Còn đang chăm chú mút lấy ngón tay càn quấy trong miệng, thiếu niên bỗng cảm nhận có gì đó trơn trơn lạnh lạnh lướt trên làn da, muốn quay đầu ra xem lại bị Mạc Ảnh Quân giữ, nhãn thần ủy khuất nhìn hắn.
Mạc Ảnh Quân cười cười không nói, ngón tay vẫn tiếp tục đảo lộng trong khoang miệng thiếu niên, một tay vuốt ve vòng eo thanh mảnh dẻo dai của hắn, xúc cảm rất tuyệt vời, tựa như lướt trên một tấm lụa thượng hạng vậy.
Khung cảnh vô cùng ấm áp tiên diễm, đương nhiên là loại bỏ đi mấy sợi dây leo đang uốn éo sau lưng thiếu niên, thỉnh thoảng lại cọ cọ vào làn da hắn.
"Ưm ~" Một sợi dây leo đột nhiên lướt qua bên tai thiếu niên, thân thể mảnh khảnh khẽ run lên một cái.
Nhìn cặp mắt đậm sương mù của thiếu niên, Mạc Ảnh Quân rút tay ra chuyển đến sau đầu đẩy thiếu niên lại gần, khẽ gặm cắn môi hắn.
Qua một lát, thiếu niên mới được buông ra, gương mặt đỏ ửng như trái táo, miệng thở hổn hển, cả cơ thể mềm nhũn nằm bẹp trong lòng Mạc Ảnh Quân.
Đột nhiên cảm nhận được có gì đó lành lạnh vén áo hắn lên rồi chui vào trong, thiếu niên có chút hoảng hốt đưa tay ra nắm, thế nhưng là một sợi dây leo.
Tầm mắt dần dần chuyển lên, phát hiện đầu kia dây leo cuốn ở cổ tay Mạc Ảnh Quân, ánh mắt thiếu niên mờ mịt.
"Ngoan, buông ra." Mạc Ảnh Quân hôn một cái lên môi thiếu niên.
Quần áo trên người thiếu niên nháy mắt cởi hết ra, thân hình trắng nõn nhưng không mất phần dẻo dai mạnh mẽ hiện ra trước mặt Mạc Ảnh Quân.
Hai chân thon dài khoác ở hai bên, hai quả đậu đỏ nổi bật trên cơ ngực trắng nõn, xương quai xanh gợi cảm, tuyệt nhất vẫn là. . . . . vẻ mặt gợϊ ȶìиɦ của thiếu niên.
Hai sợi dây leo trườn lên cơ thể thiếu niên, quấn lấy đậu đỏ hai bên bắt đầu bóp véo xoa nắn,
"Ưm ~" Thiếu niên không tự giác được ưỡn người lên, âm thanh rêи ɾỉ thoát ra khỏi miệng.
Mạc Ảnh Quân ngồi dựa vào lưng ghế, hứng thú nhìn bức đông cung đồ trước mặt.
Nha, dị năng hệ mộc cũng có lợi phết, ví dụ như. . . . . làʍ ŧìиɦ mà không cần đến tay.
Hai núʍ ѵú được tận tình chăm sóc rất nhanh sưng đỏ lên, tựa như loại quả chín mọng gọi người đến hái.
"A!" Thiếu niên bỗng hét lên, phân thân non mềm hồng hồng ở dưới cũng bắn ra chút dịch trắng, cả người mềm nhũn ngã lên người Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân sửng sốt ôm lấy tiểu nhân nhi, sao tự nhiên lại bắn, hắn đã làm gì đâu?
Khẽ liếc xuống dưới, hai sợi dây leo vẫn liên tục xoa nắn đầṳ ѵú thiếu niên, à, còn có một sợi dây leo nhỏ hơn hai sợi kia đang vuốt ve phân thân ở dưới.
Hắn bỗng nhớ ra, vừa nãy lúc thiếu niên gợϊ ȶìиɦ kêu, hình như hắn vô tình liếc qua chỗ đó, nghĩ rằng 'nhìn qua thật đáng yêu, muốn bóp mấy cái'.
Mạc Ảnh Quân nâng đầu thiếu niên lên cho một nụ hôn sâu, một tay vòng ra sau lưng hắn lần mò đến tiểu huyệt động đáng yêu.
Một ngón tay vừa mới đút vào, thân thể thiếu niên khẽ run lên, nhích tới nhích lui trong ngực Mạc Ảnh Quân, cổ họng phát ra âm thanh rầm rì.
"Ngồi im."
Cặp mắt vàng kim lấp lánh ủy khuất nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân, bất quá thân thể vẫn nghe lời dừng lại, thỉnh thoảng run lên một chút.
Đợi đến khi cho đủ bốn ngón tay ra vào dễ dàng, Mạc Ảnh Quân mới rút ra, hôn một cái lên môi thiếu niên liền ghé vào bên tai hắn thì thầm, "Nhấc mông lên."
Khuôn mặt thiếu niên đỏ bừng, hai tay chống lên vai Mạc Ảnh Quân cố gắng nhấc người lên, tiếp đó có chút rối rắm nhìn hắn.
Mạc Ảnh Quân hôn một cái nữa lên môi thiếu niên như thưởng cho, bản thân cởϊ qυầи ra để lộ phân thân to lớn.
Thiếu niên chớp chớp mắt, khẽ nghiêng đầu nhìn lén phân thân bên dưới sát mông mình, phát hiện Mạc Ảnh Quân đang nhìn mình liền lúng túng cười ngây ngô, dáng vẻ vô cùng đáng yêu.
Mạc Ảnh Quân bám lấy eo thiếu niên, phân thân càng ngày càng đến gần cặp mông trắng nõn.
"Thả lỏng chút." Mạc Ảnh Quân buồn cười nhìn vẻ mặt căng thẳng của thiếu niên, cơ thể cứng đờ thế này nhỡ bị thương thì sao?
Vừa nói Mạc Ảnh Quân vừa điều động dây leo xoa nắn khắp người thiếu niên, đương nhiên trọng điểm chăm sóc là hai quả đậu đỏ cùng phân thân hồng hồng.
"A ~"
Nhân lúc thiếu niên phân thần, Mạc Ảnh Quân lập tức kéo eo hắn xuống, cảm giác chật chật ấm nóng bao vây lấy nơi đó khiến hắn khẽ thở ra một hơi, thiếu niên cũng rêи ɾỉ thành tiếng.
Áp thiếu niên nằm xuống sofa, Mạc Ảnh Quân liền bắt đầu động thân ra vào, mỗi lần đâm mạnh vào trong cơ thể thiếu niên liền run lên một chút.
"Ưm a ~"
Mấy sợi dây leo cũng không nghỉ ngơi, liên tục vuốt ve từng tấc trên cơ thể trắng nõn, tiếng kêu của thiếu niên càng lúc càng cao, thân thể ưỡn lên.
"A ~" Từ đầu phân thân bắn ra chút dịch trắng, tiếp đó liền mềm nhũn xuống, theo động tác ra vào của Mạc Ảnh Quân lại lần nữa dựng thẳng lên.
Khẽ nhíu mày nhìn phân thân non mềm của thiếu niên, Mạc Ảnh Quân đưa một dây leo lên buộc lấy phần gốc.
"Ô. . . ." Thiếu niên hai mắt đẫm sương mù ngơ ngác nhìn Mạc Ảnh Quân, có chút không thích muốn đưa tay kéo dây leo ra lại bị chặn lại.
"Ngoan, không kéo." Nếu theo tốc độ này, chắc bé con bắn 10 phát hắn chưa được 1 lần quá, đành phải buộc lại thôi, bắn nhiều một lần dễ bị hư.
Thiếu niên nhăn nhăn mặt, môi trề ra giận dỗi, cái mông nhỏ bên dưới lắc lắc.
Mạc Ảnh Quân cười khẽ, hai tay ôm lấy eo thiếu niên tiếp tục công tác ra vào.
Âm thanh rêи ɾỉ tiêu hồn một hồi lâu mới biến mất, bất quá không được bao lâu lại tiếp tục vang lên.
Đêm còn dài ---------------