Sau khi nói chuyện xong Hoàng Nam, Gia Hân trở về nhà.
Cuối cùng cô vẫn kiên quyết không nhận sợi dây chuyền đó.
Còn Hoàng Nam cũng không muốn ép buộc cô nên đành cầm lại.
Trên đường về nhà, Gia Hân có ghé qua siêu thị, mua một ít thức ăn cùng đồ dùng chuẩn bị nấu bữa trưa.
Nhắc tới cơm trưa cô lại nhớ tới Gia Huy, không biết hôm nay anh có về ăn trưa với cô không? Lúc sáng anh nói đi đón Bảo Vy xuất viện, chắc có lẽ hôm nay sẽ ở cùng cô ta.
Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của cô, còn anh làm việc gì thì cô sao biết được.
Thôi không nghĩ nữa, càng nghĩ lại càng đau đầu.
Đến trưa
Gia Hân vừa nấu xong bữa trưa thì có tiếng chuông cửa reo lên.
Cô liền gỡ bỏ tạp dề, rồi ra mở cửa.
Bất ngờ thay, người đến là mẹ chồng cô cùng em chồng là Ly Ly.
- Mẹ với em mới đến.
Cô bé Ly Ly nhanh nhảu lên tiếng.
- Dạ chào chị dâu em mới đến.
Còn mẹ anh thì chỉ cười hiền hậu gật đầu, sau đó cả 3 đi vào nhà.
Do cô vừa làm xong bữa trưa nên mời cả hai người kia vào ăn cùng luôn.
- Dạ mẹ với Ly Ly vào ăn trưa cùng con cho vui.
Mẹ anh cùng Ly Ly cũng vui vẻ cùng Gia Hân ăn trưa.
Vừa ăn cả ba vừa nói chuyện.
Bà Mai lên tiếng trước:
- Thằng Huy không về ăn trưa cùng con à.
Cô vui vẻ lên tiếng trả lời:
- Dạ, dạo này công việc anh ấy hơi nhiều, nên chắc là bận không về được.
Với lại con ăn một mình cũng không sao.
Gia Hân vừa nói xong thì lại có tiếng nói tiếp lại lời của cô, giọng nói đó không ai khác là Ly Ly, cô ấy giọng điệu không vui nói:
- Anh ấy mà bận cái gì, chắc lại đi chăm sóc cho con nhỏ kia nữa chứ gì.
Ly ly vừa dứt câu liền bị mẹ mình đánh vào tay một cái, cô ấy cũng như phát hiện ra mình vừa nỡ lời liền ngậm chặt miệng lại, cúi gằm mặt xuống, nhưng vẫn lén lén quan sát khuôn mặt Gia Hân.
Bà Mai nhanh nhẹn nói đỡ, ăn ủi cô:
- Con bé Ly Ly nó không biết gì, nỡ lời, con đừng bận tâm.
LyLy nghe mẹ nói đỡ cũng phụ họa theo nhưng với giọng lý nhí:
- Chị dâu, em xin lỗi.
Khi nghe LyLy nói thế, mặt cô có chút đổi sắc nhưng cũng mau chóng trở lại bình thường.
Cô vui vẻ đáp lại:
- Dạ không có gì đâu, con biết mà.
Nghe Gia Hân nói thế cả bà Mai cùng Ly Ly đều bất ngờ, Ly Ly miệng nhanh hơn não lại lên tiếng:
- Chị biết hết rồi sao, cả chuyện anh Huy và Bảo Vy từng yêu nhau sao?
Vừa nói xong cô ấy lại nhận một ánh mắt giận dữ, sắc lẹm đến từ bà Mai.
Bà cũng hết nói nổi cô con gái này của bà, trong tình thế nào rồi mà còn ăn nói tầm bậy tầm bạ.
Còn Lyly vừa thấy ánh mắt của mẹ thì im bặt không nói thêm câu gì nữa.
Bà Mai ngại chín mặt với Gia Hân.
Bởi bà biết là thằng con trai mình đang có lỗi với cô.
Lúc trước đúng là bà có ép Gia Huy phải lấy cô.
Nhưng cuối cùng người lựa chọn cưới Gia Hân vẫn là nó.
Vậy mà bây giờ nó lại day dưa với tình cũ.
Nhìn Gia Hân có vẻ hiểu chuyện, không để ý đến những việc này.
Nhưng với một người phụ nữ từng trải như bà, có thể nhìn ra được tâm trạng con bé không tốt như vẻ ngoài nó đang thể hiện.
Nhìn qua đôi mắt của cô bà Mai có thể nhìn ra thật sự cô rất buồn và nhiều tâm trạng.
Chính vì biết như thế nên hôm nay bà mới có mặt ở đây ngày hôm nay.
Thật ra vài ngày trước bà có đến bệnh viện thăm người bạn.
Nhưng vô tình bắt gặp Bảo Vy, à còn cả thằng con trai Gia Huy của mình nữa.
Bà bất ngờ nghĩ trong lòng không phải Bảo Vy cô ta đang ở nước ngoài sao, sao lại có mặt ở đây, rồi còn có thằng Huy.
Mà hôm bữa không phải Gia Hân nói thằng Huy đang đi công tác ở thành phố Q sao, nó về rồi sao.
Bà liền nghĩ đến con dâu mình là Gia Hân, không biết cô có biết chuyện này chưa.
Thế là để làm rõ chuyện này, bà đã sai người đi điều tra.
Sáng nay vừa có kết quả, bà đọc xong mấy trang tài liệu mà bên thám tử đưa cho, bà tức đến đỏ mặt, muốn gọi ngay thằng con trời đánh này về chửi cho một trận.
Nhưng bà lại nghĩ đến Gia Hân, không biết cô đã biết rằng Gia Huy đang nói dối con bé không, rồi cả chuyện người yêu cũ của thằng Huy nữa.
Tuy bà không muốn để Gia Hân phải buồn lòng.
Nhưng bà lại càng không muốn để cô bị lừa dối, bà hiểu được cảm giác bị lừa dối còn tệ hại, đau lòng hơn nhiều lần so với biết chuyện này.
Nên cho dù bà có muốn che dấu giúp con trai mình thì cũng không thể làm, bà sẽ thấy rất có lỗi.
Bởi lúc đầu gặp Gia Hân bà đã thích tính cách của con bé, sau nhiều lần gặp mặt bà cũng phát hiện ra Gia Hân yêu con trai bà.
Vì vậy bà mới cố gán ghép cô cùng anh.
Bà tin là cô có thể khiến Gia Huy yêu mình.
Nhưng có lẽ bà quá ích kỉ, chỉ vì như thế mà lại khiến cho cả hai người trẻ không hạnh phúc, cũng có lẽ bà đã sai.
Nhưng dù sao cũng là lựa chọn của bọn trẻ, bà không can thiệp được.
Nếu Gia Hân có đề nghị ly hôn, bà cũng sẽ đồng ý cho hai đứa.
Dù sao hạnh phúc cũng phải đến từ hai phía.
Nghĩ đến đây có chút phiền lòng.
Hôm nay đến đây là bà muốn nói rõ với Gia Hân, nhưng không ngờ cô lại biết hết rồi.
Chính vì vậy bà lại càng thương cô.
Cô đúng là hiểu chuyện đến mức bản thân tổn thương nhưng vẫn tỏ ra bình ổn.
Bà không chọn sai con dâu, nhưng có lẽ chính Gia Huy là người không biết trân trọng.
Bà muốn cô mãi là con dâu của bà nhưng lại càng muốn cô hạnh phúc hơn.
Chính vì thế dù cô có ra quyết định thế nào thì bà vẫn sẽ ủng hộ.
Trở lại với hiện thực
Khi nghe Gia Hân đã nói biết tất cả, bà Mai hiền từ an ủi:
- Mẹ biết thằng Huy có lỗi với con.
Nhưng vợ chồng có gì cũng từ từ giải quyết, ta tin Gia Huy là người biết chừng mực, nó sẽ không vượt quá giới hạn đâu.
Vậy nên con đừng quá buồn.
- Dạ mẹ, con hiểu mà.
Bà có chút chần chừ nhưng vẫn quyết định nói tiếp:
- Gia Hân này, dù có chuyện gì đi nữa mẹ vẫn luôn sẽ ủng hộ con, thế nên nếu mệt rồi thì cứ việc buông bỏ, đừng khiến bản thân quá mệt mỏi.
Đừng cảm thấy có lỗi.
Mẹ chỉ mong con được hạnh phúc, thế nên phải biết tự thương lấy mình.
Nghe bà Mai nói đến đây, Gia Hân cảm động đến rơi nước mắt, cô không trả lời mà chỉ gật đầu.
Bà Mai cũng rưng rưng nước mắt giang tay ôm cô vào lòng, lúc này cô òa khóc.
Lyly ở bên cạnh cũng cảm động không thôi, cô ấy cũng rất thích người chị dâu này, nhưng nếu anh hai làm chị dâu khóc cô thà gả chị ấy cho một người đàn ông khác yêu thương chị ấy hơn.
Rồi lyly cũng tiến đến nhào vào ôm bà Mai cùng Gia Hân.
Cả ba người khóc.
Một lúc sau, mọi người đều bình tĩnh buông nhau ra, mặt ai lấy đều tem lem nhìn nhau cười vui vẻ.
Đấy chỉ cần có người ủng hộ bản thì dù khó khăn bạn vẫn có thể nở nụ cười được.
Gia Hân cảm thấy mình thật may mắn khi được gả cho anh, mặc dù không có tình cảm trọn vẹn của anh nhưng cô lại có thêm một gia đình yêu thương cô không kém ba mẹ ruột cô.
Bà Mai cùng Lyly ở lại nói chuyện với cô một lát rồi cũng ra về.
Tâm trạng hiện giờ của cô cũng đã tốt hơn.
Nhưng bỗng nhiên cô lại nhớ nhà, đặc biệt là mẹ.
Có lẽ chính vì bà Mai nói những lời như thế khiến cho cô nhớ đến mẹ mình.
Chắc cô phải về thăm nhà thôi..