Yêu Thần Lục

Chương 352: Chó Ăn Lương Tâm



"Giao Ảnh Phá Hình Thức..! Giết..!!"

Trần Vân Thanh cũng giật mình một cái, hắn biết vừa rồi biểu hiện của mình rất là không ổn. Trần Hàn Xương nói không sai chút nào, nếu mà để cho Thủy Ngưu Thú thoát khốn, tuy hắn có thể rời khỏi đây, nhưng mà mình sẽ chẳng có cơ hội để chiếm lấy Khí Nguyên Quả nữa, thế nên cũng không dám chần chừ lâu, hắn lập tức là xuất thủ, kết hợp với lại thân pháp Yêu Kỹ điêu luyện của mình, chẳng mấy chốc đã tiến đến vị trí của Thủy Ngưu Thú, dùng chiêu kiếm đâm xuyên qua miệng của nó, làm cho nó không có một cơ hội nào giãy giụa được nữa.

"Ò...Rống...Rầm..!".

"Xẹt..!".

"Nhị ca..! Anh thật sự quá tài giỏi, chỉ dùng một kiếm đã đem Thủy Ngưu Thú giết đi rồi..!"

Thủy Ngưu Thú nằm xuống cũng là lúc Trần Hàn Xương từ trên cao bay xuống bên dưới, vừa bay xuống, hắn không khỏi hết lời khen ngợi Trần Vân Thanh, cứ như việc giết Thủy Ngưu Thú không có sức phản kháng là chuyện kinh thiên động địa một dạng.

"Nếu chú ra tay thì cũng làm được mà thôi..!" Không có bao nhiêu khiêu chiến, đó là nhận định của Trần Vân Thanh sau khi đem Thủy Ngưu Thú giết đi.

Nếu mà một người bị trói chân trói tay lại đặt ngay trước mặt người cầm binh khí khác, nếu người đó còn không thể đem đối phương kết liễu, như vậy thì cũng quá mức là vô dụng, không còn gì có thể bào chữa.

Trong hoàn cảnh này của hắn, Thủy Ngưu Thú tuy da dầy thịt béo, không dễ đâm xuyên qua thân thể để một kiếm giết chết nó, nhưng dù lợi hại đến đâu, Yêu Thú cũng sẽ có điểm yếu, cái miệng chính là điểm yếu của nó, Thủy Ngưu Thú còn hay mở miệng kêu gào, đâm vào trong đó khi Thủy Ngưu Thú không có khả năng tránh thoát, chắc chắn có thể đem nó giết đi.

Đây là Trần Vân Thanh hắn tích lũy kinh nghiệm từ cái lúc cùng Địa Giáp Thử chiến đấu mấy tháng về trước, bài học đó đến nay vẫn còn nguyên vẹn giá trị đối với lại Trần Vân Thanh hắn.

"Phập...!"

"Ân..! Trần Hàn Xương....! Mày..!"

Nhìn thanh kiếm đâm vào vị trí trái tim của mình hiện tại, Trần Vân Thanh ánh mắt mở ra thật to, không thể nào tin tưởng được nhìn Trần Hàn Xương trước mắt mình đây cất tiếng hỏi.

Vì sao Trần Hàn Xương lại muốn giết hắn, đây là câu hỏi vẫn luôn luôn tồn tại trong đầu của Trần Vân Thanh hắn thời điểm hiện tại. Hai người bọn họ không phải là đang hợp tác rất là tốt hay là sao?

Hắn cùng Trần Hàn Xương không phải là anh em chơi từ nhỏ cho đến khi lớn lên, tình cảm còn thân hơn cả anh em ruột thịt hay là sao? Vì nguyên nhân nào mà Trần Hàn Xương lại ra tay với lại hắn đây.

"Phập..!".

"Hừ...! Tại sao ư...?".

"Trần Vân Thanh..! Mày không dùng đầu óc để nghĩ lại xem, tao có Hắc Tri Võng này trong tay, dư sức giết Thủy Ngưu Thú, còn cần hợp tác với mày để mà làm gì..?"

Trần Hàn Xương dùng thêm lực lượng chân Khí vào cánh tay phải, đâm thanh kiếm thật mạnh vào trái tim của Trần Vân Thanh thêm một chút nữa, sau đó trả lời cực kỳ là lạnh lùng.

Trần Hàn Xương hắn nhận mình có đôi chút kém Trần Vân Thanh, nhưng không kém nhiều lắm, thêm vào thủ đoạn vốn có trong tay, thật tế không cần phải liên kết với bất kỳ một ai để giết Thủy Ngưu Thú.

"Mày là muốn lấy bí mật trên người của tao..?"

Trần Vân Thanh trên miệng rỉ ra một dòng máu tươi, qua mấy câu hỏi vừa rồi của Trần Hàn Xương, hắn đã rõ ràng quá nhiều chuyện rồi.

"Mày nói đúng..! Tao làm tất cả cũng chỉ vì muốn lấy được bí mật trên người của mày..!" Trần Hàn Xương gật đầu, không hề phủ nhận lời nói vừa rồi của Trần Vân Thanh.

Trong bốn người Trần gia trấn tứ kiệt, Trần Hàn Xương hắn là người có mưu trí nhất, cũng là người thông minh nhất.

Nói thật, ba năm ở bên trong Trần Phủ, không phải là Trần Kim Tiền, người mà đến thăm Trần Vân Thanh nhiều nhất là Trần Hàn Xương hắn, chỉ là vì những lúc hắn đến hoàn toàn là trong lúc bí mật, không có người nào hay biết mà thôi.

Những chuyển biến của Trần Vân Thanh, những đồn thổi về Trần Vân Thanh, hắn là nhìn thấy không bỏ sót, cũng là nghe thấy rất là rõ ràng.

Ngay khi Trần Vân Thanh thức tỉnh chỉ là Hoàng Giai Nhị Phẩm Yêu Hồn, hắn mình đến tìm Trần Vân Thanh đã không còn nhiều.

Nhưng mà chuyển biến sau đó, lại làm cho Trần Hàn Xương hắn đưa mắt mà nhìn.

Đánh bại Trần Khánh Ly, làm người đứng đầu Đại Mộc Lâm Khu, dùng tu vi Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ gia nhập Nội Viện, mỗi một chuyển biến của Trần Vân Thanh, có cái nào không có làm ra chấn động lớn kia chứ.

Người bên ngoài truyền tai nhau nói Trần Vân Thanh đạt được thành tựu như ngày hôm nay chỉ là dựa vào may mắn có Đại Hành Huyền Khí Kinh, nhưng người thân quen như hắn hoàn toàn không có tin, Trần Vân Thanh trên người chắc chắn là có bí mật cực kỳ to lớn không có người có thể biết.

Chỉ cần hắn có được bí mật này, vượt qua Trần Tuyết Tùng chỉ là chuyện nhỏ, lên Mân Việt Học Viện trở thành thiên tài đứng đầu cũng không có khó khăn gì, thế cho nên, Trần Hàn Xương hắn mới sắp xếp một loạt kế hoạch như ngày hôm nay, mục đích chính là đem Trần Vân Thanh giết đi, đem tất cả tài nguyên cùng bí mật của Trần Vân Thanh chiếm làm của mình.

Vì mục tiêu này, hắn có thể hy sinh tất cả, kể cả cái kiện Hắc Tri Võng có giá trị mấy ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch hắn cũng không tiếc..

"Hắc..Hắc ...Hắc..!"

"Trần Hàn Xương..! Mày vì bí mật trên người của tao liền muốn giết tao..! Bộ mày không nghĩ đến tình nghĩa anh em cả mười năm nay của hai chúng ta hay sao.? Mày không nghĩ đến năm xưa ở Trần gia trấn tao đã nhiều lần cứu mạng của mày hay là sao..? Bộ mày không nhớ đến, khi cha mẹ của mày không đủ tiền chữa bệnh, cũng là tao lấy trộm tiền của cha tao đưa cho mày hay sao..? Không có tao...Mày cùng gia đình mày đã chết mất xác từ lâu rồi...! Vậy mà hôm nay.. Mày chỉ vì một chút bí mật trên người của tao liền muốn đưa tao vào chỗ chết... Lương tâm của mày đã bị chó ăn rồi hay sao..?"

Trần Vân Thanh hai hàng nước mắt không biết khi nào đã chảy xuống, nhìn cái tên Trần Hàn Xương này, hắn như nhớ lại người anh em mà mình tin tưởng nhất trên Địa Cầu kiếp trước là Lương Thiện Vinh, người mà hắn đối xử với y quá tốt, ngay cả vị trí Bang Chủ Thanh Bang mà hắn cũng muốn nhường ra cho Lương Thiện Vinh luôn, có thể nói hắn kiếp trước đối xử tốt với Lương Thiện Vinh bên kia như thế nào, kiếp này tại nơi đây, tiền nhiệm chủ nhân của bộ thân thể này cũng đối xử tốt với lại Trần Hàn Xương như vậy.

Nhưng kết quả hắn nhận lại thì thế nào? Lương Thiện Vinh cài bom hẹn giờ giết hắn, Trần Hàn Xương cũng nhân lúc hắn không phòng bị ra tay đánh lén, cả hai sao mà quá giống nhau, hắn thật muốn biết, vì cái gì Trần Hàn Xương lại vô tình vô nghĩa như thế..? Hay thế gian này vốn không hề có tình người..?

"Biết..! Ta đương nhiên là biết..! Nhưng mà mày không nên có ý định đi Mân Việt Học Viện..! Càng không nên có ý định đi tìm Lăng Tĩnh Y..?"

Trần Hàn Xương cũng là gào giọng kêu lên thật lớn, hai hàng nước mắt của hắn cũng là chảy ra từ khi nào, gương mặt của hắn hiện tại vô cùng là thống khổ, hoàn toàn không có giống như giả vờ cho lắm.

"Lăng Tĩnh Y..? Chuyện này có liên quan gì đến Lăng Tĩnh Y? Không lẽ là mày..?" Trần Vân Thanh cực kỳ kinh dị nhìn Trần Hàn Xương.

"Mày nói đúng rồi..! Tao chính là yêu Lăng Tĩnh Y, tao yêu cô ấy đến không cần cái mạng sống...! Mày có biết hay không..?"

Trần Hàn Xương gật đầu, giết Trần Vân Thanh, trong lòng hắn cũng cực kỳ là đau khổ, chứ không giống như bên ngoài lạnh lùng vô tình như thế này đâu.

Con người chứ đâu phải cỏ cây mà không có cảm động, những gì Trần Vân Thanh làm cho hắn mười năm qua, hắn luôn luôn khắc ghi đến tận đáy lòng của mình, chưa bao giờ hắn nghĩ đến sẽ giết Trần Vân Thanh, như người nào giết Trần Vân Thanh, hắn sẽ liều mạng với người đó, thậm chí là chết thay cho y cũng có thể, để trả hết ân tình mà hắn cùng gia đình đã nợ của Trần Vân Thanh.

Nhưng mọi chuyện biến đổi kể từ khi Lăng Tĩnh Y xuất hiện, lần đầu gặp cô gái ấy, hắn hồn vía đã bị cô ta câu dẫn đi đâu mất rồi, ngày đêm mất ăn mất ngủ cũng chỉ vì nhớ đến cô ta, nói thật ra bên trong túi Không Gian của hắn có quá nữa là những bức hình mà hắn vẽ về Lăng Tĩnh Y.

Hắn không thể chấp nhận Lăng Tĩnh Y vui đùa bên người khác, dù cho người đó có là người anh em tốt nhất của hắn, hắn trong lòng thầm thề, bất kỳ người nào yêu Lăng Tĩnh Y hắn đều sẽ giết hết, bây giờ không được thì sau này, còn người nào mà Lăng Tĩnh Y để ý, lại càng đáng phải chết.. Trần Vân Thanh cũng không ngoại lệ.

Theo bình thường hắn là không muốn ra tay với Trần Vân Thanh, chỉ cần Trần Vân Thanh đừng có quật khởi, thiên phú đừng có quá tốt, cả đời chỉ dừng lại ở Yêu Giả chi cảnh, sau đó trở về Trần gia trấn lấy vợ sinh con, như vậy thì tốt biết mấy.

Khi đó hắn không chỉ không giết Trần Vân Thanh, mà còn đưa cho y thật nhiều tiền, làm một đại phú ông, cả đời này đều hưởng không hết vinh hoa phú quý, cứ như vậy chết già đi thì qua tốt.

Nhưng vì sao ông trời lại đùa giỡn với hắn, đã y chỉ giác tỉnh Hoàng Giai Nhị Phẩm Yêu Hồn rồi thì nên để cho y làm một người bình thường hết kiếp đi, một hai phải ban cho Trần Vân Thanh cơ duyên lớn để y thoát thai hoán cốt làm cái gì, để hại hắn trở thành một người bất nhân bất nghĩa như hiện tại, hắn thật hận ông trời a.

Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.

Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!

Chỉ có tại