Y Đạo Quan Đồ

Chương 2308: Bốn bề dậy sóng (trung)



-- "Anh dám vỗ lương tâm của mình nói, bản thân ở trong quá trình kinh doanh nhiều năm như vậy hết thảy đều hợp pháp không?"

Hà Trường An nói: "Tôi không dám, thật ra việc làm ăn ở trong nước, thương nhân chính thức thành công lại có mấy người dám vỗ lương tâm nói, cả đời mình đều đang làm kinh doanh đứng đắn? Tôi làm việc đã rất giảng nguyên tắc, tôi dám vỗ ngực nói, tôi quy củ hơn so với đa số thương nhân".

Kiểm sát trưởng đem xấp chứng cứ phạm tội dày cộm kia ném tới trước mặt Hà Trường An: "quy củ? Một thương nhân quy củ sẽ hối lộ? Sẽ trốn thuế? Sẽ lừa vay trái pháp luật? Sẽ buôn bán dối trá?"

Hà Trường An nói: "Rất nhiều chuyện anh nói đều là chuyện do Trần Cốc Tử chọc bị gạo, Hà Trường An tôi cả đời cũng không sẽ lảng tránh vấn đề, chuyện tôi đã làm tôi thừa nhận, chuyện tôi chưa làm thì là chưa làm, nếu truy cứu lên người của tôi, tôi liền sẽ gánh vác trách nhiệm tương ứng của bản thân, tôi hiểu pháp luật, với tình huống trước mắt của tôi, còn không đến mức ngồi tù chung thân đi?"

"Vậy phải xem thái độ của anh, xem anh có phối hợp với công việc của chúng tôi hay không".

Hà Trường An mỉm cười nói: "Thủ pháp làm việc của các anh tôi rất quen thuộc, tiến hành theo trình tự, làm gì chắc đó, đánh trước một điểm, sau đó xé mở cả phòng tuyến tâm lý, tôi bây giờ có thể nói cho anh biết, tôi phụ trách đối với hết thảy hành vi của tôi, chuyện các người muốn biết thì các ngươi cũng đã biết, về phần chuyện khác, tôi một mực không biết! "

Lúc Hà Trường An tiếp nhận thẩm vấn, khách sạn Tuệ Nguyên pháo nổ vang, sáu cỗ xe màu đen nối đuôi nhau trên đường đi vào trước biệt thự của Triệu Tĩnh, chú rể Đinh Triệu Dũng mặc tây trang màu trắng, mặt đầy vẻ vui mừng đi xuống ô tô, ở trong hoan hô ủng hộ mọi người đi vào biệt thự.

Lúc này Trương Dương lại một mình đứng ở chỗ cách xa đám người, lẳng lặng ngắm nhìn hiện trường, trong đầu cũng đang thay nhau nhớ về hình ảnh quá khứ chung đụng cùng Hà Trường An, với tình trạng hôm nay của Hà Trường An, Trương Dương chỉ có đồng tình, lại lực bất tòng tâm, Đinh Nguy Phong đã chứng minh Hà Trường An đích xác tồn tại nhiều hành vi phạm tội kinh doanh, La Tuệ Trữ cũng nói rõ cho hắn biết không nên nhúng tay, hắn cũng không có năng lực nhúng tay.

Trương Dương chỉ là cảm thấy thật đáng buồn, Hà Trường An sắp về hưu, hắn đã làm xong hết thảy chuẩn bị, lần này về nước tiến hành giao tiếp tài sản, sau khi hoàn thành chuyện này hắn liền định cư lâu dài ở hải ngoại, cùng người nhà đầm ấm yên vui, nhưng không thể tưởng được ở lúc cuối cùng lại xảy ra vấn đề, người đã làm sai chuyện, cho dù sớm hay muộn đều bị sai lầm của mình tố giác. Trương Dương cũng biết Hà Trường An tồn tại vấn đề, nhưng hắn luôn cảm giác kết cục này có chút đột ngột, với Hà Trường An mà nói không khỏi hơi tàn nhẫn.

Tần Manh Manh sau khi biết chuyện này ngược lại lộ ra bình tĩnh khác thường, nàng cũng không yêu cầu Trương Dương chạy vạy vì ba, chỉ nói khẽ: "Em biết rồi, chuyện này cảm ơn anh!"

Trương Dương nói: "Em không nên lo lắng, pháp luật là công chính, nếu như có thể chứng minh trong sạch của chú ấy, rất nhanh là chú ấy có thể trở về..."

Tần Manh Manh nói: "Ba đã nói với em, quá khứ đã làm rất nhiều chuyện sai, có lẽ có một ngày, ông ấy sẽ vì sai lầm của mình mà bị chôn vùi, Trương Dương, anh yên tâm đi, bất cứ chuyện gì em đều có thể thản nhiên đón nhận, bây giờ chuyện em cần làm, chính là mời một vị luật sư tốt nhất cho ông ấy".

Sự trầm tư của Trương Dương bị tiếng hoan hô xa xa cắt đứt, hắn hít vào một hơi, đang chuẩn bị đi qua, lại phát hiện cách đó không xa một cặp nam nữ đang đi về phía mình, lại nói tiếp cũng là một người bạn cũ của hắn - Chủ tịch Tinh Toản Tra Tấn Bắc, người còn lại là người hợp tác với hắn - Khâu Phượng Tiên.

Trương Dương mỉm cười nghênh đón: "Tra tổng, Khâu tiểu thư, ngọn gió nào thổi các người tới?"

Tra Tấn Bắc vui tươi hớn hở bắt với Trương Dương nói: "Chúng tôi vốn là không biết, sáng sớm mới đến Đông Giang, chợt nghe nói con của Bí thư Ủy ban chính pháp kết hôn, vốn tôi cùng Đinh Bí thư không biết, nhưng vừa nghe cô dâu lại là em của cậu, cho nên chúng tôi liền mạo muội đến nhà Trương Dương, cậu sẽ không không chào đón chúng tôi chứ?"

Trương Dương cười nói: "hoan nghênh đã tới".

Khâu Phượng Tiên cười nói: "Tí nữa lại trò chuyện, cô dâu hình như được đưa ra rồi".

Ba người bọn họ cùng nhau đi vào trong đám người, Đinh Triệu Dũng Triệu Tĩnh ôm mặc áo cưới màu trắng từ trong biệt thự đi ra, mọi người ở trong tiếng hoan hô lần lượt gửi lời chúc phúc.

Triệu Tĩnh ôm cổ Đinh Triệu Dũng, trên mặt tràn ngập hạnh phúc.

Khâu Phượng Tiên đi tới ở trước khi Triệu Tĩnh lên xe, đem một hộp lễ đưa cho nàng.

Triệu Tĩnh cầm hộp lễ tìm khuôn mặt Trương Dương trong đám người, rốt cuộc tìm được hắn, nàng vẫy vẫy tay: "Anh, em đi đây! " Lúc nói ra những lời này, chẳng biết tại sao trong lòng có chút chua xót.

Trương Dương cười nói: "tiểu Tĩnh, vui vẻ một chút, cười một cái! "

Triệu Tĩnh nở nụ cười.

Trương Dương lại nói với Đinh Triệu Dũng: "sau này tốt với em tớ một chút, nếu không tớ không tha cho cậu! "

Đinh Triệu Dũng cười nói: "nhất định, tớ đối với nàng nhất định tốt hơn cậu! "

Người chung quanh đều nở nụ cười.

Trong tiếng pháo nổ, xe Benz lại chở một đôi tân nhân đi xa.

Từ Lập Hoa nhìn qua ô tô đi xa, trong lòng buồn bã mất mát, Sở Yên Nhiên ở bên cạnh nàng, khoác cánh tay của nàng nói: "Dì, chúng ta đi vào thôi! "

Từ Lập Hoa nhẹ gật đầu, nhìn qua Sở Yên Nhiên, trong lòng lại cảm giác một trận ấm áp.

Cảm xúc của Trương Dương rõ ràng chịu ảnh hưởng, có điều cũng may có nhiều bạn bè như vậy giúp hắn, chuyện yến hội căn bản không cần hắn hỏi đến.

Đám người sau khi tản đi, hắn và Tra Tấn Bắc Khâu, Phượng Tiên cùng ở ngồi xuống trên ghế dài bên ngoài, Tra Tấn Bắc nhìn qua cảnh bận rộn bố trí không khỏi cười nói: "Dàn dựng không nhỏ nha, Trương Dương, cậu sau khi trở thành Bí thư thị ủy nhân mạch so với trước kia càng rộng".

Trương Dương nói: "Nguyên tắc làm người của tôi chính là giúp mọi người làm điều tốt, cho nên bạn bè tương đối nhiều".

Tra Tấn Bắc nghe ra trong những lời này của hắn giống như có ý trào phúng mình, hắn khẽ cười, nói khẽ: "Trương Dương, cậu nghe nói chuyện của Hà Trường An chưa?"

Trương Dương nghe hắn nhắc tới Hà Trường An, trong nội tâm không khỏi cảnh giác lên, nhưng biểu tình trên mặt lại vẫn giữ bình thản như thường, gật đầu nói: "Có nghe qua một ít, tình huống cụ thể tôi không rõ lắm, đang tìm người nghe ngóng đây".

Tra Tấn Bắc nói: "chuyện này tôi lại hơi hiểu rõ, Hà Trường An quá khứ có vị thân tín gọi Lý Đông Sơn, Hà Trường An với Lý Đông Sơn khá tín nhiệm, hai năm qua cơ hồ mấy sự vụ trong nước đều giao cho hắn phụ trách, theo trọng tâm buôn bán của Hà Trường An dời ra hải ngoại, Lý Đông Sơn có thể cảm nhận được một ít nguy cơ, cho nên hắn ở hai năm này tích cực chuẩn bị, cũng coi là phòng ngừa chu đáo, làm chuẩn bị để tương lai hắn tự lập môn hộ, chính thức khiến hắn xảy ra chuyện chính là khối đất Vân An, hắn hối lộ quan viên thành phố Nam Vũ, dùng giá vô cùng thấp lấy được miếng đất, sau đó dùng miếng đất thế chấp lừa vay, đáng tiếc miếng đất kia ở trong quá trình phá bỏ và di dời đã xảy ra vấn đề".

Trương Dương cũng không rõ nội tình, nghe Tra Tấn Bắc nói như vậy, tất nhiên rất cảm thấy hứng thú, hắn truy hỏi: "xảy ra vấn đề gì?"

Tra Tấn Bắc nhấp một ngụm trà nói: "chết người! "

Trương Dương nhíu mày, nếu quả thật như lời Tra Tấn Bắc nói, chuyện liền phiền toái.

Tra Tấn Bắc nói: "Người sau khi chết, chính phủ địa phương định che lấp chuyện này, nhưng mà người nhà người chết không ngừng ầm ĩ, chuyện này cuối cùng bị phía trên biết, vì tính chất cực kỳ ác liệt, tiếng vọng rất lớn, cho nên cấp trên làm ra chỉ thị, lập tức xử lý, đối với nhân viên có liên quan vụ án, cho dù dính đến ai đều tuyệt không nuông chiều, Lý Đông Sơn sau khi bị bắt, nếu như hắn gánh hết trách nhiệm, cũng sẽ không liên lụy rộng như vậy, đáng tiếc người này là loại nhu nhược, sau khi bị bắt, chẳng những không kiêng dè thú nhận chuyện phá bỏ và di dời, hơn nữa đem tất cả chuyện không tuân theo quy định, lừa vay đều khai ra ngoài, cơ quan kiểm sát tìm hiểu nguồn gốc, từ chỗ của hắn mở ra lỗ hổng, Lý Đông Sơn tưởng rằng khai càng nhiều tội lỗi của mình sẽ càng nhẹ, cho nên liền liều mạng cung cấp tình báo cho bên kiểm sát, con người thường là như vậy, càng vội thanh minh cho bản thân, ngược lại càng dễ phạm sai lầm, có thể nói khốn cảnh trước mắt của Hà Trường An tất cả đều là chính bản thân hắn một tay tạo thành, dùng người không kỹ, quen người không tốt! "

Trương Dương nói: "Tra tổng, theo ý anh, lần này Hà tiên sinh có phải rất phiền toái không?"

Tra Tấn Bắc nói: "phiền toái là nhất định, có điều phiền toái lớn nhỏ còn phải xem chính hắn, nếu như hắn cũng giống như Lý Đông Sơn, xảy ra chuyện liền liều mạng thanh minh cho bản thân, hận không thể đem tất cả mọi người kéo vào làm đá kê chân, như vậy chuyện chỉ biết càng quậy càng lớn, vĩnh viễn không nên tin cái gì mà thẳng thắn được khoan từ kháng cự bị phạt nghiêm, anh phạm pháp, sẽ phải gánh trách nhiệm pháp luật, pháp luật quốc gia sẽ không bởi vì anh có hành vi thẳng thắn mà khoan thứ anh".

Ở trong mắt Trương Dương, Tra Tấn Bắc cùng Hà Trường An là lão đối thủ trên thương trường, Hà Trường An gặp rủi ro, Tra Tấn Bắc nên cao hứng mới đúng, nhưng mà Tra Tấn Bắc cũng không nhìn ra có bất kỳ bộ dạng hả hê gì, hắn thở dài nói: "Tôi cùng lão Hà đấu lâu như vậy, thủy chung đều là tôi ở hạ phong, lão Hà người này khôn khéo, đáng tiếc hắn dùng người không xem kỹ, thông minh cả đời hồ đồ nhất thời, bị phá hủy ở trong một nhân vật nhỏ không đáng kể".

Trương Dương nói: "theo như tôi biết chú ấy ở trên mặt kinh doanh đích xác tồn tại một vài vấn đề".

Tra Tấn Bắc nói: "ai không có vấn đề? Việc làm ăn ở trong nước, mọi việc cậu đều tuân theo nguyên tắc, như vậy kết quả tất nhiên là đụng đến đầu rơi máu chảy, người chung quanh đều đang làm bừa làm dối, một mình cậu dựa theo lẽ thường ra bài, cậu muốn thành công, muốn phát đạt, nằm mơ đi thôi! Có lẽ rất nhiều người đều cho rằng tôi ở trong chuyện lão Hà sẽ nhìn có chút hả hê". Tra Tấn Bắc lắc đầu nói: "tôi không thế, tôi có loại cảm giác thỏ chết hổ buồn, chúng tôi những người gọi là tinh anh giới thương nghiệp, lúc chính thức gặp phải phiền toái lại yếu ớt như thế, không chịu nổi một kích như thế".

Từ trong ánh mắt Tra Tấn Bắc, Trương Dương tìm được một chút chân thành, lời này của Tra Tấn Bắc hẳn không phải là ngôn từ dối trá, hắn không cần phải ở trước mặt Trương Dương ngụy trang cái gì.

Trương Dương thở dài nói: "hy vọng chú ấy có thể bình an vượt qua nguy cơ lần này! " lúc hắn nói lời này, trong lòng cũng hiểu rõ khả năng Hà Trường An bình an vô sự cực kỳ bé nhỏ.

Khâu Phượng Tiên nói: "Hà tiên sinh nhìn quen sóng gió, lần này chưa chắc sẽ có việc".

Tra Tấn Bắc nói: "với hiểu biết của tôi đối với hắn, điều tra đến chỗ hắn thì trên cơ bản liền đã xong, trí tuệ của hắn là dạng chuột nhắt như Lý Đông Sơn không cách nào sánh bằng". Ý tứ Tra Tấn Bắc rất rõ ràng, Hà Trường An mặc dù là tồn tại hành vi phạm tội kinh tế, hắn cũng sẽ gánh vác toàn bộ, sẽ không liên lụy đến nhiều người thêm. Một người sáng suốt tuyệt đối sẽ làm ra lựa chọn như vậy, cũng chỉ như vậy mới có thể tránh cho càng lún càng sâu.