Nhất Phong lao xuống sảnh bên dưới, hắn chạy nhanh qua những người đang đứng đó, Hồng Ngọc vừa quay lại thì bị Nhất Phong đụng vào, cô dúi người về trước rồi giật mình khi trông thấy Nhất Phong.
“Anh Nhất Phong? Anh ấy ở đây sao?”
Nhất Phong chạy ra đến cổng, chỉ thấy bóng người con gái đã yên vị trên chiếc xe ô tô dáng thể thao. Chiếc xe rồ ga lao vút đi khiến hắn đứng nhìn theo mà sững sờ, đôi tay buông thõng vô lực, ánh mắt đỏ ngầu xúc động vẫn chưa chuyển hướng nhìn.
Tại nhà họ Phạm.
An Đình đang dưỡng da thì có điện thoại đến, bên kia giọng Hồng Ngọc vừa lo vừa tức giận.
“Chị, cô ta quay lại rồi!”
An Đình ngạc nhiên.
“Ai quay lại, em nói rõ xem nào!”
“Là…là Hạ Linh! Cô ta đến buổi tiệc, với lại cả Nhất Phong cũng có mặt!”
“Sao? Em nhầm không, Nhất Phong anh ấy ở công ty kia mà, sao lại đến những nơi ấy!”
“Trời ơi em nhầm sao được, anh ấy chạy theo cô ta đến mức tông vào em cơ mà!”
Nghe những lời em gái nói, gương mặt An Đình biến sắc, cô tắt cuộc gọi mặc cho Hồng Ngọc vẫn đang tức tối bởi thái độ của Linh.
Một lát sau, bên ngoài có tiếng còi xe, đoán là Nhất Phong về, An Đình khoác chiếc áo ngoài rồi nhanh chân đi xuống dưới.
Đối diện với người vợ đang đợi mình, Nhất Phong chỉ lạnh nhạt bước đi ngang qua chẳng hỏi han. Nhanh như cắt, An Đình giật tay Nhất Phong lại hỏi.
“Hôm nay anh đi đâu, gặp ai?”
“Tôi không có nghĩa vụ khai báo với cô!”
Ánh mắt An Đình trừng lên, cơn ghen trong lòng cô đã dâng tột độ.
“Anh lén em gặp cô ta sao?”
Nhất Phong liếc ánh mắt sắc bén, vẫn nét mặt bình thản không chút cảm tình gì với người đối diện. Hắn hất tay cô ra rồi lại nắm chặt, gương mặt đanh lại gằn lên.
“Cô không xứng đáng nhắc đến cô ấy! Hạng người dùng thủ đoạn để ép hôn thì không bao giờ xứng đáng có được tình yêu của bất cứ ai. Cô đợi mà nhận cuộc gọi từ tòa án đi.”
Dứt lời thì Nhất Phong cũng dứt khoát mà đẩy mạnh An Đình khiến cô ngã nhào ra sàn nhà. Cánh tay manh mai bị hắn nắm chặt đến in hằn dấu đỏ.
“Em không đồng ý ly hôn! Anh nên nhớ cha đã chia cổ phần công ty cho em, nếu ly hôn thì anh không lấy lại được!”
Nhất Phong không quay lại, hắn vừa đi vừa cười nhạt trả lời.
“Luật pháp cho phép đơn phương ly hôn kia mà! Với lại số cổ phần ít ỏi của cô thì tôi chẳng cần.”
“Anh…”
Xung quanh, người làm tỏ ánh mắt ái ngại nhìn cô, từ khi cưới đến nay thì ngôi nhà chỉ có tiếng cãi vã, đôi khi còn là cơn phẫn uất của An Đình trút giận lên những vật dụng trong nhà. Họ nhớ lại lúc Hạ Linh còn ở đây, tuy Nhất Phong vẫn đôi khi nóng tính quát nạt, nhưng hắn không hề như bây giờ.
Ông Nhất Lâm cùng vợ đã trở lại nước X lo vài việc còn dang dở, ngôi nhà rộng lớn chỉ còn vợ chồng Nhất Phong và Nhật Nam, nhưng mỗi người lại lặng lẽ một phòng, bữa cơm gia đình dần cũng chẳng còn.
…
Ông Khiêm hỏi về buổi tiệc, Linh vui vẻ trả lời và tất nhiên cô giấu đi chuyện va chạm với Hồng Ngọc. Nhưng Gia Huy lại không chịu im lặng.
Cậu kể lại sự việc xảy ra cho ông Khiêm nghe, rồi bực dọc chốt hạ câu cuối.
“Cha, cô ta rất quá đáng, cứ bắt chị Linh phải nhận mình là Hạ Linh gì đó, rồi còn tạt nước lên người chị!”
“Được rồi Gia Huy!”
Linh khẽ lên tiếng, ông Khiêm lại suy tư, cô gái mà cậu nói có lẽ là cô con gái nhỏ của bà Ngọc Linh. Ông quay sang hỏi Linh.