(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 8: Thông minh



Cancer ngủ một mạch tới trưa hôm sau, chẳng hiểu sao ở nhà người lạ, mà cậu lại cảm thấy an toàn hơn lúc ở nhà trọ. Có lẽ vì đã lâu lắm rồi, Cancer mới được ngủ trên một chiếc giường êm ái, không phải sợ lúc đang ngủ trần nhà sẽ sụp xuống đầu mình. Nhà của Virgo rất rộng, vậy mà chỉ có mình anh ở. Hôm qua cậu phân vân lắm mới chọn được một phòng, đáng nói, phòng này là phòng nhỏ nhất, mà Cancer thấy nó vẫn to. Xem ra lời Virgo nói là thật, Taurus nhờ anh đến đón cậu. Hôm qua trước khi ngủ, Cancer còn sợ nhân lúc cậu mê man, Virgo sẽ lẻn vào với mưu đồ bất chính. Nhưng Cancer đã chìm vào mộng đẹp ngay sau khi đặt đầu xuống gối, với lý do giường quá mềm và ấm áp. Đến giờ tỉnh lại, quần áo vẫn nguyên vẹn trên người, không có dấu vết mờ ám, thật là may mắn!


Cancer nhìn đồng hồ treo tường thấy đã hơn 11h trưa. Cậu vội vàng xuống giường vệ sinh cá nhân, ăn nhờ ở đậu mà không có quy củ gì hết, mất mặt quá đi! Cancer nhìn mình trong gương, vừa mới ngủ dậy nên trông hơi ngố, đi vội quá không đem theo quần áo, phải mượn tạm của Virgo. Anh là một Alpha, từ hình thể lẫn chiều cao đều hơn hẳn cậu. Áo của Virgo, Cancer mặc dài đến tận bắp đùi, quần cũng không vừa, chạm đất phải xắn lên như đi cày ruộng. Cổ áo trễ xuống bả vai, lộ ra da thịt non mềm, hồng hào, khiến người ta muốn cắn cho một cái. Cancer nghĩ cậu nên về lại nhà trọ lấy đồ, chứ cứ mượn quần áo của Virgo thế này ngại ngại sao ấy? Mặc dù, mùi của anh vương trên quần áo rất thơm, Cancer rất thích, nhưng cậu sợ mình mặc thế này không cẩn thận làm thú tính của Virgo trỗi dậy thì...nát cúc! Đối tượng vừa đẹp trai, vừa là Alpha mạnh mẽ, nhưng Cancer chưa muốn mất zin trong hoàn cảnh này đâu!


Virgo nấu xong bữa trưa, nhìn đồng hồ thời gian cũng muộn, định lên gọi Cancer ra ăn thì đã thấy cậu chậm chạp đi xuống. Ngắm Cancer trong bộ đồ quá khổ của mình, Virgo bất giác cười. Cậu xấu hổ. "Xin lỗi anh! Tôi ngủ quên mất!"

"Không sao. Cậu đói chưa?"

Virgo dọn cơm lên, Cancer gãi gãi đầu, rụt rè. "Dạ có một chút!"

"Ngồi đi. Để tôi lấy bát đũa cho cậu."

Cancer ngồi xuống ghế, nhìn bóng lưng cao lớn của Virgo thuần thục lấy đồ ăn từ phòng bếp. Thân thể cường tráng, các múi cơ ẩn hiện qua lớp áo anh, làm cậu nóng hết cả mặt. Mới gặp Virgo chưa đầy một ngày, nhưng Cancer thấy anh là một người chu đáo, tốt bụng, lại còn giỏi việc nấu nướng. Thật là hoàn mỹ! Virgo biết Cancer đang nhìn anh bằng con mắt thèm khát, ngưỡng mộ, nhưng vẫn giả vờ không biết gì. Cậu như bị bỏ đói đã lâu, Virgo vừa múc cơm, Cancer đã sà vào ăn ngấu nghiến. Anh mỉm cười, đẩy cốc nước đến chỗ cậu. "Ăn từ từ thôi kẻo mắc nghẹn!"


Cancer vui sướng, cơm Virgo nấu phải sánh ngang với nhà hàng của Taurus. Sao dạo này may mắn thế? Xung quanh toàn người giàu có biết nấu nướng. Cancer nghĩ, quả nhiên người có tiền luôn có quan hệ với nhau. Cậu vừa ăn, vừa hỏi Virgo. "Anh và anh Taurus là bạn sao?"

"Ừm. Chúng tôi là bạn thân."

"Alpha và Omega cũng là bạn thân được ư?"

Cancer hiếu kì, bộ hai người họ không có phát sinh quan hệ hả? Hiếm thấy Alpha lại đi chơi thân với Omega. Nhưng tính tình của Taurus thì chắc ai cũng quen thân được thôi. Anh ta khá cởi mở và thích vung tiền vào mặt người khác. Virgo cười hiền, động tác nâng ly uống nước thôi cũng vô cùng tao nhã. "Khi cùng chung chí hướng thì giới tính không quan trọng. Với lại, Taurus vốn đã có người mình thích rồi. Hiện tại họ đang trải qua thời gian mặn nồng bên nhau. Tôi có muốn chen vào cũng không được."
Cancer gật gù, Taurus quả thật là một người dám nghĩ dám làm, thích gì làm đó. Virgo nói vậy chắc là hai người họ thực sự chỉ là bạn bè bình thường thôi. Anh nhặt hạt cơm dính trên miệng cậu. "Nghe nói cậu là em trai nuôi của Taurus, chẳng trách sao cậu ta lại lo lắng đến thế. Bão sẽ còn kéo dài, vì vậy cứ ở đây cho đến khi an toàn. Tôi sống một mình nên không ngại gì cả."

Cancer xấu hổ, Virgo cũng thật là, không nói cho cậu biết có cơm trên miệng, mà lại tự ý hành động. "Vậy...làm phiền anh quá!"

"Không có gì đâu."

"Mà em chưa biết tên anh? Nhìn anh có vẻ lớn tuổi hơn anh Taurus?"

Cancer ăn xong, xếp gọn bát đũa. Virgo không ăn nhiều lắm, thậm chí còn xong trước cậu. "Anh tên Ellis Virgo. Đúng thật là hơn tuổi Taurus, năm nay anh 24."

Cancer gật gù, chợt nhận ra có gì đó sai sai. "Ơ...anh hơn anh Taurus tận 3 tuổi, vậy sao hai người là bạn thân được?"
Virgo vẫn cười hoà nhã, hai tay đặt lên bàn nắm hờ. "Câu hỏi hay đấy! Em thật thông minh!"

Cancer hơi lo trước độ thần bí của Virgo. Nhưng anh chỉ nhún vai. "Đúng vậy! Bọn anh không phải bạn thân bình thường! Quen nhau trong một lần làm nhiệm vụ, thấy ăn ý thì hợp tác lâu dài."

Cancer vẫn chưa hiểu lắm. Ủa? Vậy là Virgo cùng Taurus kinh doanh nhà hàng, đồ ăn thức uống hay gì? Vì đó là điểm chung duy nhất cậu ghép nối được từ bọn họ. Anh biết cậu không hiểu, đành lắc đầu giải thích. "Chắc em biết Taurus là dị nhân rồi đúng không? Cậu ta mà không khoe với em thì mới lạ đó."

Cancer nhíu mày, sau đó dần dần chắp vá được nội dung. Cậu hốt hoảng, trừng mắt nhìn Virgo, giọng nói run rẩy. "Anh...anh là..."

Virgo nhìn "mèo nhỏ" đang dựng hết cả lông lên, cười nhẹ. "Phải! Là bạn cùng chiến đấu. Hay đơn giản, là đồng minh dị nhân."
"..."

Cancer cảm thấy không thể tin nổi. Dị nhân dạo này nhiều thế sao? Đi đâu cũng gặp! À không, rõ ràng là do cậu quen Taurus mà! Virgo thấy Cancer bất ngờ đến ngu ngơ, vẻ mặt thộn trông rất dễ thương. "Đâu có gì đáng ngạc nhiên? Chẳng phải bản thân em cũng là một dị nhân sao?"

"Sao...sao anh biết? Chẳng lẽ anh Taurus..."

"Không phải."

Virgo đánh tan nghi ngờ của Cancer. Cậu khó hiểu. Anh giải thích. "Anh đã để ý được từ hôm qua."

Cancer nghĩ lại cậu đâu có dùng dị năng trước mặt Virgo, làm sao anh đoán ra? Virgo như đọc được suy nghĩ của Cancer. "Dù em không thi triển siêu năng lực trước mặt anh, nhưng vài tiểu tiết nhỏ đã bán đứng em."

Cancer không nói gì. Virgo bắt đầu phân tích. "Thứ nhất, lúc tới chỗ em ở, anh đã phát hiện ra tường nhà nứt vỡ rất nghiêm trọng, kì lạ là, mặc dù tồi tàn, nhưng nước mưa không ngấm vào bên trong, thậm chí còn rất khô ráo. Thứ hai, lúc em mượn quần áo của anh. Anh ngửi thấy mùi sữa tắm và dầu gội đầu. Em chỉ ngó ra hỏi mượn đồ. Vì vậy anh suy đoán, tóc em không ướt, là do em dùng thủ thuật, với điều thứ nhất, thì càng khẳng định là dị năng. Bởi vì trong phòng tắm đó không có máy sấy tóc."
Cancer á khẩu, không nghĩ đến việc vụn vặt như vậy mà Virgo có thể đoán ra được cậu là một dị nhân. Anh thấy Cancer bối rối, đành chốt hạ một câu. "Em là dị nhân nước?"

"..."

Cancer đau khổ, thầm mong ông trời trả cậu về lại thế giới cũ. Sao tự nhiên các thần đồng cứ chen vào cuộc sống của cậu vậy? Thông minh vừa thôi chứ? Cứ như thám tử thế này thì sao mà thở nổi?

Scorpio và Libra được Leo đưa đến căn cứ bí mật của tổ chức Marcus. Nơi này nằm sâu dưới mặt đất, thuộc một bãi đất bỏ hoang ở khu Xavia. Vì để tránh tai mắt quân đội, bọn họ không thể xây dựng căn cứ trên mặt đất. Hơn nữa để đảm bảo an toàn tuyệt đối, thành viên của tổ chức, toàn bộ đều là dị nhân. Phần lớn bọn họ đã bị phát giác thân phận và bị Đế quốc truy lùng. Chỉ có số ít là tự động ra nhập vì căm ghét Donald III, muốn lật đổ ông ta. Điển hình là Leo, sắp tới là Scorpio và Libra. Vừa bước vào, Libra đã trầm trồ với kết cấu hiện đại của căn cứ. Vân tay của các dị nhân trong tổ chức đã được xác minh mới mở được cửa. Những kẻ đột nhập sẽ bị triệt hạ ngay lập tức nếu bước vào. Libra cảm thán.
"Thật tuyệt!"

"Khung thép hiện đại nhỉ?"

Scorpio sờ vào tường, toàn bộ đều bọc thép chống đạn pháo, còn có hệ thống điện tử dày đặc. Leo chỉ về phía trước. "Đi hết một hành lang dài này sẽ tới trung tâm điều khiển của hệ thống."

Libra nhìn nhìn xung quanh. "Nơi này có lắp đặt bẫy đúng không?"

Cuối hành lang lại có thêm một cái cửa bằng thép, Leo in vân tay lên cửa. "Vì tôi dẫn các cậu vào nên bẫy không hoạt động. Nếu có kẻ đột nhập, thì hành lang này sẽ không khác gì địa ngục đối với hắn."

Cả ba tiến vào khu trung tâm. Nơi này khác với tưởng tượng của Scorpio, cậu cứ nghĩ nó sẽ là một nơi toàn máy móc. Nhưng nhìn lại, nhiều cửa phòng thế này cũng hơi lạ. Libra thì thông minh hơn, cậu hướng Leo. "Các dị nhân ở đây sao?"

"Ừ. Những người bị truy nã, bọn họ không thể tùy ý ra ngoài nên đây là một nơi khá an toàn để họ ẩn náu. Còn như tôi và các cậu, thân phận chưa bị nghi ngờ có thể sống với những người bình thường."
"Ra là vậy."

Đang đi, thì cả ba thấy có cửa phòng bật mở. Một cậu trai nhỏ người tóc vàng nhạt ngáp ngủ đi ra. Cậu ta rụi rụi đôi mắt xanh lá nhìn ba người. "Ý, anh Leo, anh về rồi?"

Leo xoa đầu cậu nhóc. "Selena đâu rồi, Dai?"

Dai chỉ về đằng sau. "Chắc chị ấy trong phòng điều khiển á!"

Lúc này Dai mới để ý đến Scorpio và Libra đằng sau. Cậu nhóc hiếu kì. "Họ là ai vậy anh? Sao nhìn lạ thế?"

Leo giới thiệu. "Bên trái là Scorpio, Bên phải là Libra. Bọn họ là người mới gia nhập."

Scorpio chỉ gật đầu, Libra thì thân thiện hơn, còn vẫy tay chào Dai. Cậu nhóc vui vẻ bắt tay hai người. "Chào hai anh. Em là Dai, năm nay em 18 tuổi."

"Chào em. Tụi anh 21.". Libra mỉm cười.

Sau khi để ba người chào hỏi xong. Leo nói với Dai. "Bây giờ anh phải dẫn họ đi đăng ký vân tay và thẻ thành viên. Lát gặp sau nhé Dai."
"Vâng. Mọi người cứ đi đi. Em cũng có việc bây giờ."

Leo dẫn Scorpio và Libra rời đi. Libra vừa đi vừa hỏi Leo. "Cậu nhóc 18 mà nhỏ người nhỉ? Chắc chỉ có 1m50 thôi. Dai là Omega à Leo?

Leo bật cười, lắc đầu nói. "Dai mà nghe thấy sẽ giận đó. Cậu nhóc là một Alpha."

"..."

(au: đừng trông mặt mà bắt hình dong nha :v! 35 vote ra chap mới nha các tình yêu :3!)