng ta, nếu không tự gánh lấy hậu quả!"

Nghe giọng nói, có vẻ là đã đi đến gần đây, khi nghe đến câu tự gánh lấy hậu quả, khóe môi Tô Mạt hơi nhếch lên nụ cười lạnh.

Đại tiểu thư nghe thấy liền ngạc nhiên, vội hỏi nha hoàn sao lại thế này.

Tô Hinh Nhi bực bội nói: "Mạt nhi, hai nữ nhân này, muội quá khoan dung rồi, hết lần này đến lần khác chạy đến nhà chúng ta làm loạn, muội nể mặt vương gia, các nàng liền tự cho mình là bảo bối, tự cho mình là nữ chủ nhân của vương phủ, thật quá đáng, ta đi dạy cho các nàng một bài học."

Tô Mạt vội ngăn nàng lại, cười cười, " Đừng nóng giận, không đáng như vậy."

Với kiểu ăn nói ác ý của Nhạc Lâm Nhi, nếu Hinh Nhi đi qua, chắc chắn sẽ bị công kích, đã mất rất nhiều để áp chế xuống lòng tự ti của Hinh Nhi, nàng sẽ không điều đó xảy ra lần thứ hai.

Một nữ hài tử từ vô cùng kiêu ngạo lại trở nên tự ti, muốn trở lại bình thường là điều không hề dễ dàng