Yêu Thần Lục

Chương 242: Song Yến Lưu Tinh



“Cũng không thể nào để hỏa diễm nhiệt độ quá thấp, như vậy không thể nào nung chảy Linh Dược, chiếc xuất Dược Thủy, dung hợp bọn nó, hóa tán các loại. Cho nên khống hỏa như thế nào để có thể đạt được như ý muốn của mình, đó là một loại nghệ thuật, cần phải trải qua năm tháng đến tích lũy mà thành...!"

Triệu Yên Đà không có nuốt lời đối với lại Trần Vân Thanh, hắn nói để cho Trần Vân Thanh xem qua Luyện Đan phương pháp thì sẽ để cho Trần Vân Thanh xem, không những vậy, còn là giảng giải rất kỹ lưỡng, như là lão sư chỉ dạy đệ tử của mình một dạng.

Không, nhiều khi lão như cũng không có chỉ dẫn tận tình như thế, nhìn vào bề ngoài rất nhiều người sẽ nghĩ Triệu Yên Đà rất tốt với lại Trần Vân Thanh.

Trên thực tế lại không có phải như vậy, những thứ mà Triệu Yên Đà nói vừa rồi, có chút ít là Luyện Đan căn bản, nhưng sâu xa hơn, những thứ mà hắn làm, những thứ mà hắn đang khống chế, là tại phạm trù của Nhị Giai sơ kỳ cảnh giới Luyện Đan Sư.

Những thứ mà ngay cả Nhất Giai hậu kỳ cũng chưa chắc có thể hiểu được hết trong một thời gian ngắn, như thế một tên tiểu tử mười mấy tuổi chưa biết gì về Đan Đạo như Trần Vân Thanh này sao có thể hiểu thấu cho được.

Triệu Yên Đà trong lòng rõ ràng không có ý tốt, hắn chỉ muốn nói cho vui miệng bản thân, cũng là muốn có người nghe những thành tựu tuyệt vời trên con đường Đan Đạo thành tựu của hắn.

Còn Trần Vân Thanh kia có hiểu hay không, chuyện này không có liên quan gì đến hắn, thậm chí ngay cả việc quay lại nhìn Trần Vân Thanh có đang xem hay nghe những gì hắn đang diễn giải cùng hành động hay không, hắn cũng lười quay lại.

Tiếc là Triệu Yên Đà Không quay lại, như hắn quay lại mà nói, liền sẽ nhận ra được, Trần Vân Thanh dù là đang bị hắn dùng Định Thân Thủ Pháp đem thân thể khống chế lại, thế nhưng đôi mắt của hắn lại mở thật to, không hề chớp mắt lấy một lần theo dõi mỗi hành động cũng như lời nói của Triệu Yên Đà một cách không bỏ sót một chi tiết nào.

Cứ như đôi mắt của Trần Vân Thanh hiện tại là một loại camera cực kỳ tinh tiến của thế kỷ hai mươi mốt một dạng, ẩn ẩn sâu bên trong đồng tử, còn có thể diễn luyện lại một ít động tác trước đây của Triệu Yên Đà nữa, đây là một chuyện bất khả tư nghị, rất là hiếm khi nào xảy ra được trên cái thế gian này.

"Ong...Ong..!"

'Là đến công đoạn thu đan rồi sao?' Trần Vân Thanh nhìn vào âm thanh kinh chấn phát ra từ cái Đan Lô kia, cũng như gương mặt cực đôn ngưng trọng của Triệu Yên Đà hiện tại, hắn là hiểu biết được, rất lớn khả năng như tại bên trong Nam Hoang Kỳ Thư có ghi lại như thế, là đã đến công đoạn cuối cùng, cũng là công đoạn quan trọng nhất, thu đan!

Thành bại tại chính là thời khắc này, bột tán đã tất cả ngưng tụ thành những viên Đan Dược, giờ là lúc khống chế sao cho hợp lý cùng lấy Đan Dược đi ra, hoàn thành xem như thành công, như phế đan, hay Đan Dược bị hủy hết, xem như là thất bại.

Trần Vân Thanh hắn không muốn bỏ qua cho bất kỳ một chi tiết nào cả, đối với hắn những chuyện này về sau sẽ rất quan trọng cho mơ ước Luyện Đan cùng trở thành một vị chân chính Luyện Đan Sư của hắn.

"Ong..ong..!”

"Xoẹt...Xoẹt..!"

"Ha ha ha..! Chín viên Uẩn Khí Đan, là chín viên trung phẩm Uẩn Khí Đan, Triệu Yên Đà ta cuối cùng đã thành công..!"

Đan Dược được lấy ra, Triệu Yên Đà nhanh như chớp lấy ra một cái hộp ngọc đem bọn chúng thu lại, dùng thần niệm quan sát phẩm cấp của nó, hắn không khỏi cười to một tiếng.

Đan Dược ngoài phẩm giai chi phân, bên trong một loại Đan Dược cũng có cấp bậc nhỏ phân chia, đó là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm.

Hạ phẩm phẩm chất đan Dược luyện chế ra là thấp kém nhất, tu luyện giả dùng vẫn được, nhưng tồn tại bên trong đan độc cũng không có ít, càng lên cao, đan độc càng ít, như đạt đến cực phẩm, như thế tu luyện giả dùng đến tu hành sẽ không còn lo lắng cái gì hậu quả đan độc về sau, cứ có bao nhiêu dùng bấy nhiêu thôi.

Nhưng cực phẩm Đan Dược cấp độ này đã thất truyền từ lâu, hàng vạn năm qua không vị Luyện Đan Sư nào có thể luyện chế ra được, cao nhất nghe đồn cũng chỉ là thượng phẩm mà thôi.

Hiện tại lưu truyền trên thị trưởng, đại đa số là hạ phẩm đan Dược, Triệu Yên Đà hắn đem Uẩn Khí Đan luyện đến trung phẩm cấp độ, đã xem như vượt qua rất nhiều Nhị Giai Luyện Đan Sư rồi.

"Tiểu tử! Song Yến Lưu Tinh của tao mày nhìn rõ ràng rồi chứ?" Vui mừng qua đi, Triệu Yên Đà tiến đến bên cạnh Trần Vân Thanh, đem Định Thân Thủ Pháp trên người giải khai, nhàn nhạt mỉm cười hỏi.

Không dễ dàng nha, đây là lần đầu tiên mà hắn thi triển ra loại Đan Quyết tuyệt học này của bản thân, còn chỉ dạy hết sức tận tình nữa, nhất định thằng nhóc này phải hiểu vài thành mới được.

"Tiền bối ngài nói đùa...!" Trần Vân Thanh bên ngoài cười khổ một cái lên tiếng.

Song Yến Lưu Tinh, đây là thủ pháp Luyện Đan của Triệu Yên Đà, là Đan Quyết độc môn của y, vừa rồi khi đang Luyện Đan, Triệu Yên Đà là có giới thiệu qua cho hắn biết.

Hắn vận chuyển Dung Thiên Quyết, chú tâm theo giỏi, đương nhiên mọi cử chỉ của Triệu Yên Đà không thể nào qua mắt được hắn, Song Yến Lưu Tinh này cũng là không có ngoại lệ, hiện tại như để cho hắn diễn luyện lại một lần môn Đan Quyết này, không thể hoàn chỉnh như Triệu Yên Đà, nhưng hắn tin tưởng mình cũng có thể đạt đến tám phần.

Dù trong lòng là biết quá rõ ràng, nhưng vào giờ phút này, có đầu óc vào nước, Trần Vân Thanh mới đem chuyện này nói đi ra.

"Nhanh chóng dùng nó đi! Sau đó cho ta nhận xét..!"

Triệu Yên Đà gõ nhẹ đầu của mình một cái thầm nghĩ mình ngốc, Song Yến Lưu Tinh thủ pháp là độc môn Thái Đan Môn bọn họ, kỳ bí bên trong ngay cả Yêu Sư cường giả như hắn mặc dù có công pháp trong tay, còn là được lão sư nhiều lần tận tay chỉ điểm cũng chỉ có lĩnh hội được ba thành, một cái Yêu Sĩ sắp chết như tên tiểu tử này hỏi y xem hiểu bao nhiêu, đây không phải là tự làm khó chính bản thân mình hay là sao.

Quan trọng nhất hiện tại là cho tên này dùng Uẩn Khí Đan, xem thử lần này Đan Dược hắn luyện ra đã là đại thành hay là chưa, có điểm nào còn thiếu sót bên trong hay không, nếu để tên này ngỏm củ tỏi thì hắn đây xong rồi.

"Hự...Phốc...!".

"Sao có thể..? Sao có thể như vậy..?" Nhìn tên tiểu tử này phục dụng xong Đan Dược, tiếp tục thổ huyết, Triệu Yên Đà thần sắc là biến đổi liên tục, như không có tin vào mắt của mình nhìn thấy.

Đan Dược như chỉ cần đạt đến hạ phẩm, liền có thể đủ tiêu chuẩn cho tu luyện giả tu hành rồi, đây Đan Dược hắn đạt đến trung phẩm cấp độ, đã tốt nay còn tốt hơn, như vậy làm sao có thể có vấn đề cho được, đây là đi ngược lại với lý lẽ thông thường mà.

"Triệu Đan Sư..! Ta..Sau khi sử dụng xong..Đan Dược..Liền cảm thấy huyết mạch bên trong cơ thể lưu chuyển quá nhanh, nó không theo..không theo khống chế của ta nữa..!" Trần Vân Thanh gian nan lên tiếng nói.

"Khí huyết quá cường đại, dẫn đến hỗn loạn..!"

Triệu Yên Đà dùng thần niệm cảm ứng Trần Vân Thanh cơ thể, tuy hắn không thể nhìn đến huyền cơ bên trong, nhưng hắn biết được Trần Vân Thanh lời nói không có sai, tên này toàn thân là máu đại đa số là do khí huyết quá vượng gây nên, huyết khí trong cơ thể vận chuyển cường đại là tốt, nhưng một khi vượt quá giới hạn chịu đựng, đó sẽ là điềm xấu, một chuyện rất xấu.

"Ta đã hiểu rồi..! Là do Bổ Huyết Sâm ta chiết xuất tỷ lệ nhiều hơn những loại Linh Thảo khác một chút..!"

Linh quang lóe lên, Triệu Yên Đà như nghĩ đến chuyện gì, ánh mắt của hắn rực sáng.

Hắn lập tức đi đến Đan Lô, xuất từ bên trong Nhẫn Trữ Vật ra một phần Uẩn Khí Đan dược liệu, ném đi vào, bắt đầu công việc Luyện Đan của mình.

Lần này hắn rất sáng suốt, không có bắt Trần Vân Thanh dùng thêm tám viên Uẩn Khí Đan còn lại nữa, hắn rất rõ tình cảnh của Trần Vân Thanh hiện tại, tối đa chỉ có thể chống lại một hai viên Đan Dược nữa, như hắn đưa cả cho tên tiểu tử này ăn, tên này chắc chắn là phải chết, y chết mất rồi, như vậy mẻ đan sau nếu có vấn đề gì, ai sẽ giúp đỡ hắn nghiệm chứng đây.

Dù hắn rất tin lần này mình sẽ thành công, nhưng cũng như hắn đã từng nói, trên đời này không có cái gì là tuyệt đối, làm bất kỳ chuyện gì cũng nên nghĩ đến mọi khả năng có thể xảy ra. Như vậy mới không phải lâm vào hoàn cảnh bị động, đó cũng là phương châm làm việc từ trước đến nay của hắn.

Một canh giờ sau...

"Triệu Đan Sư...Không có chuyện gì nữa...Ta cảm thấy được sau khi dùng..Uẩn Khí Đan này không có bất kỳ khó chịu nào..!"

Trần Vân Thanh sau khi đem viên Đan Dược mới nhất mà Triệu Yên Đà luyện chế ăn vào, cảm nhận được bên trong cơ thể không có chuyện gì xảy ra, hắn cố gắng nâng đầu lên, mỉm cười đối với Triệu Yên Đà nói.

"Không có chuyện gì..! Không có chuyện gì..ha ha ha..! Cuối cùng Triệu Yên Đà ta cũng đã trở thành một tôn chân chính Nhị Giai Luyện Đan Sư.!"

Cảm nhận một lần nữa Trần Vân Thanh trong cơ thể không có vấn đề gì, Triệu Yên Đà vui mừng quá đỗi, cất tiếng cười to, làm cho cả Luyện Đan Thất nơi này lâm vào rung chuyển, như để ý kỹ, trên đôi mắt của hắn hiện tại ẩn chứa hai hàng lệ nóng.

Không có ai hiểu cảm giác hiện tại của hắn, đã mấy năm thời gian đi qua, rất nhiều sư huynh sư đệ bên trong Thái Đan Môn người nào người nấy đều là đã đột phá Nhị Giai Luyện Đan Sư, có người còn đột phá được Nhị Giai hậu kỳ. Tam giai Luyện Đan Sư cũng không có ít.

Trong khi đó Triệu Yên Đà hắn tuy cũng mang tiếng là Nhị Giai Luyện Đan Sư, nhưng Đan Dược do hắn luyện ra, người nào dùng người đó chết, dần dần hắn là một nỗi xấu hổ của tông môn.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.