Mạc Mạc nhìn gương mặt của Giản Chiến Nam, một khuôn mặt tuấn tú rất bình tĩnh. Nếulúc bình thường mà bình tĩnh như thế tức là ẩn chứa sự tức giận rất lớn, Mạc Mạc định nói gì đó nhưng cuối cùng tức thời cũng im miệng, nhưngtầm mắt lại dừng lại trên tay của Giản Chiến Nam, hoa tai của cô sắp bịhỏng rồi.
Không camlòng nhưng Mạc Mạc lại không biết phải làm sao, chọc giận hắn thì ngườibị tổn thất lại là mình. Trong đầu lại nhớ tới vẻ mặt và lời nói của TôThiệu Cẩn, hoa tai này, thực sự cô rất thích, không liên quan đến vấn đề là ai tặng, nhưng Tô Thiệu Cẩn đã nói như thế thì dường như có chút gìđó.
Mạc Mạc lại muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng, Giản Chiến Nam lại nói “Muốn tắm cùng nhau?” Mày hắn hơi nhíu lại, như rất thật, lại là một câu nói uy hiếp chế nhạo.
Tắm cùng nhau, thôi miễn đi, Mạc Mạc hoàn hồn, xoay người đi vào phòng tắm.
Sau khi ăncơm tối, Giản Chiến Nam đến văn phòng ở lầu một xử lý công việc, Mạc Mạc thì ở lầu hai mở máy tính, lên mạng dạo một lát, liền bắt đầu gõ chữ,nội dung có liên quan đến chuyện trước kia của mình, cô đánh rất chuyênchú, khi Giản Chiến Nam đi vào nhưng cô vẫn không phát hiện, cho đến khi Giản Chiến Nam ôm lấy eo thì cô mới thoát khỏi câu chuyện đó.
“Nên ngủ đi.” Thời gian đó hắn luôn không cho Mạc Mạc ngủ muộn, Mạc Mạc luôn hi vọng, hắn có thể ít về nhà hơn, như vậy tương đối cô sẽ có tự do, có thểchơi đến khuya, chỉ ngủ vài tiếng cũng được. Nhưng lúc đó, cứ hắn ngủthì cô cũng phải ngủ theo.
Nhìn đồng hồ vừa đúng mười giờ, Mạc Mạc lưu lại đoạn văn vừa viết rồi tắt máy tính,lúc đang định đứng dậy thì người đã bị Giản Chiến Nam ôm lấy.
Hắn muốn làm gì đều rất rõ ràng.
Mạc Mạc rấtnghe lời để tùy ý hắn ôm, hắn giày vò vì hắn đang tức giận, cô khôngmuốn rước họa vào thân. Cứ cho rằng trước kia đã làm rất nhiều lần,nhưng khi hắn đi vào thì lại có chút đau buốt. Cô sợ đau, cho nên luôndùng tay đẩy thắt lưng của hắn, hi vọng có thể ngăn cản được một chútlực quá hung mãnh của hắn, như khi Giản Chiến Nam đi vào từ phía sau thì cô không có biện pháp nào khác, cơ thể bị hắn va chạm không nghe lời mà đong đưa, rất sợ, hắn dùng lực mạnh một chút sẽ mang lại đau đớn chocô.
Không biếtqua bao lâu, Mạc Mạc cảm thấy được động tác của hắn nhanh hơn, tronglòng lo lắng vội vàng trốn tránh, cô hơi bối rối nhắc nhở hắn: “Bao….”
Dường nhưhắn hơi tức giận, đột nhiên dùng sức, rồi dừng lại, như kiềm chế cái gìđó đau nhức nhưng lại rất sung sướng, hắn nói: “Chậm rồi”
Đã xong?Hắn….đã bắn vào bên trong? Mạc Mạc đau đến nhíu mày, sau đó sợ hãi mà mở to mắt, quay đầu lại nhìn Giản Chiến Nam, sau đó luống cuống lập tứcđứng dậy, vội vàng thoát khỏi ôm ấm của Giản Chiến Nam, nhưng lại bịGiản Chiến Nam giữ lại “Đi đâu?”
“Anh đã từng đồng ý với em là … không cần có con.” Vẻ mặt của Mạc Mạc vừa bối rối vừa tức giận, muốn đi nhanh vào phòng tắm để bắn ra.
“Em thật là cụt hứng, vẫn chưa xong mà.” Giản Chiến Nam tức giận nói, hơi đứng dậy lấy tay nắm cái gì đó.
Mạc Mạc nênmừng hay nên khóc, chưa xong vẫn sẽ tiếp tục, xong rồi, cô sẽ thảm chocoi, vẻ mặt của Mạc Mạc đau khổ mày cũng nhíu lại…
“Mạc Mạc thích mùi vị gì?” hắn ở dưới ánh sáng mờ ảo hỏi cô.
Cái thứ kia, quản nó một chút, vấn đề đó không cần phải thảo luận, trước mặt Mạc Mạc ngực của Giản Chiến Nam để trần, rất muốn cắn hắn một cái, đem đau đớntrả lại cho hắn, nên Mạc Mạc thuận miệng nói “Ô mai”.
Từ trong rangoài không biết Mạc Mạc bị Giản Chiến Nam chỉnh đốn đến mấy lần, đếnlúc mệt quá Mạc mạc ngủ mê man. Giản Chiến Nam ôm cô, hôn cô, lại hôntới khóe mắt ướt át của cô, cô lại rất đau sao?
Lúc GiảnChiến Nam tắm rửa, cúi đầu, trong lòng hơi thất bại, anh em, người nhỏmột chút không phải tốt hơn sao, có thể khiến Nha đầu Mạc Mạc kia khôngđau như thế? Thỏa mãn nhưng lại thất bại.
Với Mạc Mạc thì đó là sự tra tấn.
Sáng hôm sau khi Mạc Mạc tỉnh dậy thì Giản Chiến Nam đã không còn ở đó, xương sống,thắt lưng đều đau, vốn định nằm nghỉ thêm một chút nhưng lại nhận đượcmột cuộc điện thoại, là của Ny Ny gọi tới, buồn ngủ của Mạc Mạc tanbiến, ngơ ngác một chút rồi hỏi “Ny Ny có chuyện gì?”
“Chị, chị có thể đến trường học một lần không?”
Mạc Mạc hơingẩn ra, chị, đúng thế, nếu theo vai vế với cậu nhỏ thì cô là chị của Ny Ny. Ny Ny là đứa bé thông minh, biết cô không muốn bị gọi mà mợ nhỏ,cho nên trước mặt cô, cô bé xưng chị, còn trước mặt Giản Chiến Nam cô bé sẽ gọi là mợ nhỏ.
Vài năm nay, cô cũng từng tiếp xúc với Ny Ny, tuy số lần không nhiều lắm nhưng cũngkhông thể tránh né. Tuy Ny Ny là con của cậu nhỏ, nhưng với Ny Ny, MạcMạc luôn có một cảm giác không vừa ý cho lắm, như luôn cảm thấy có gì đó đang chắn ở giữa.
Cô bé là đứa bé mà Giản Thần Hi dùng thủ đoạn với cậu nhỏ mới có được, thậm chí cậunhỏ cũng không biết đến sự tồn tại của đứa bé này, Ny Ny là đứa bé biếtnghe lời và lanh trí, cũng rất hiểu biết, tính tình hoàn toàn khônggiống Giản Thần Hi, nhưng tính cách thì hơi hướng nội.
Mặc kệ Ny Ny bước vào cuộc đời này như thế này, thì cô bé cũng không có quyền lựachọn, tuy đứa bé là vô tội, nhưng Mạc Mạc cũng không thể vì quan hệ vớicậu nhỏ mà thân thiết được với Ny Ny, nhưng cũng không có cách nào phótlờ đi được.
“Ở trường có chuyện gì sao? Ông ngoại và bà ngoại đâu?” nói thật là Mạc Mạc khôngmuốn đi, cô cũng không phải là người nhà họ Giản, chẳng qua cũng chỉ làmột trong những người phụ nữ của Giản Chiến Nam, nếu ở trường học Ny Nycó chuyện gì thì hẳn là nên thông báo cho người nhà họ Giản, cô mà đithì rất là không phụ hợp.
“Alo, cô là chị gái của Ny Ny phải không? Tôi là giáo viên chủ nhiệm của NyNy, là như vậy, ở trường Ny Ny và bạn học khác có chút xung đột, chonên, cần người nhà của bé đến trường một chuyến.” thì ra cô giáo đã tiếp điện thoại của Ny Ny.
“Tôi biết rồi.” Ny Ny rất hướng nội, hơn nữa lại rất khéo léo, sẽ không gây xung độtkhông lý do với người khác, hơn nữa, hoàn cảnh của cô bé đã rất nhạy cảm rồi, đúng là sự nhạy cảm của tuổi tác, nếu cô giáo nói cái gì sẽ tạonên thương tổn cho Ny Ny.
Mạc Mạc hơiđau đầu, liền gọi điện thoại cho Giản Chiến Nam, hắn là cậu của Ny Ny,chuyện như vậy hắn xử lý là hợp nhất, nhưng Giản Chiến Nam lại nói “Em đi trước xem sao, bây giờ anh đang có khách quan trọng, chờ lát nữa sẽ tới.”
“Có thể, có điều kiện.” Mạc Mạc nói.
“Cái gì?” quả nhiên là giọng của Giản Chiến Nam trầm hẳn đi.
“Đừng bảo hai người mặt đen kia đi theo em, rất rắc rối.” đi nơi nào cũng có người đi theo, cảm giác này rất không thoải mái.
Giản Chiến Nam do dự một chút rồi nói “Được, bảo lái xe chở em qua đó, một lát sau anh sẽ tới.”
Hình như Mạc Mạc cảm thấy Giản Chiến Nam đang cười gian gì đó, nhưng chưa kịp hỏiGiản Chiến Nam đã tắt máy, cô cũng chỉ đành tắt điện thoại, thu chọn một chút rồi bảo lái xe chở cô tới trường học.
Ny Ny ởtrong văn phòng của giáo viên, đứng, mặt ngẩng lên, đúng bộ dạng phảnkháng “Con không sai”, một cô bé mười tuổi mà đã trổ mã duyên dáng yêukiều, chỉ thiếu một chút hoạt bát.
Mạc Mạc đi qua, nói với cô giáo: “Chào cô giáo, tôi là chị của Ny Ny.”
Lúc Ny Nynhìn thấy Mạc Mạc , sắc mặt hơi không được tự nhiên, đứng cắn miệng màkhông nói gì, trán hơi bị thâm, nhưng nhìn qua không có gì nghiêm trọng, chắc chỉ bị thương ngoài da.
“Xin chào, tôi là giáo viên chủ nhiệm của Ny Ny.”
Tay Mạc Mạc sờ tóc Ny Ny, rồi hỏi cô giáo: “Có thể nói cho tối biết có chuyện gì đã xẩy ra không?”
“Chuyện gì?” một giọng nói kích động vang lên, Mạc Mạc nhìn sang bên ghế có mộtngười phụ nữ rất hung hãn, vẻ mặt tức giận, túm một cô bé học sinh đitới, cao giọng nói: “Cô xem đi, cái loại lỗ mãng này đã biến con gái bảo bối của chúng tôi thành dạng gì đây, cô nói phải làm sao bâygiờ, a, cái đồ không có giáo dục.”
Người phụ nữ nói lời quá khích khiến Mạc Mạc hơi ngẩn người, không nghĩ tới mình lại gặp phải tình cảnh như vậy. Mặt Ny Ny tức giận, ánh mắt trở nên dữ tợn, Mạc Mạc nhìn thấy trên mặt cô bé kia bị cào hai cái, miệng cũng sưnglên, chắc là kiệt tác của Ny Ny, dù sao thì đánh nhau cũng là khôngđúng.
Nghe ngườiphụ nữ nói lời khó nghe vừa xong thì Mạc Mạc cũng tức giận luôn, khôngtính thân phận của Ny Ny thế nào, cô bé vẫn chỉ là một đứa nhỏ, hai đứabé mâu thuẫn với nhau, không đáng để người trưởng thành phải nhục mạ như thế.
Giờ phút này Mạc Mạc không nghĩ được, chỉ đưa lưng ra để bảo vệ Ny Ny theo bản năng, nghe người lớn nói xong, Mạc Mạc đã gần hiểu vì sao Ny Ny ra tay rồi.Thân phận của Ny Ny rất xấu hổ, người nhà họ Giản cũng không nguyệnthừa nhận đứa bé này với người ngoài, cho nên, người bình thường khôngbiết Ny Ny là người nhà của nhà họ Giản, nhưng nói chung cũng có lời bàn vào tán ra.
Mạc Mạc sẽkhông cãi lộn, cũng rất bất bình với lời mắng chưởi này, nếu phân rõphải trái thì khẳng định là sẽ không xong, bởi vì người phụ nữ trước mặt không biết phân rõ phải trái. Lúc người phụ nữ kia hùng hổ thì nướcmiếng phun trên mặt của Mạc Mạc, Mạc Mạc không nhịn được mà lui về phíasau, rời xa khỏi khu phóng xạ.
“Vịphu nhân này, lời nói và việc làm của bà bây giờ thực sự không thể thấycó giáo dục ở đâu hết, có gì yêu cầu, thì phiền bà nói ra đi, cần Ny Nychịu trách nhiệm, chúng tôi sẽ không trốn tránh.” Lúc này MạcMạc mới phát hiện làm sao Giản Chiến Nam lại có khẩu khí như thế, khitrẻ nhỏ gọi người lớn, là lúc gặp rắc rối không còn cách nào khác, cầnngười lớn dùng lý trí để giải quyết, nhưng thật đúng là cô không biếtphải xử lý như thế nào.
“Mẹ, con đau.” Đứa con của người phụ kia khóc thé lên “Có phải sau này con không đẹp nữa đúng không?”
Vị phụ huynh kia thương tiếc con gái lại càng nổi giận, mắt nhìn Ny Ny như muốn ăn luôn “Con gái của tôi không phải chỉ nói nó là con gái của tội phạm cưỡng bứcthôi sao, đáng để con gái chúng tôi bị đánh như thế sao, thân phận gì,còn sợ nói tới sao?”
Tội phạmcưỡng bức, Mạc Mạc chỉ cảm thấy cơn tức đã lên tới đầu, cậu nhỏ khôngphải, không phải. Lúc Mạc Mạc tức giận thì sắc mặt của Ny Ny cũng đãtrắng bệch, răng nanh cắn vào nhau tạo thành tiếng, giống như một conthú nhỏ tức giận, muốn xé nát người phụ nữ kia.
Mạc Mạc nắm chặt nắm tay, tức giận nói: “ Vị phu nhân này, mời bà chú ý lời nói, chúng ta đến là để giải quyết sự việc, bà mắng như thế có tác dụng sao?”
Người phụ nữ kia cũng không bỏ qua, con gái bị thương, khí tức đã cao lên trời rồi, tiếp tục mắng: “Tôi mắng đó, một tội phạm cưỡng bức, người có tiền cái gì, người đọc sách cái gì, tôi khinh….”
Bộp! mộttiếng vang lên khiến thế giới im lặng, âm thanh mắng chưởi rít rít không còn, bàn tay của Mạc Mạc đưa ra. Người phụ nữ kia mở to hai mắt, nhìnMạc Mạc không dám tin, cuối cùng lại quát: “Cô dám đánh tôi?”
Người phụ nữ nói xong thì sắp bổ nhào tới định giáo huấn Mạc Mạc, nhưng Mạc Mạc cũng đã nhanh chóng giơ cái ghế lên, giả bộ như sắp ném vào người phụ nữkia, bộ dáng như bà dám lại đây thì tôi cũng sẽ liều chết.
Công phumiệng của người phụ nữ kia, khi nhìn thấy tư thế của Mạc Mạc thì bộdạng đang hùng hổ lại không dám tiến lên phía trước, đổi sang kêu gào “Tôi phải tố cáo cô, tố cáo cô…”
Tính nhẫnnại của con người cũng có hạn, dù Mạc Mạc tính không còn cách khác, nếukhông thế thì không thể chịu được ngôn ngữ ô uế của người phụ nữ này,nhìn cái miệng kia đóng rồi mở mắng chưởi người khác, cô lạnh lùng nóivới Ny Ny: “Ny Ny đánh rất giỏi, lần sau nó còn dám đánh con, lại nói lời nhục mạ con thì con vẫn đánh như thế, biết không.”
Cô giáo nghiêm mặt đứng ở đó cũng không biết nên làm gì bây giờ.
“Ny Ny, Ny Ny” một giọng nói vội vàng, kích động vang lên ở cửa, Mạc Mạc và Ny Ny đồng thời cùng quay mặt lại, nhìn đến khuôn mặt khô gầy, ánh mắt vô thần của một người phụ nữ.
Ny Ny kêu lên “Mẹ, mẹ” thấy Giản Thần Hi vươn tay ra cầm lấy tay Ny Ny, nhưng mà nhìn trongánh mắt của Giản Thần Hi, lại xuất hiện khoảng ký ức đáng sợ trước kia,Ny Ny lại sợ hãi lui vào phía sau Mạc Mạc, nhưng ánh mắt vẫn không kiềmchế được mà nhìn Giản Thần Hi.
“Cô chính là mẹ của tiểu tạp chủng này?” mũi nhọn của người phụ nữ kia lại quay lại đây.
Giản Thần Hi không để ý tới người phụ nữ kia, cô chỉ nhìn Ny Ny, lại thấy Mạc Mạc,ánh mắt cô lập tức nhớ ra, cuối cùng bỏ qua người phụ nữ chưởi bậy kia,xách Ny Ny từ phía sau Mạc Mạc ra, ôm vào trong lòng “Ny Ny,cuối cùng mẹ cũng tìm được con rồi, Ny Ny, đi với mẹ đi, mẹ đưa con tớimột nơi rất đẹp, ở đó có ba, chúng ta đi tìm ba.”
Cơ thể Ny Ny run rẩy trong ngực Giản Thần Hi, bàn tay khô gầy của Giản Thần Hi ôm cổ tay của cô bé đến phát đau, Ny Ny không biết phải làm sao, quay đầu lại nhìn Mạc Mạc, nhưng lại bị Giản Thần Hi kéo đi ra ngoài.
Mạc Mạc bỏ cái ghế trong tay xuống, tay nắm ở tay kia của Ny Ny, lo lắng nói: “Giản Thần Hi, Ny Ny đang học bài, cô mang nó đi sẽ làm ảnh hưởng đến việc học của nó.”
“Haha..ba là tội phạm cưỡng bức, mẹ là một con ngốc”, cô bé bị Ny Ny đánh bị thương thế mà chạy đến nói với vẻ mặt châm chọc.
“Này…” cô giáo nhìn thấy cảnh này rất khó xử “Phiền phụ huynh hai bên lý trí một chút, nếu không thể giải quyết sự tìnhđược thì phiền phụ huynh hai bên rời đi để cho học sinh trở lại lớp.”
Ánh mắt của Giản Thần Hi thay đổi, một tay túm lấy Ny Ny ôm vào trong ngực “Các người, Các người muốn cướp con gái của tôi, đứng hòng… con gái là của tôi, của tôi.” Không biết từ lúc nào thì trong tay Giản Thần Hi đã xuất hiện một cây kéo.
Máu Mạc Mạc như đông lại, Ny Ny sợ hãi mở to mắt khóc kêu lên “Mẹ, chị…”
“Bảo bối, mẹ ở đây, mẹ đưa con đi tìm ba”. Giản Thần Hi nói xong thì khua cây kéo về phía Ny Ny, nên nó sợ ngâyngười, dưới tình thế cấp bách này, Mạc Mạc đành đánh vào sau gáy, kéoGiản Thần Hi ra, túm Ny Ny bảo vệ trong lòng rồi chạy ra khỏi văn phòngtheo hướng cầu thang.
“Trả con gái lại cho tôi…”Giản Thần Hi đứng lại, trong mắt như phát điên, sau đó đuổi theo, Ny Ny đãbị dọa đến ngây người, đó là mẹ của cô bé, là mẹ của cô bé, trong lòngrất đau, rất đau, nhưng không thể tới gần mẹ, không thể tới gần.
Bởi vì Ny Ny chạy bước rất chậm, nên Mạc Mạc cũng không chạy đi được, một tay GiảnThần Hi túm tay của Ny Ny, cây kéo vùng vẫy lung tung, Giản Thần Hi điên rồi, đã điên mất rồi, ngay lúc cây kéo sắp đâm vào người Ny Ny, thì Mạc Mạc bảo vệ Ny Ny theo bản năng, cơ thể của Giản Thần Hi cũng nhào tới,lúc nhìn thấy Mạc Mạc ôm Ny Ny sắp lăn xuống cầu thang thì một tay cắp ở eo của cô, ngay lúc Mạc Mạc nghĩ cây kéo sắp đâm vào người cô thì cơthể lại rơi vào một lồng ngực rộng lớn, rồi ổn định lại.
“Giản Chiến Nam!” Mạc Mạc quay đầu lại nhìn thấy Giản Chiến Nam, cơ thể như thoát ra, rồi lại cảm thấy yên tâm, không sợ, không sợ, rồi kéo Ny Ny ôm thật chặt.
Bảo vệtrường học đã chạy đến tóm chặt Giản Thần Hi đang điên loạn, Mạc Mạcthấy trong tay Giản Thần Hi có máu đỏ tươi, cô kêu gào, đau khổ, giãydụa, khuôn mặt khô gầy đều là vẻ dữ tợn.
“Anh Giản, anh bị thương.” lãnh đạo trường học cũng đi tới, Hiệu trưởng biết Giản Chiến Nam, vội quát mấy người bên cạnh “Đứng ngây đó làm gì, mau gọi xe cứu thương đi”
Giản ChiếnNam buông Mạc Mạc ra, Mạc Mạc nhìn thấy cây kéo kia đang cắm ở sau lưngcủa Giản Chiến Nam, vị trí gần bả vai, sắc mặt Mạc Mạc trở nên trắngbệch, tim như co lại, chưa tùng mảy may lo lắng, chỉ đỡ hắn theo bảnnăng, hắn bị thương, …..
“Anh không sao.” Giản Chiến Nam nhìn thấy sợ hãi trong mắt Mạc Mạc, khuôn mặt nhỏ nhắnmất đi sắc hồng, bờ môi cong lên, đôi mắt đen cho Mạc Mạc một ánh mắtan ủi, tay lại nắm chặt tay Mạc Mạc. Cô đang lo lắng cho hắn, đừng lolắng, Mạc Mạc, không có việc gì, chịu đau một tí để không ngã xuốngnhưng cảm giác đã hơi mê muội.
Xe cứuthương tới rất nhanh, Giản Chiến Nam, Mạc Mạc, Ny Ny cùng đi bệnh viện,mà Giản Thần Hi bị nhân viên bệnh viên tâm thần đưa đi, về nơi cô đãsống 3 năm qua.
Từ ngày Giản Thần Hi biết Lăng Việt Nhiên đã chết thì tinh thần của cô bắt đầu không tốt, lúc đầu trong nhà còn mời bác sĩ đến tại nhà điều trị cho cô.
Năm đó, Giản Thần Hi tránh được sự trừng phạt của pháp luật cũng là vì tinh thần cóvấn đề, nhưng ba năm trước, Giản Thần Hi đột nhiên đốt lửa chính trongphòng của mình, khóa chặt mình và Ny Ny ở trong phòng, cô đã hoàn toànđiên rồi.
Cô không cho Ny Ny đi ra ngoài mà muốn Ny Ny chết cháy trong này với mình. May màđược phát hiện sớm, khống chế được ngọn lửa, không gây ra thảm kịch,nhưng từ đó về sau Giản Thần Hi bị cưỡng chế đưa vào bệnh viện tâm thần, mà Ny Ny thì đi theo ba mẹ của Giản Chiến Nam.
Sau khi nhập viện nhưng tình trạng của Giản Thần Hi vẫn không ổn định, cũng khôngbiết sao hôm nay lại chạy đến đây náo loạn như thế. Ny Ny bị sợ hãi,đang nằm ngủ trên giường bệnh.
Khi GiảnChiến Nam bị đẩy vào phòng phẫu thuật, tay chân của Mạc Mạc lạnh ngắt,tim sợ hãi từng đợt. May là Giản Thần Hi không đâm trúng chỗ hiểm củaGiản Chiến Nam, nhưng miệng vết thương hơi sau, cần nằm viện để điềutrị, nếu vết đâm lệch một chút nữa chỉ sợ Giản Chiến Nam lành ít dữnhiều.
Sau khi biết tin, phản ứng đầu tiên của Mạc Mạc là hít thật sâu, sau đó ngồi trênghế hành lang, như rất lâu rất lâu cũng không hô hấp.
Giản ChiếnNam nằm viện ai cũng tranh công, bên ngoài hành lang phòng bệnh chậtních người muốn vào thăm Giản Chiến Nam. May mà Khâu Chí và Lương Ba tìm người ngăn cản, không cho vào trong quấy rầy Giản Chiến Nam.
Nhưng trongphòng bệnh vẫn chật ních người, là người nhà Giản Chiến Nam, ba mẹ củahắn cũng đến, con bị thương thì cha mẹ nào cũng đau lòng. Tuy Ny Ny ởcùng họ nhưng thực ra cũng không thân lắm, năm đó Giản Thần Hi cố chấpkhông nghe lời họ mà sinh đứa bé này ra, thiếu chút nữa là đoạn tuyệtquan hệ.
Sau lại xẩyra chuyện kia, Giản Thần Hi bị bệnh, bất đắc dĩ vì đứa bé có cùnghuyết thống mới mình nên chỉ có thể nuôi dưỡng, nhưng không thân thiếtgì. Đâyy cũng là nguyên nhân vì sao Ny Ny có chuyện nhưng không tìm ôngbà ngoại. Cô biết, trong nhà không có ai thích cô bé, ngoại trừ cậu đốitốt với cô bé một chút còn những người khác đều lạnh như băng.
Mạc Mạc dờiđi trong đám người nháo nháo không dấu vết, vợ chồng nhà họ Giản nhìn cô bằng con mắt khinh thường và căm thù. Cô chỉ cười trào phúng.
Đi ra bệnhviện mạc Mạc cảm thấy hơi lạnh, nhìn trời sao nhưng nhớ đến cảnh GiảnChiến Nam bị thương. Giản Chiến Nam dùng cơ thể để bảo vệ cô, vì đóthiếu chút nữa mà hắn phải chết.
Mạc Mạc nhắm mắt, nói với chính mình, không cần cảm động, không cần cảm động, khôngphải cô hận không khiến hắn chết sao, lúc trước chỉ hận không thể giếtđược hắn mà thôi.
Chỉ là vìgiây phút hắn bị thương kia, vì sao mà cô sợ như vậy, chỉ sợ hắn sẽ nhắm mắt vĩnh viễn. Khi biết sinh mạng của hắn không bị nguy hiểm nữa lạikhông kìm được mà thở dài nhẹ nhõm, giống như tảng đá ngàn cân đặt trước ngực được gỡ xuống.
“Cô Mạc, bên ngoài lạnh, lên xe đi để tôi chở cô về.” Không biết từ khi nào thì lái xe Tiểu Lưu đã đứng phía sau cô, nói nhắc nhở. Giản Chiến Nam thấy cô rời đi sao.
“Ừ, đi thôi.” Mạc Mạc thản nhiên trả lời một tiếng.
Tuyết rơi, bông tuyết tinh tế rơi trên mặt, Mạc Mạc nghĩ, ngày mai sẽ tràn ngập toàn màu trắng, nhất định rất đẹp.
Giản ChiếnNam nằm viện hai ngày, nhưng Mạc Mạc không đến bệnh viện thăm hắn, cũngkhông gọi điện thoại, nhưng cô luôn lơ đãng nhìn di động của mình, thậmchí hy vọng nó vang chuông, buổi tối lúc không ngủ được, vẫn cứ nghĩ đến dãy số điện thoại quen thuộc của hắn, nhưng lại không gọi.
Tuy khôngliên lạc, nhưng từ dì Tố Mạc Mạc cũng biết được thương tích của GiảnChiến Nam hồi phục khá tốt, hơn nữa người của nhà họ Giản cũng chăm sóchắn rất tốt, buổi ngày thì mẹ Giản tới, còn buổi tối tự nhiên cũng sẽkhông cô đơn. Trên tạp chí, trên mạng đều có một đống tin tức, đều làtin về Giản Chiến Nam bị thương nên phải nằm viện, đêu có ngôi sao nàythâm tình làm bạn, hoặc là những cô tiểu thư nhà giàu nào đó hỏi han âncần, Giản Chiến Nam vĩnh viễn cũng không cô đơn.
“Cô à.” Dì Tố đi vào cầm một cái túi trong tay.
“Chuyện gì thế dì Tố” Mạc Mạc tắt di động.
“Cậu bảo cô đi tới bệnh viện”
“Bây giờ sao?”
“Đúng thế!” dì Tố đi tới, đem đồ đặt trong tay Mạc Mạc “Đây là đồ để cậu tắm rửa, còn có bữa tối nữa.”
Mạc Mạc cầmđồ dì Tố chuẩn bị đi tới bệnh viện, từ thang máy đi lên rồi đứng trướccửa phòng của Giản Chiến Nam, đẩy cửa đi vào. Phòng bệnh cao cấp, nhưphòng khách sạn, đầy đủ các thiết bị, trang trí cũng rất xa hoa, huốnggì bệnh viện này còn là sản nghiệp của nhà họ Giản.
Lúc đi vào,Mạc Mạc thấy Giản Chiến Nam nửa nằm trên giường, trên bàn bên giường đểmáy tính, hắn đang dùng tay để làm việc trên máy tính, vốn định hỏi hắnđỡ chút nào không, nhưng lời nói đến đầu môi không cách nào thoát rađược, Giản Chiến Nam lại nói: “Cầm cái này đi giúp anh.”
Mạc Mạc đi qua cầm bút bỏ qua một bên, lấy bữa tối dì Tố chuẩn bị ra, mở hộp giữ ấm, lấy đồ ăn ra rồi đặt trên bàn.
“Ăn đi”. Mạc Mạc nói đơn giản, tay đưa đũa cho hắn, nhưng hắn không nhận.
Giản Chiến Nam lạnh lạnh nói “Đút anh ăn.”
“Cái gì?” Mạc Mạc trừng lớn mắt nhìn hắn.
“Anh bị thương.” Giản Chiến Nam hơi nhíu mày.
“Không phải vừa rồi anh còn dùng máy tính sao?” Tay không hề bị gì mà.
“Tay trái của anh không thể cầm đũa.”
Mạc Mạc nhớlại một chút, vừa rồi Giản Chiến Nam dùng tay trái để thao tác, nhìn nơi hắn bị thương, hơn nữa, hôm đó còn bảo vệ cô một chút, nếu không ngườinằm ở đây sẽ chính là cô. Mạc Mạc chỉ có thể cầm đũa gắp thức ăn đưa đến miệng của hắn. nhưng chiếc đũa lại bị hắn cắn, Mạc Mạc kéo một chút hắn mới buông ra, chó sao, Mạc Mạc nghĩ trong lòng như thế.
Ăn xong cơm tối, bác sĩ đến kiểm tra, giúp hắn đổi thuốc, rồi sau đó nói với Mạc Mạc “Cô Mạc, buổi tối lúc ngủ, phiền cô chú ý một chút, thấy anh Giản không nằm nghiêng thì bảo cậu ấy chú ý một chút”. Nói xong lại đi ra ngoài.
Sau khi Giản Chiến Nam nhìn Mạc Mạc liếc một mắt, thì nhanh nhẹn xuống giường đitoilet, như người không có việc gì, nếu như Mạc Mạc không nhìn thấy vếtthương kia thì bộ dạng hăng hái này của Giản Chiến Nam làm sao mà giốngbộng dạng người bị thương được.
Mạc Mạc thudọn cơm nước xong, đưa bàn trên giường đi, Giản Chiến Nam sau khi rửaráy xong cũng đi ra, cạo râu qua nên rất nhẹ nhàng thoải mái, khônggiống gì là người nằm viện.
“Em không tắm chút sao?”
“Em tắm rồi.” vốn chuẩn bị đi ngủ thì bị hắn gọi đến.
“Vậy ngủ đi.” Giản Chiến Nam nói xong thì nằm xuống giường, sau đó vỗ vỗ vị trí bên cạnh.
“Em ngủ sofa.” Mạc Mạc thấy sofa màu xanh rất lớn, ngủ một đêm cũng không thành vấn đề. Giản Chiến Nam lại hơi híp mắt lại, nó như ra lệnh: “Đi lên”.
Cô sợ chạmtới vết thương của hắn, nhưng thật là không biết phân biệt, Mạc Mạc nằmbên trái Giản Chiến Nam, vì bên phải của hắn bị thương, nên chỉ có thểngủ bên trái, Giản Chiến Nam lấy điều khiển tắt đèn, trong phòng bệnhliền tối um.
Mạc Mạc đưalưng về phía Giản Chiến Nam dán vào cơ thể của hắn, theo thói quen hắngác tay trên bụng của cô, Mạc Mạc cũng không dám lộn xộn, sợ động tớimiệng vết thương.
Không biếtqua bao lâu Mạc mạc cũng từ từ ngủ, nhưng nhớ tới lời bác sĩ dặn, cũngquan tâm nên không nỡ ngủ, có lẽ là không quen giường.
Tới nửa đêm, cảm thấy hình như Giản Chiến Nam không ngủ, Mạc Mạc cũng tỉnh lại, cảmthấy lòng bàn tay để trên bụng cô đang toát mồ hôi, điều đầu tiên mà Mạc Mạc nghĩ tới là miệng vết thương của Giản Chiến Nam đang đau, nhịnkhông được hỏi “Miệng vết thương rất đau sao? Cần uống thuốc không?”
“Mạc Mạc…” đúng là miệng vết thương của Giản Chiến Nam bắt đầu đau sau khi hếtthuốc giảm đau, nhưng vẫn còn chịu đựng được, nhưng ngủ không được “Làm chút việc khác đi, hử?”