Yêu Thần Lục

Chương 351: Tri Chu Võng



"Lão nhị..! Anh hai..! Anh phải tin tưởng tôi, lúc trước tôi đến đây, con Thủy Ngưu Thú này rõ ràng chỉ có Nhị Giai tứ Phẩm sơ kỳ tu vi..!" Trần Hàn Xương vì sợ Trần Vân Thanh hiểu lầm mình lừa gạt y, nên hắn là cố sức giải thích phân minh.

Trần Hàn Xương hắn thật sự là bị oan, một tháng rưỡi trước hắn đến đây, Thủy Ngưu Thú này rõ ràng chỉ có Nhị Giai tứ Phẩm sơ kỳ, không thể nào giả hơn được.

Nếu nó là Nhị Giai ngũ phẩm như bây giờ, lấy tu vi khi ấy của hắn, làm sao có khả năng chạy thoát được sự truy sát của nó suốt hai km như vậy được.

Còn lý do vì sao hiện tại nó đã là Nhị Giai ngũ phẩm, nói thật hắn cũng không có biết, khả năng trong vòng hơn tháng rưỡi này nó đã tiến hành đột phá, nhìn khí tức không ổn định của nó, nghĩ nghĩ chắc cũng mới đột phá không lâu.. Nó đột phá....Không lẽ..

"Khí Nguyên Quả đã chín..!"

Trần Hàn Xương cùng Trần Vân Thanh hai người nhìn nhau, trong miệng đều đồng thanh bật thốt lên một câu như thế.

Trong vòng hơn một tháng đột phá một cái cảnh giới cũng không phải không được, nhưng đó phải là người có thiên phú thật cao, cùng với lại tài nguyên sung túc thì mới được.

Thủy Ngưu Thú này là Yêu Vương huyết mạch, thiên phú cũng không đến nỗi tệ, nhưng không có tài nguyên, chỉ hấp thụ thiên địa linh khí đến đột phá, như vậy còn lâu mới đột phá. Cách duy nhất là nó ăn Khí Nguyên Quả, vì Khí Nguyên Quả có công năng tăng thêm một cái cảnh giới của Yêu Sĩ ở bất kỳ giai đoạn nào, nhưng với điều kiện là nó đã chín mới được.

Bây giờ Thủy Ngưu Thú đã dùng nó để đột phá, điều đó có nghĩa là Khí Nguyên Quả đã chín rồi.

"Ò....Ò...Ò...!".

"Đạp...Đạp...Đạp...!"

Kêu gọi cảnh báo hai tên nhân tộc này không có hiệu quả, Thủy Ngưu Thú bắt đầu tấn công, không thể không nói chứ nhìn Thủy Ngưu Thú to lớn thế kia nhưng nó di chuyển tốc độ lại cực kỳ nhanh, không hề thua kém một tên Yêu Sĩ sơ kỳ tu luyện một môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ thân pháp đến cảnh giới tiểu thành gì cả.

"Rầm...Rầm...!..". Hang động rung chuyển, thạch nhũ bên trong theo bước di chuyển của Thủy Ngưu Thú phá toái rơi rụng, mang theo một luồng khí tức kinh khủng đánh tới hai người Trần Vân Thanh.

"Xẹt....Xẹt..!"

Tuy nhiên, hai người Trần Vân Thanh cũng là tránh né không chậm, với việc cả hai đều có Yêu Kỹ thân pháp tại thân, còn đạt được không tệ cảnh giới, nên trốn tránh cũng khá nhanh.

Chậm hơn một chút xíu là Trần Hàn Xương, hân lần này cũng không có giấu nghề nữa, thân pháp của hắn biến ảo đa đoan, tuy kém Trần Vân Thanh đôi chút, nhưng không có nhiều lắm, rõ ràng, thân pháp mà Trần Hàn Xương sử dụng cũng là Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ, môn Yêu Kỹ này Trần Hàn Xương đã đưa nó đến cảnh giới tiểu thành, nên nhìn ra được, dù có chút chật vật, nhưng mà cuối cùng Trần Hàn Xương cũng đã có thể tránh khỏi một kích này của Thủy Ngưu Thú.

"Rầm..Rầm...!Ầm...!".

"Má ơi..!"

Nhìn đá bay tung tóe tại vị trí mà hai người mình vừa đứng sau đợt công kích đầu tiên của Thủy Ngưu Thú, Trần Vân Thanh lẫn Trần Hàn Xương hai người không khỏi lạnh mình.

Nếu mà hai người mình còn đứng ở vị trí cũ, chắc chắn bây giờ đã tan xương nát thịt rồi còn đâu.

"Lão Tam..! Chuyến làm ăn này tôi muốn bỏ cuộc..!"

Trần Vân Thanh nắm lấy một ụ đá nhô ra hiện đang lơ lửng trên không trung, sau khi nhìn thấy sức mạnh khủng khiếp của Thủy Ngưu Thú, hắn không hề có một tia do dự nói với lại với Trần Hàn Xương mình không muốn tham gia vào lần hành động này nữa.

Nói đùa, Thủy Ngưu Thú bây giờ tuy chỉ là Nhị Giai ngũ phẩm Yêu Thú, nhưng với một chiêu vừa rồi, hắn đã nhìn ra thực lực của đối phương không hề thua kém gì một tôn Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ công kích cả.

Ngay cả da thịt của hắn cũng quá dày, vừa rồi khi trốn tránh hắn đã có dùng kiếm đâm thử qua, thanh Huyền Linh Kiếm của hắn căn bản không thể đâm xuyên qua được lớp da vừa dày vừa cứng của nó.

Yếu điểm duy nhất có thể kể đến là thân hình hơi to, nên di chuyển có chút xíu chậm, như nó mà nhanh một chút, hắn cũng như Trần Hàn Xương đã toi mạng từ lâu rồi.

Dù biết điểm yếu của Thủy Ngưu Thú là như thế, nhưng Trần Vân Thanh hắn không có muốn chơi nữa, thực lực hiện nay thể hiện ra bên ngoài của hắn chỉ tương đương Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ, trong khi đó đối phương là Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ, chênh lệch hai cái cảnh giới thực lực như vậy.

Chỉ cần con Thủy Ngưu Thú này tấn công vài lần nữa, một khi Chân Khí trong người hao hết vì sử dụng Yêu Kỹ quá đà, hắn cũng sẽ bị con trâu này đâm chết mà thôi.

Chỉ vì mấy cái Khí Nguyên Quả, lại đem bản thân mình chôn vùi, theo như hắn thấy thật sự không có đáng cho lắm.

"Khụ..Khụ..!"

'Đáng chết Thủy Ngưu Thú..!'Trần Hàn Xương cũng cách vị trí của Trần Vân Thanh không phải quá xa.

Hắn đương nhiên là cảm nhận được sự kinh khủng của con Thủy Ngưu Thú này, vừa rồi chỉ vì bị nhiễm phải một ít Chân Khí của nó khi chạy trốn chậm chân, đến bây giờ máu huyết trong người của hắn vẫn còn đang sôi trào cũng là đủ hiểu.

Nhìn lại hắn không có biện pháp nào phản bác Trần Vân Thanh, tên khốn kia nói đúng, dù hai người mình có liên thủ lại, cũng không phải là đối thủ của con Thủy Ngưu Thú này, thậm chí có thể từ trong tay của nó chạy đi ra ngoài được hay không cũng là khó mà nói được.

"Lão Nhị..! Tôi có một món bảo vật có thể đem Thủy Ngưu Thú giam giữ lại trong một thời gian ngắn, anh có niềm tin có thể giết được nó hay không..?"

Biết hoàn cảnh hiện nay của hai người bọn họ không được khả quan cho lắm, nhưng mà để cho Trần Hàn Xương hắn bỏ đi Khí Nguyên Quả, hắn cũng không có cam tâm, đó là con đường duy nhất để có hắn có thể đi đến Mân Việt Học Viện tu hành, ước mơ trở thành Yêu Sư hay thậm chí là Yêu Tông của hắn cũng đều nằm tại nơi này cả, bằng mọi giá hắn không thể nào bỏ qua.

"Ò...Ò....!Rống..!".

Một kích không có đem hai tên nhân tộc sâu kiến này giết đi, Thủy Ngưu Thú ánh mắt càng ngày càng là điên cuồng rồi, không có một chút nghĩ ngơi dù chỉ một giây, nó đạp đất lấy đà bay lên không trung hướng hai người Trần Vân Thanh tấn công tiếp.

"Rầm ....Rầm...Rào....Rào...!"

"Có thể giam cầm nó trong bao lâu..?"

Thật vất vả mới có thể tránh thoát được Thủy Ngưu Thú công kích, Trần Vân Thanh vẫn chọn cách đu mình trên không trung.

Đây là biện pháp tốt nhất có thể rồi ở trên này Thủy Ngưu Thú dù muốn tấn công bọn hắn, cũng phải dùng lực từ dưới đất bay lên, đối với thân thể nặng nề của nó cũng là một gánh nặng không nhỏ, khi nó chạy lên đây công kích hắn cũng có thời gian để mà chuẩn bị.

Còn nếu mà ở dưới đất, không cần phải nói, sẽ không mất bao lâu nữa hắn liền sẽ chết trong tay của Thủy Ngưu Thú mất thôi.

"Mười lăm phút..! Có thể ít hơn..!" Trần Hàn Xương ngẫm nghĩ một chút, liền đưa ra một cái đáp án không mấy rõ ràng.

"Được..! Chú hành động đi..!"

Trần Vân Thanh gật đầu, cao thủ giao chiến, đừng nói là mười lăm phút, chỉ cần một phần năm giây cũng đã có thể phân ra sinh tử, với thực lực của hắn cùng Trần Hàn Xương, nếu mà Thủy Ngưu Thú không còn hoạt động tự nhiên trong vòng mười lăm phút mà vẫn không thể làm gì nó, như vậy thì nên kiếm một khối đậu hủ đập đầu chết quách đi cho rồi.

"Ò...Ò..Ò...!Rống ..!"

"Đến đúng lúc..! Hắc Chu Võng..! Vây khốn cho ta..!"

Nhận được cái gật đầu đồng ý của Trần Vân Thanh, Trần Hàn Xương cũng không có giữ lại thủ đoạn của mình nữa, chỉ thấy hắn lấy từ bên trong Túi Không Gian ra một cái ống trúc to hơn cánh tay của trẻ con đôi chút, sau đó ấn vào nút cơ quan, trong nháy mắt, từ bên trong ống trúc phun ra một cái tấm lưới rộng lớn màu đen, đem thân thể của Thủy Ngưu Thú bao bọc lại.

"Rầm..!..Ò...!Rống.....!Rầm rầm..!"

Thuận theo thế công Thủy Ngưu Thú vẫn công kích hai người Trần Hàn Xương như thường, nhưng khi tiếp đất, nó không còn bộ dáng oai vệ như trước đó nữa, mà.ngã dúi đầu xuống dưới đất, hiện tại đang là lăn lộn để thoát khỏi tấm lưới kia.

"Không ngờ chú còn có bảo vật tốt như thế nào này..!" Trần Vân Thanh ánh mắt phát sáng, nhìn xuống bên dưới kia đang giãy giụa Thủy Ngưu Thú lên tiếng không thôi.

Hắc Chu Võng này hắn có nghe nói qua, nghe đâu nó được làm bằng sợi tơ của Hắc Tri Chu, một loại nhện Yêu Thú có độc rất là khó đối phó.

Những sợi tơ của nó rất là bền, lại có độ bám cực cao, nên một khi con mồi nào bị dính vào trong lưới, y như rằng sẽ nắm chắc cái chết trong tay, trừ khi là con mồi cấp bậc quá cao mới có thể giãy tấm lưới đi ra, nếu như đồng cấp mà nói, chắc chắn là sẽ không có cơ hội.

Trước đây khi nghe qua Hắc Tri Võng bên trong Nam Hoang Kỳ Thư, đối với nó Trần Vân Thanh vẫn ôm khát vọng muốn có được không thôi, nhưng lại không có cơ hội sở hữu, ai mà ngờ một bảo vật như vậy lại có trong tay của Trần Hàn Xương kia chứ.

"Nhị ca! Anh mau ra tay đi..! Hắc Tri Võng không thể nào giam cầm được Thủy Ngưu Thú lâu đâu..!" Trần Hàn Xương trong lòng là đang lôi mười tám đời tổ tiên của Trần Vân Thanh ra để mà mắng.

Bây giờ là lúc nào rồi còn ở đó mà đi khen ngợi Hắc Tri Võng này nọ, nên biết rằng Hắc Tri Chu trong tay của hắn chỉ được làm ra từ Nhị Giai ngũ phẩm Hắc Tri Chu, độ bền cũng như là độ dính hết sức là hữu hạn, không có khả năng đem một tên Yêu Thú có lực lượng trong người quá mạnh như Thủy Ngưu Thú giam cầm quá lâu.

Như để qua thời gian tốt, một khi Thủy Ngưu Thú thoát khốn, khi đó hắn không chỉ không có lấy được Khí Nguyên Quả, mà cả cái mạng của mình, nói không chừng cũng đã không còn.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.