Cancer bị chính mẹ của mình bắt cóc giữa đường giữa chợ. Điều Cancer không ngờ đến là bà lại đưa cậu trở về nhà. Dòng họ Carlsson đâu chấp nhận Omega, tại sao lại chở cậu tới đây? Cancer bị vệ sĩ mang xuống xe, cậu khó hiểu nhìn phu nhân Carlsson. "Mẹ."
"Mày chỉ cần im lặng làm tròn bổn phận là được. Đem nó vào, kêu người hầu tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ đồ đẹp."
Cancer muốn giằng tay khỏi đám vệ sĩ nhưng không đủ sức. Nghe giọng điệu của mẹ cậu là đã thấy có chút không ổn. Bà rốt cuộc muốn làm gì?
Taurus chờ thêm một tiếng nữa. Cuối cùng vẫn là không thể tiếp tục ngồi yên. Cậu đứng dậy nói với quản lý. "Tôi có việc phải đi ra ngoài. Cứ theo cách cũ mà làm."
"Vâng."
Taurus khoác áo khoác, cầm chìa khoá xe. May mà cậu có chuẩn bị, lén định vị điện thoại của Cancer. Hơn nữa, các dị nhân cũng có cảm ứng với nhau, sẽ nhanh chóng tìm ra thôi.
"Vâng mẹ."
Mặc dù có dự cảm không tốt lắm, nhưng Cancer vẫn ngoan ngoãn nghe lời. Đã lâu rồi, cậu chưa được ở gần mẹ mình như vậy.
Taurus vừa lái xe, vừa gọi cho Virgo. Virgo đang nói chuyện với đối tác đột nhiên nhận được điện thoại của Taurus, chỉ đành cười thất lễ. "Xin lỗi, tôi có điện thoại."
Nữ khách hàng cũng rất thoải mái. Virgo cầm điện thoại, đi ra lan can tầng hai nhà hàng. "Anh nghe đây, Taurus. Có chuyện gì?"
"Hôm nay anh đưa Cancer đến trường. Có thấy em ấy có gì khác thường không?"
Virgo hồi tưởng lại. "Vẫn bình thường. Chỉ là trông Cancer có vẻ không muốn quá gần gũi với anh. Mà hình như anh có thấy trên tin tức, căn trọ em ấy ở đã sụp. Chủ nhà cho người phá đi rồi."
Taurus giật mình, có hơi trách Virgo. "Sao chuyện quan trọng thế mà anh không nói với em?"
Virgo dở khóc dở cười. "Thật ra từ hôm em nhờ anh đến đón Cancer, anh đã để ý căn trọ đó sẽ sập. Anh cũng nói với em ấy rồi. Với lại anh nghĩ, nếu như Cancer biết chuyện, sẽ tới nhà hàng em làm. Vì cùng là Omega, em ấy sẽ dễ mở lời với em hơn là anh. Trực giác anh không sai, Cancer có vẻ hơi ác cảm với Alpha."
"Ừ."
Virgo thấy Taurus cúp máy, cũng định quay vào trong với khách hàng. Nhưng liếc mắt thấy bóng dáng quen thuộc, anh còn tưởng mình hoa mắt. Nhìn lại lần nữa vẫn thấy Cancer, cậu đi sau một người phụ nữ ăn mặc sang trọng, có vẻ có tiền. Cancer không biết Virgo đang đứng trên tầng hai, cậu thấp thỏm, từ lúc bước vào, ánh mắt của mấy tên Alpha cứ phóng tới khiến Cancer khó chịu. Phu nhân Carlsson thấy con trai quá chậm chạp, bà ta nắm tay cậu kéo đi khiến Cancer suýt nữa vấp ngã. Virgo nhìn thấy toàn bộ cảnh này, nhưng không có ý định xuống giúp. Anh muốn quan sát thêm một chút nữa, nếu Cancer thực sự gặp bất lợi mới ra tay.
"Mày biểu hiện cho tốt. Đừng có làm xấu mặt tao."
Phu nhân Carlsson nhỏ giọng đe doạ. Cancer bị dẫn tới một phòng VIP. Bên trong có bàn ăn đã bày biện sẵn. Một người đàn ông vận vest đen ngồi ở ghế chính đối diện cửa ra vào, trên tay còn cầm ly rượu lắc nhẹ, dáng vẻ vô cùng quý tộc. Hắn thấy người đã đến thì vui vẻ. "Ồ. Tới rồi sao? Ngồi đi."
Phu nhân Carlsson kéo Cancer tới ghế gần người đàn ông kia, ấn cậu ngồi xuống, còn mình thì ngồi cạnh để tránh con trai chạy mất. Cancer cúi mặt không muốn nhìn. Phu nhân Carlsson giới thiệu. "Đây chính là đứa con út Omega mà tôi nói. Nó mới 20 tuổi, chưa có tiếp xúc qua với Alpha nào cả. Không biết...có hợp khẩu vị của ngài bá tước không?"
Người đàn ông nâng cằm Cancer lên ngắm nghía, da thịt cậu non mềm trắng trẻo, còn mím môi ủy khuất khiến hắn hứng thú. Hắn phát ra pheromone Alpha cường đại làm Cancer bủn rủn chân tay, cậu sợ hãi nhưng không dám nói, cũng không dám chạy trốn. Cancer ghét cảm giác bị chế ngự này. Cậu thực sự rất ghét Alpha. Vị bá tước kia cười cười. "Đáng yêu thật. Đúng là một Omega cực phẩm. Thân thể cũng rất đầy đặn."
Bị người kia chạm vào bên dưới, Cancer không chịu nổi nữa. Cậu thực sự muốn chết quá. Tại sao? Tại sao bao nhiêu năm không gặp...mà mẹ có thể đối xử tàn nhẫn với cậu như vậy? Bà ấy định đem cậu tặng cho người khác ư? Cancer ước gì có thể được giải thoát, nếu như có người đến cứu cậu...
"Dừng tay lại!"
Taurus đạp cửa cái rầm làm ba người trong phòng giật thót. Cậu hùng hổ cầm một cái vali màu xám đi tới, cúi đầu chào. "Lâu rồi không gặp, bá tước Silva."
"Ha..."
Bá tước Silva tên đầy đủ là Silva Elmer. Đang trêu ghẹo Omega bé nhỏ tự dưng lại gặp người quen cũ, hắn cảm thấy có chút khổ tâm. Bản thân Elmer là kẻ trăng hoa, háo sắc, thấy Omega đẹp bất kể là nam hay nữ thì đều không cầm lòng được muốn chiếm làm của riêng. Taurus đặt cái vali lên bàn, mỉm cười nhìn bá tước Silva. "Sao vậy? Thấy tôi ngài không vui à?"
"Không...không có! Vui...vui chứ!"
Elmer run rẩy cười gượng gạo. Taurus vỗ vai hắn như bạn bè làm Cancer và phu nhân Carlsson phải trố tròn mắt nhìn. Taurus ngả ngớn, đôi mắt hoa đào híp lại gian xảo. "Omega này là em trai tôi. Ngài sẽ không động vào em ấy chứ?"
"Vậy...vậy à? Xin lỗi. Cậu đừng có làm gì nha! Tôi trả cậu ấy cho cậu!"
Elmer xua xua tay, tránh xa khỏi Cancer. Taurus hài lòng. "Ngài thật thức thời. Lần sau chúng ta lại làm ăn tiếp nhé!"
"Ha...ha..."
Bá tước Silva cười trong đau khổ. Phu nhân Carlsson không thể hiểu nổi, bà ta đứng dậy. "Cậu là ai? Từ bao giờ cậu thành anh trai của con trai tôi vậy?"
Trong phút chốc, phu nhân Carlsson thấy bá tước Silva trên trán đổ mồ hôi, ánh mắt còn nhắc nhở bà đừng nên đắc tội người này. Taurus nhìn phu nhân Carlsson, bà ta có nét giống Cancer. Vậy là mẹ ruột của cậu ấy sao? Thảo nào mà Cancer không phản kháng, chứ bình thường chắc dìm chết người ta luôn rồi. "Chào bà. Cái vali này để mua lại Cancer."
"..."
Vali màu xám được đẩy đến khiến phu nhân Carlsson đứng hình. Taurus vui vẻ hướng Elmer. "Tôi còn có việc bận. Vậy lần sau sẽ hẹn ngài đi uống nước nhé! Tôi biết là ngài rất rảnh mà!"
"Được."
Bá tước Silva kiểu, đi nhanh giùm cái đi!
Taurus đường hoàng dẫn Cancer rời khỏi dưới ánh mắt ngỡ ngàng của phu nhân Carlsson. Hai người vừa đi thì bá tước Silva liền thở phào nhẹ nhõm. Bà ta khó hiểu. "Cậu ta đáng sợ lắm sao thưa ngài? Cũng chỉ là một Omega thấp kém thôi mà!"
Elmer vội ra dấu im lặng, sau đó ngó ra ngoài cửa không thấy người, mới nói. "Không được nói như vậy. Dù tôi sợ cậu ta là thật, nhưng tôi cũng từng một thời theo đuổi Taurus. Đại gia kim cương đá quý bậc nhất đế quốc chính là cậu ta đấy! Tiền có thể đè chết bà, chết cả tôi luôn! Vậy nên, đừng đắc tội cậu ta!"
"..."
Phu nhân Carlsson nghe xong thấy hơi lạnh người, vội vàng mở vali ra xem. Bên trong chứa đầy hột xoàn, ít nhất phải cả triệu viên. Kim cương sáng lấp lánh chói mắt, bà ta vui mừng. Vậy là Taurus đưa cho phu nhân Carlsson vali này đúng là để mua Cancer sao? Xem ra đứa con trai Omega đó cuối cùng cũng có ích. Vốn bà ta định bán Cancer cho bá tước Silva, nhưng được một vali thế này còn đáng giá hơn nhiều. Điều duy nhất phu nhân Carlsson không hiểu chính là, cả hai đều là Omega, tại sao Taurus lại tốn tiền vì đứa con trai ngu ngốc đó của bà ta chứ? Nói không chừng, Omega đều là lũ ngu ngốc như vậy, có tiền mà không biết tiêu tiền. Elmer nhìn vẻ mặt của phu nhân Carlsson liền biết bà ta nghĩ gì. Hắn thầm thở dài. *Bà chưa biết được cậu ta quyền lực như thế nào đâu! Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!*
Taurus dẫn Cancer ra khỏi nhà hàng, nhét cậu vào xe mình. Cancer vẫn chưa thông não, tại sao Taurus có thể dễ dàng đưa cậu đi như vậy? Taurus vào ghế lái, nhìn quần áo trên người Cancer. "Chắc em chưa ăn gì. Muốn ăn gì cứ nói. Anh sẽ đưa em đi. À, tiện thể ghé qua hàng quần áo mua bộ khác đi. Bộ này ra ngoài sẽ thu hút mấy tên Alpha sở khanh đấy."
Cancer hơi tò mò. "Alpha kia có vẻ rất dè chừng anh."
Taurus biết Cancer đang muốn hỏi về Elmer, vừa lái xe vừa mỉm cười. "Người đó là bá tước Silva Elmer. Lúc trước bị anh dạy cho một bài học nên thành ra mỗi lần gặp đều sợ sệt như thế đấy!"
"Vậy...anh làm cách nào để mẹ em không đuổi theo đòi người?"
Taurus xoay tay lái, mắt hướng về phía đường lớn. "Cái vali đó đủ để bà ta sống cả đời rồi. Đuổi theo mới là ngu ngốc. Con người luôn thực dụng mà. Bà ta bán em cho Elmer cũng là cần tiền duy trì dòng họ Carlsson chứ gì?"
Cancer kinh ngạc nhìn Taurus. "Sao...sao anh biết?"
"Anh cái gì chả biết!"
"..."
Cancer câm nín, Taurus thầm nghĩ là do Virgo ở đó đã cho tiền người phục vụ đi thăm dò tin tức nên cậu mới chuẩn bị nhanh như vậy, mà kể cũng tội anh thật.
Virgo sau khi thấy mọi chuyện được giải quyết xong thì quay lại với khách hàng. "Xin lỗi vì để cô chờ lâu. Tại tự dưng có việc gấp."
Vị khách hàng này cũng dễ tính, chỉ cười cười. "Không sao đâu. Mà vali của anh..."
Virgo đau khổ, nhưng vẫn cố giữ nét mặt thương nghiệp. "Vừa nãy...bị đổ cà phê, nên tôi nhờ phục vụ mang đi lau rồi."
"À. Ra vậy."
Khách hàng không nghi ngờ gì. Virgo nhìn máy điện thoại hiện lên tin nhắn của Taurus.
"Thành công rồi! Cảm ơn cái vali của anh!"
"..."
(au: cố lên Virgo, đội có 3 người thì đến 2 Omega nên anh phải hi sinh hơi nhiều 🤣🤣🤣!, Virgo kiểu: chán đ*o muốn nói. Có cái vali đựng tài liệu đi gặp khách mà cũng cướp không tha 😢!)