Vừa bước chân vào căn cứ đã nghe thấy tiếng Tòan Quy vang vọng, Mộ Dung Sở cùng Thư Tất Phương đi đến, cả hai đều không thèm để tâm đến người đàn ông ồn ào kia.
Toàn Quy bị bơ liền giận dỗi quay đi, trên bàn được sắp xếp đầy đủ như một bàn tiệc, đồ ăn, bánh ngọt, nước uống đều có đủ, Mộ Dung Sở vừa thấy liền sáng mắt, nhanh nhẹn lao đến ăn ngay.
“ Chủ nhân, bên phía người chúng ta ở Hy Lạp vừa báo tin, bọn họ nói hiện có một đám thổ phỉ đang rất lộng hành, cần anh xử lí “
Thư Tất Phương mắt dính chặt vào Mộ Dung Sở, Tư Vũ vừa dứt câu anh mới chuyển mắt nhìn sang hắn.
“ Ngay cả thổ phỉ cũng không xử lí được, giữ lại bọn họ làm gì “, Thư Tất Phương lạnh lùng đáp, cuối câu còn liếc Tư Vũ một cái rùng mình.
“ Đám thổ phỉ lần này không đơn giản, bọn họ còn biết cả tà thuật, người chúng ta bên đó chết không ít “
Tà thuật hay còn gọi là Phép thuật đen hay hắc thuật, là việc sử dụng phép thuật hay các năng lượng siêu nhiên vì vụ lợi cá nhân hay để làm việc xấu, chính là những người được gọi là phù thủy sẽ thờ phụng những con quỷ sau đó sai khiến hại người. Là loại phép thuật vô cùng tàn ác.
Thư Tất Phương trầm tư hồi lâu, chỉ thấy Mộ Dung Sở đưa mắt kinh ngạc nhìn bọn họ, cô đã từng nghe đến tà thuật, đó là thứ không phải những con người bình thường như bọn họ nói xử lí là xử lí được.
“ Người chúng ta đang đóng quân ở đâu “, Thư Tất Phương vừa nói vừa quay sang vuốt tóc Mộ Dung Sở, còn giúp cô rót một ly nước.
“ Dạ, là ở đảo Rhodes “
Thư Tất Phương chỉ gật đầu, rồi lại rơi vào trầm tư, Mộ Dung Sở thấy anh im lặng liền ngước đầu nhìn, rồi nhìn sang ba người đàn ông đối diện.
Đột nhiên không khí im bặt, Mộ Dung Sở liền run nhẹ, thấy không quen. Nghe ra có vẻ vấn đề lần này rất nản giải, đúng là không thể xem nhẹ những chuyện liên quan đến bùa chú hay phép thuật được.
“ Chủ nhân, vậy chúng ta có đến đó một chuyến không “
Tư Phong bình thản lên tiếng, vừa dứt câu hắn liền nhấp một miếng trà, Mộ Dung Sở nhìn hắn nhướng mày khó hiểu, con người này luôn là người bình thản nhất trong số bọn họ, dù chuyện có lớn tới đâu thì Tư Phong cũng chỉ có một biểu cảm mặt, cực kỳ vô tư như kiểu tưới đâu thì tới, vô lo vô nghĩ.
“ Chuẩn bị đi, tối nay đi “, Thư Tất Phương ngửa người ra sau ghế, một tay vòng qua eo cô, vừa nói vừa nhếch mép cười.
Mộ Dung Sở bất giác lắc đầu, chuyện này mà mấy con người này lại có thể bình thản như vậy, lẽ nào bọn họ không biết tà thuật đáng sợ đến mức nào hay là biết nhưng vẫn không thèm sợ.
Dù thế nào thì chuyến đi lần này khiến cô có cảm giác có đi sẽ không có về, mấy thứ tâm linh, bùa chú gì đó là thứ cô thấy sợ nhất.
“ Báo với Jack một tiếng đi “ , Thư Tất Phương lần nữa lạnh lùng lên giọng.
Anh vuốt tóc cô nhẹ nhàng gật đầu, nhìn ánh mắt anh cô liền hiểu ra, đúng là những chuyến đi xa luôn cần phải mang theo một bác sĩ.
Cả buổi sáng Tư Vũ bận rộn kiểm tra lại nhiên liệu cho máy bay tư nhân, Tư Phong thì lo sắp xếp lại chỉnh đốn ở căn cứ trước khi rời đi, Toàn Quy cùng Thư Tất Phương bàn bạc về chuyến đi, Jack phải bàn giao toàn bộ công việc ở bệnh viện lại cho người khác chỉ có mỗi Mộ Dung Sở là sau khi ăn no, cô được anh bế lên phòng nghỉ của mình ở căn cứ đánh một giấc thật ngon.
…
“ Rhodes, có phải anh từng đến một lần không “, Toàn Quy vừa bấm bấm gõ gõ trên máy tình vừa phải xem tài liệu từ tay Thư Tất Phương.
“ ừm,…nhưng lúc đó tôi đi chỉ có một đám mafia nhỏ, địa hình ở đó tôi cũng chưa nắm rõ lắm “, Thư Tất Phương tay day hai bên thái dương, có vẻ mệt mỏi.
“ Chuyến này đi không đơn giản, Phương cậu phải chuẩn bị thật chu toàn “.
“ Tôi biết rồi “, Thư Tất Phương giọng có phần lo lắng.
Hơn ai hết anh biết rõ, những chuyện dính dáng vào mấy thứ ma thuật anh là người lo ngại hơn bất kỳ ai, hơn nữa đây là lần đầu họ dính phải mấy chuyện này.
“ Chủ nhân à, anh có lo không “, Mộ Dung Sở ôm chặt lấy anh, cô có thể thấy rõ vẻ lo ngại trên gương mặt anh tuấn kia, cô nhìn mà chạnh long.
“ Không sao, em đừng lo “, anh quay sang hôn nhẹ lên trán cô, bàn tay to lớn vuốt xuống tấm lưng trần.
Mộ Dung Sở bèn tự trách bản thân khi cô không giúp được gì cho anh. Cô siết chặt lấy anh, hơi ấm từ người phụ nữ khiến Thư Tất Phương trở nên nhẹ nhõm.
Thư Tất Phương thở phào ôm lấy cô.
Cả đêm hôm đó Thư Tất Phương chỉ ôm cô mà không ngủ, anh ngắm nhìn người con gái nhưng đầu lại nghĩ đến chuyến đi, anh không lo vì tà thuật, không lo vì sợ nguy hiểm, anh lo cho cô.
Hết lần này đến lần khác cô gặp nguy hiểm vì anh, Thư Tất Phương chỉ sợ chuyến đi này lại khiến cô rơi vào nguy hiểm lần nữa.
Ngồi trên máy bay tư nhân, Mộ Dung Sở vùi đầu vào lòng anh, Thư Tất Phương một tay xem đồ của mình tay kia vuốt ve eo cô.
“ Chủ nhân, mọi thứ đã chuẩn bị đủ rồi ạ “, Tư Phong đứng đối diện, hai tay đan ở trước nghiêm nghị.
“ Chuyến đi lần này không được để xảy ra sơ suất, còn nữa các cậu không được làm bừa bất cứ chuyện gì, phải chú ý an toàn “.
Rồi anh nhìn vào mắt cô, gằng giọng như ra lệnh: “ nhớ lời anh chưa “.
Mộ Dung Sở nhìn anh ba giây rồi gật đầu: “nhớ rồi “.
Hơn 11 giờ khuya, máy bay tư nhân của Thư Tất Phương vẫn chưa đến điểm cần đến.