0 x 0 = 0.5

Chương 36: Uống Sữa Bò



Edit: Yan

==================

Mặc kệ sự đời, cuối cùng Sơ Ân vẫn kéo theo Ngụy Lai triển khai kế hoạch giảm béo của cậu.

Ngụy Lai không muốn Sơ Ân giảm béo không phải vì tiếc đống đồ ăn vặt của mình mà là Sơ Ân giảm béo quả thực quá liều mạng, người bị hại đầu tiên chính là Ngụy Lai hắn.

Quy trình giảm béo của Sơ Ân chia làm ba giai đoạn.

Giai đoạn thứ nhất là giai đoạn nhiệt huyết tràn đầy: cậu như một cái máy tính calorie biết đi, ăn rau xanh gặm thịt trắng không phải nói chơi, cách mạng ý chí rất chi là kiên định, có thể chống đỡ toàn bộ dụ hoặc.

Đến giai đoạn thứ 2, Sơ Ân bắt đầu thèm ăn. Nam minh tinh này ngoài mặt nhìn có vẻ thuần lương, thực ra nội tâm lại vô cùng ô uế, cậu ta sẽ lấy đồ ăn mình muốn ăn đút cho Ngụy Lai trước, sau đó sẽ vô cùng đáng thương sấn đến muốn ôm ấp hôn hít nâng cao cao, sướng ở miệng Sơ Ân nhưng béo thì lại ở thân Ngụy Lai.

Đến giai đoạn thứ 3, Sơ Ân mất ngủ, trở thành một con cú đêm.



Cả buổi tối không ngủ, tỉnh táo hơn trăm lần trừng mắt, lanh lợi như tia chớp nhón chân đến phòng bếp lắc lư một vòng, đặt tầm mắt khóa chặt vào tủ sắt chứa đồ ăn, hành động này liền đánh thức Âu Nhuận Quất, một người một mèo bắt đầu kẽo kẹt kẽo kẹt cào cửa- Âu Nhuận Quất mài móng vuốt còn Sơ Ân đơn thuần là đói đến ruột gan cồn cào. Ngụy Lai sớm nghe thấy động tĩnh nhưng không thèm để ý đến cái thứ tuyệt thế thành tinh Sơ Ân này bèn nằm thẳng cẳng giả chết.

Meo một tiếng giường rung lên, đây là Âu Nhuận Quất đã phì như heo nhảy lên giường duỗi móng vuốt chạm vào bình xịt dưỡng ẩm Ngụy Lai đặt ở mép giường.

Ngụy Lai: "Toy nhịn."

Sơ Ân thấy Ngụy Lai ngủ đến là ngon chẳng phản ứng gì, giống như vô số ông chồng thối tha đã chẳng còn cảm giác gì với sự tồn tại của người vợ trong hôn nhân, điều này khiến tâm trạng cậu không khỏi càng đi xuống--- Vì sao Ngụy Lai không dỗ cậu? Rõ ràng chỉ cần ịch cậu một phát, cậu sẽ lập tức ngoan ngoãn không giảm béo nữa.

Đây là năm thứ sáu Ngụy Lai ở bên cậu, năm nay Ngụy Lai đã 38 tuổi.

Chỉ có điều, Ngụy Lai còn chưa comeout với gia đình, anh lấy lý do sự nghiệp làm trọng nên không kết hôn, lại dùng lí do là người đại diện mà ở một chỗ với cậu.

Chỉ là, ngày tháng như vậy còn có thể kéo dài bao lâu đây? Anh ấy là con trai độc nhất, liệu có phải bên ngoài đã để cho người ta mang thai hộ một đứa con rồi không?

Nếu không thì vì sao lại muốn sửa mật mã di động? Rõ ràng dưới tay chỉ có một mình mình là nghệ sỹ nên cũng không có việc gì quá bận, thế mà thật nhiều ngày không về nhà, rốt cuộc là có chuyện gì muốn gạt mình chứ?

Sơ ân càng nghĩ càng sợ, Trần Mai Hàm ngoại tình cũng bắt đầu bằng việc sửa mật mã di động. Mặc dù biết mình nghĩ như vậy rất có lỗi với Ngụy Lai nhưng cậu thật sự không nhịn nổi, cậu trở nên mập mạp không còn đẹp như trước kia, Ngụy Lai thay lòng đổi dạ dường như cũng thành một chuyện đương nhiên.

Sơ Ân không cào cửa nữa, hự một tiếng còn rút một tờ khăn giấy lau mặt, Ngụy Lai thầm đoán hẳn là cậu đói quá mà khóc, rốt cuộc không quản nổi trái tim tú bà vướng bận cô nương đầu bảng của mình, khổ sở bò dậy dỗ dành.

"Uống một ít sữa bò, ít đường ít béo sẽ không béo đâu." Ngụy Lai ngồi thẳng trên giường nói.

Trong bóng đêm tối tăm mịt mù, Âu Nhuận Quất và Sơ Ân cùng quay đầu, Ngụy Lai bỗng sinh ra ảo giác đôi mắt Sơ Ân còn xanh hơn cả mắt mèo của Âu Nhuận Quất.



Sơ Ân nhảy lên giường xốc một góc chăn lên chui vào, như mèo con chơi cục lông mà nhéo nhéo Ngụy Lai nho nhỏ.

Ngụy Lai giật thót mình, vội vã xốc chăn lên xốc luôn Âu Nhuận Quất lăn xuống sàn nhà vang bụp một tiếng.

Ngụy Lai: "...... Đậu má, hơn nửa đêm mà em làm gì đó?"

Sơ Ân ngước mắt lên nhìn hắn khàn giọng nói "...... Uống sữa bò."

Ngụy Lai: "......"

15 phút sau, hai người đã xảy ra hành động nếu viết ra sẽ bị hệ thống Tấn Giang khóa chương.

Trong lòng Ngụy Lai khổ sở nhưng cũng rất kích động.

Ngụy Lai miễn cưỡng ổn định lại giọng nói: "Anh... rất tán thưởng cách giảm béo này của em."

Sơ Ân vừa làm vừa khóc: "Hu..."

Ngụy Lai dỗ: "Đừng khóc mà... Cục cưng không có béo mũm, cục cưng của anh chỉ nhiều thịt thôi."

Sơ Ân: "...... Oa!"

Xong việc, Ngụy Lai hâm nóng hai ly sữa bò một ly kính Âu Nhuận Quất một ly dâng cho cục cưng thân yêu.

Bệnh sạch sẽ của Ngụy Lai tái phát bèn nhanh chóng tắm rửa khập khiễng đi ra, hơi thở mong manh nói: "...Em cũng quá ác độc rồi, đói cũng không thể lăn lộn anh như vậy được, mông anh đau như bị sét đánh rồi đây nàu."

"Anh còn nữa sao?"

Ngụy Lai nằm vật ra giường, đói đến mức tinh bì lực tẫn: "...Một giọt anh cũng không còn rồi."

Sơ Ân cong khóe môi ngồi ở mép giường ừng ực uống hết nửa ly, bên môi dính sữa như hai chòm râu bạc nghĩ thầm: "Đúng là như vậy, phía trước phía sau em đều phải ép khô anh! Anh là của một mình em!"

Ngược lại với Ngụy Lai, Sơ Ân là người vô cùng không để ý, nhấc Đại Quất lên lau chòm râu sữa bên miệng một phát.

Giang hai tay: "Ôm em ngủ." . Ngôn Tình Tổng Tài

Ngụy Lai đột nhiên nhấc lên chăn, khoá Sơ Ân lại trong ngực mình, "Mẹ nó, em thật là chủ tử của anh mà!"

Mèo béo vừa mới thành khăn lau miệng lại bất hạnh bị hất xuống sàn nhà lần thứ hai tức giận đến mức xù cả đuôi.