1001 Cách Theo Đuổi Lão Công

Chương 27



Mạc Ảnh Quân ngạc nhiên nhìn mỹ nam tử tà mị trước mặt mình.

Mái tóc dài đỏ thẫm buông thõng sau lưng, gương mặt yêu diễm mị hoặc, quan trọng hơn là . . . . . . nam tử này mặc áo mỏng xuyên thấu !

Chính là cái loại áo mỏng manh trong suốt, liếc một cái là thấy hết sạch sẽ luôn, từ đầu đến chân !

Khóe miệng Mạc Ảnh Quân run rẩy, vẻ mặt có chút bàng hoàng.

Douma, là hắn mở mắt không đúng cách đi ?

Vừa tỉnh ngủ đã bị một tiểu yêu tinh bay đến rửa mắt, có chút không tiếp thu nổi.

"Quân Quân ~"

Mỹ nhân tóc đỏ cười híp mắt, tao nhã bước đến trước mặt Mạc Ảnh Quân, vạt áo trong suốt bay bay, hai điểm đỏ trước ngực như ẩn như hiện, chỗ giữa chân có gì gì đó hơi phồng lên.

Lần này bạn Sir trưởng thành quyết định dùng đến chiêu cuối cùng trong '1001 cách theo đuổi  lão công'.

Lẽ ra lúc đầu là 'lão bà', bất quá sau khi trải qua một đoạn thời gian thực hành nhưng vẫn không thể ôm được người vào trong lòng, bé con ngày nào đã quyết định sử dụng một chiêu trăm phát trăm trúng.

Bá vương ngạnh thượng cung !

Chẳng qua, cái chiêu thức này cũng có chỗ xấu.

Chính là nếu người mà ngươi 'ngạnh' cũng thích ngươi thì không sao, nếu không . . . . . thì ngươi xong đời rồi. ^^

Cho nên, tình huống vừa xảy ra là trải qua trăm ngàn mối lo mới có thể quyết định, lấy bản thân làm mồi dụ !

Lần này hắn rút hết cả vốn lẫn lời ra mà 'chiến đấu', nếu vẫn không thể khiến người này hạ gục thì hắn mang họ của Quân Quân! (//▽//)

Mạc Ảnh Quân trầm mặc nhìn người trước mặt gọi hắn một tiếng xong liền đờ người ra thất thần.

Tên ngốc này lại muốn làm trò gì đây ?

Trải qua mấy lần sắc dụ đều thất bại vẫn chưa nản lòng sao ?

Thêm chút lưu ý nhỏ, mấy lần sắc dụ trước là bé Sir của chúng ta muốn đè bạn Quân Quân xuống nhưng bị hắn ném ra ngoài không hương tiếc.

Được rồi, Mạc Ảnh Quân hắn mới không nói là tên này mặc kiểu đó hắn cũng có chút xíu rung động, chỉ 'chút xíu' thôi.

Lấy lại tinh thần, Sir khụ một tiếng, tiếp tục tiến lên lấy sắc dụ người.

"Quân Quân ~" Âm thanh mềm mại mị hoặc.

Thân hình Mạc Ảnh Quân cứng ngắc, cái thanh âm này thật sự là . . . . . giống mấy con mèo động dục kêu.

"Quân Quân ~"

Sir khẽ cong môi, gương mặt tuyệt mĩ mị hoặc chúng sinh.

"Sir, đừng nháo." Hắn nhìn nhiều đau mắt lắm.

Mỹ nhân trừng mắt, tiếp đó hít sâu một hơi như là lấy bình tĩnh, cúi người xuống ôm lấy cổ Mạc Ảnh Quân, bản thân cũng ngồi lên đùi hắn.

Nghĩ đến chuyện sắp diễn ra, da thịt vốn trắng noãn như tuyết giờ phút này ửng hồng như cánh hoa, vòng eo mảnh khảnh uyển chuyển, phân thân dưới lớp áo vì ngồi xuống mà như ẩn như hiện.

Từng chi tiết này đều không thể thoát khỏi mắt Mạc Ảnh Quân.

Này cũng không trách hắn, mấy lần sắc dụ trước nam chủ đều một phát nhào vào người hắn, hắn còn không để ý lúc đấy nam chủ mặc cái gì đều trực tiếp ném người ra ngoài, bây giờ đương nhiên là khác . . . . .

Mỹ nhân tuyệt sắc như hoa như ngọc trong ngực, hắn không làm gì chắc có lỗi quá, dù sao bản thân cũng không phải Liễu Hạ Huệ.

*Liễu HH: mỹ nhân bên cạnh vẫn thản nhiên như ko, theo bên Trung Quốc.

"Ngươi biết ngươi đang làm gì không ?"

Mạc Ảnh Quân ghé sát vào bên tai thiếu niên, nhẹ giọng thì thầm.

Mắt thường có thể thấy được màu đỏ ửng tràn lan từ bên tai đến cả mặt và cổ.

Sir nâng mắt nhìn lén Mạc Ảnh Quân, mặc dù người sắc dụ là hắn nhưng mà vẫn không nén được sự ngượng ngùng a.

"Quân Quân, ta muốn . . . . ." 

Câu nói nghẹn từ lâu trong cổ họng bật ra, nhưng mà dưới ánh mắt chăm chú của Mạc Ảnh Quân liền dần dần nhỏ đi rồi tắt hẳn.

Ngao, ngại quá! >////